Mà trong số những người đi đường, có võ giả có chút kiến thức, nhìn thấu võ giả song phương giao chiến đều là Khí Huyết cảnh, trong lòng vô cùng hoảng sợ.
Dù dõi mắt khắp toàn bộ Mặc Lâm phủ thành, thì võ giả đạt tới Khí Huyết cảnh, cũng thuộc về cấp bậc cao thủ, có thể lấy một địch trăm. Hiện giờ hai võ giả mạnh mẽ như vậy lại đánh giết ngoài đường phố, như có thâm cừu đại hận!
"Xuy!"
Song trảo mang theo khí huyết sung mãn của Thích Thành Hồng cứng rắn chống lại Trảm Thiết đao đã được Tô Trường Không nuôi dưỡng gần một năm.
Dưới khí huyết cấp bậc Khí Huyết Lang Yên gia trì, độ sắc bén của móng vuốt Thích Thành Hồng đã đạt tới mức thần binh lợi khí, có thể cứng rắn xé rách kim thiết, nhưng lúc này hắn lại cảm thấy bàn tay đau nhói, lớp da bên ngoài móng vuốt bị mạnh mẽ cắt ra một đường!
"Tiểu tử này dùng loại đao pháp gì? Lại có thể gây tổn thương đến ta?" Trong lòng Thích Thành Hồng cũng kinh hãi, lấy cảnh giới võ đạo Khí Huyết tứ biến của hắn, nhẽ ra phải áp chế Tô Trường Không trên toàn bộ phương diện mới đúng thế nhưng một đao kinh người của Tô Trường Không kia lại có thể cứng rắn cắt qua Quỷ Trảo của hắn.
"Làm hắn bị thương rồi!"
Tô Trường Không vừa tỏ ra kinh hãi khi Thích Thành Hồng có thể lấy song chưởng bằng da bằng thịt kháng cự một đao kinh người này của hắn, đồng thời trong lòng hắn cũng vui mừng, bởi vì ở trên Trảm Thiết đao của hắn đã được bôi Phí Huyết tán.
Hắn chém bị thương Thích Thành Hồng, nghĩa là đối phương đã trúng độc.
Nhưng muốn Phí Huyết tán phát huy tác dụng lại cần phải có thời gian.
"Rống!"
Thích Thành Hồng dùng một trảo ngăn cản Trảm Thiết đao của Tô Trường Không, đồng thời trong miệng hắn bật ra một tiếng rống mang theo khí huyết hùng hậu, cuồn cuộn như khói báo động sôi trào.
Người đi đường đứng cách nơi này hơn mười trượng cũng cảm thấy màng nhĩ như muốn rách, trước mắt biến thành màu đen.
Dù là Tô Trường Không, một võ giả Khí Huyết cảnh, nhưng là người trực tiếp đứng mũi chịu sào, cũng cảm thấy khí huyết trong cơ thể sôi trào không yên, đó là cảnh giới luyện huyết áp chế!
Trong tiếng rống giận, năm ngón tay trên trảo phải của Thích Thành Hồng mang theo một màn sương khói màu đỏ sậm cơ hồ đã được ngưng tụ thành chất lỏng, ngón tay thon dài tựa như vuốt sắc của dã thú, một trảo ngang nhiên chụp tới Tô Trường Không.
Chém ngang!
Một luồng Quy Tức chân khí trong cơ thể Tô Trường Không vận chuyển tới trình độ cao nhất. Hắn chém ra đao thứ hai.
Dù đao khí được tích góp thông qua Dưỡng Đao Thuật đều tuân theo quy luật ‘lần đầu hăng hái, lần hai yếu dần, lần ba suy kiệt’ khiến cho uy lực đao thứ hai không bằng đao thế nhất, nhưng thế đao vẫn như thác nước tuôn trào, nghênh đón Quỷ Trảo của Thích Thành Hồng.
"Đang!"
Đao và trảo va chạm.
Đao thứ nhất của Tô Trường Không có thể liều mạng đánh ngang tay cùng Thích Thành Hồng cấp bậc Khí Huyết Lang Yên, thậm chí còn hơi chiếm chút thượng phong, nhưng ở lần thứ hai va chạm này, lại gặp phải áp chế.
Từ trên Quỷ Trảo của Thích Thành Hồng truyền tới lực đạo như núi rống biển gầm, cường ngạnh bức bách khiến Tô Trường Không phải lùi về phía sau nửa bước, bàn chân đạp mặt đất lõm xuống, cánh tay cầm đao tê dại!
Chỉ tính riêng trên phương diện khí lực, thì chênh lệch giữa Khí Huyết tứ biến và Khí Huyết nhất biến cũng lớn như thành cao hào sâu, khó mà lấp đầy!
Trong mắt Thích Thành Hồng nhiễm một chút tia máu, hắn không cho Tô Trường Không có một chút cơ hội thở dốc nào, tay trái vươn ra, xương cốt trên cánh tay 'Ca ca' vang dội, cuối cùng cả cánh tay kéo dài ra hơn nửa thước, hung hăng vươn tới!
"Xuy!"
Móng tay bén nhọn kia thật giống như lưỡi dao sắc bén trên thanh bảo đao, vừa cứng rắn chộp vào lớp y phục trước ngực Tô Trường Không, đã xé hết mọi thứ, bao gồm cả Kim Ti Hoàn giáp bên trong.
Trước ngực Tô Trường Không lập tức mang theo năm vết cào sâu tận xương, nếu không có Kim Ti Hoàn giáp, nói không chừng Tô Trường Không sẽ bị tươi sống mổ bụng.
Hiển nhiên Thích Thành Hồng cũng không ngờ Tô Trường Không còn mặc nội giáp kim loại. Hắn hơi sững sờ nhưng không chỉ như vậy, đột nhiên trong cơ thể dâng lên một luồng cảm giác nóng bỏng, làn sóng đau đớn dồn dập tấn công tới.
Là độc của Phí Huyết tán.
Từ lúc bàn tay Thích Thành Hồng bị Trảm Thiết đao phá vỡ, hắn đã trúng độc của Phí Huyết tán. Trong quá trình, hắn mạnh mẽ vận dụng lực lượng khí huyết, độc tố đã phát huy!
"Vô liêm sỉ!"
Hai mắt Thích Thành Hồng đỏ như máu, hắn đã biết trên đao của Tô Trường Không có độc! Tiểu tử này chẳng có chút võ đức nào, đã dùng ám khí tụ nỗ, mặc Kim Ti Hoàn giáp trên người, còn bôi độc trên đao!
"Chết!"
Thích Thành Hồng có chút điên cuồng, hắn không để ý tới ảnh hưởng của Phí Huyết tán đối với thân thể, lại liên tục thúc giục lực lượng khí huyết khiến mạch máu cả người gồ lên, như muốn vỡ tung ra, trảo phải chụp vào cổ họng Tô Trường Không, năm ngón tay xé rách không khí, mang theo âm bạo.
Giờ phút này, Tô Trường Không cũng hoàn toàn rơi vào điên cuồng. Nếu hắn lùi bước, người chết chính là hắn.
Hắn cứng rắn tích tụ khí lực, không để ý tới vết thương sâu tận xương cùng với từng đợt cảm giác tê dại đang truyền tới trước ngực, hai tay hắn cầm đao, đao thứ ba điên cuồng chém thẳng xuống đầu Thích Thành Hồng.
Đây cũng là một đao cuối cùng của hắn.