Tô Trường Không vừa tiến vào trang viên, đã vội vàng đóng cửa lại. Tiếp theo hắn lảo đảo nghiêng ngả đi tới bên cạnh một cái giếng nằm trong trang viên, ngồi xếp bằng, cần phải khu độc (trừ độc, loại bỏ độc) trước đã!
Quỷ Bức Trảo mà Thích Thành Hồng tu luyện chính là độc trảo, kéo dài càng lâu, tổn hại thân thể càng lớn!
"Hô hô hô!"
Tô Trường Không há miệng to hô hấp. Sau khi hắn đánh một trận cùng Thích Thành Hồng, chân khí trong cơ thể đã tổn hao chừng tám chín phần, lúc này lại đang bận rộn vận chuyển phương pháp hô hấp trong Cự Kình công chữa thương.
Chỉ thấy hắn liên tục há miệng to, hô hấp.
"Hoa lạp lạp!"
Một luồng hấp lực khổng lồ sinh ra, tựa như cá voi hút nước.
Nước trong giếng giống như bị một loại lực lượng vô hình dẫn dắt, trở nên sôi trào, bắt đầu chui vào trong miệng Tô Trường Không, bị hắn nuốt vào bụng.
Nước giếng trong bụng sôi trào rửa sạch toàn bộ mạch máu, vết thương trên người Tô Trường Không.
"Phốc!"
Mấy phút sau, Tô Trường Không há miệng nhổ nước giếng ra ngoài, nước vốn trong veo lại mang theo một tia đen nhánh.
Hô!
Tô Trường Không lặp đi lặp lại hành động này, nước trong từ giếng lại chui vào trong bụng hắn, cứ liên tục như vậy, tuần hoàn không dứt!
Đây là phương pháp liệu thương khu độc trong Cự Kình công, lấy nước sạch tẩy luyện thân thể, sau đó nhổ ra bên ngoài!
Theo bảy tám lần tuần hoàn, thân thể vốn đang tê dại của Tô Trường Không từ từ khôi phục được tri giác, màu đen nhánh hiện lên chỗ miệng vết thương trên ngực cũng phai đi.
"Rốt cuộc cũng tốt hơn rồi. . ." Tô Trường Không thở ra một hơi dài.
Quỷ Bức Trảo của Thích Thành Hồng rất độc, cũng may thời gian trúng độc không lâu, sau khi hắn mượn nhờ Cự Kình công tống chất độc này ra bên ngoài cơ thể, đã cảm thấy toàn thân trở nên thoải mái hơn rất nhiều.
Tô Trường Không xoa xoa khóe miệng, trầm giọng nói: "Các hạ có thể bước ra chưa?"
Hắn có thể cảm nhận được đã có người một đường theo dõi mình từ tửu lâu kia tới tận trang viện này, trong lòng cũng có suy đoán, hơn phân nửa người này chính chủ nhân của mũi tên đã bắn nổ tay Thích Thành Hồng kia.
Cũng vì đối phương âm thầm trợ giúp, mới khiến Tô Trường Không có thể trả cái giá nhỏ như vậy để đánh chết Thích Thành Hồng, mà không phải lấy mạng đổi mạng.
Hẳn là đối phương không có ác ý với hắn.
Thêm nữa, ngay lúc ấy, thương thế trên người Tô Trường Không quá mức nghiêm trọng, hắn không có thời gian quay người tìm hiểu thêm, ngược lại lập tức trở về trong trang viên vận công chữa thương.
"Không ngờ ngươi lại ẩn núp sâu như vậy, ngay cả Thích Thành Hồng cũng chết ở trên tay ngươi." Một giọng nói trong trẻo lạnh lùng vang lên.
Tô Trường Không cảm thấy thứ âm thanh này có chút quen thuộc, hắn kinh ngạc nhìn về phía bóng người thướt tha vừa lắc mình rời khỏi ngọn giả sơn bên cạnh.
"Nhị tiểu thư?" Tô Trường Không có chút kinh dị nhìn bóng người trước mắt.
Dung nhan tuyệt mỹ, y phục giản dị, chân mày tinh tế, đôi mắt sáng ngời, anh khí bức người, chính là Tư Không Hoàng!
Trên lưng Tư Không Hoàng còn đeo thêm một thanh đại cung không biết được dùng loại nguyên liệu gì chế thành. Bên ngoài đại cung có khắc hoa văn hình sóng màu xanh biển, tựa như cũng khắc cả phong vũ lôi điện vào trong đó.
Không còn nghi ngờ gì nữa, người hồi nãy âm thầm bắn ra một mũi tên làm bị thương Thích Thành Hồng chính là Tư Không Hoàng!
Tư Không Hoàng hướng ánh mắt phức tạp nhìn thẳng vào Tô Trường Không. Dù lúc này Tô Trường Không đã thay đổi khung xương, nhưng dựa vào quá trình chém giết giữa hắn và Thích Thành Hồng hồi nãy, nàng đã biết người trước mặt mình chính là luyện đan sư Tô Trường Không đã có duyên gặp mặt mấy lần.
Tô Trường Không, một thiếu niên luyện đan sư vô cùng khiêm tốn trong Cự Kình bang, lại ẩn núp sâu như vậy?
Hắn có thể chém Lý Liệt, giết Thích Thành Hồng.
Thực lực bực này, dù dõi mắt nhìn khắp cả Cự Kình bang, cũng không tìm ra mười người có thể thắng được hắn!
"Khụ khụ. . . Đa tạ nhị tiểu thư vừa ra tay tương trợ." Tô Trường Không ho khan một tiếng, cảm kích nói tạ ơn.
Mặc dù hắn không biết vì sao đối phương lại xuất hiện ở chỗ này, nhưng nếu không phải vừa rồi nàng đã ra tay, chỉ sợ hôm nay Tô Trường Không đã lấy mạng đổi mạng cùng Thích Thành Hồng rồi.
"Không sao, coi như hồi báo vì lần trước ngươi đã hỗ trợ khổ cực luyện chế ra Ngưng Thần Hộ Tâm đan." Tư Không Hoàng lắc đầu.
Tô Trường Không thở phào nhẹ nhõm.
Hắn biết đối phương xác không có ác ý, sau đó từ từ chống đỡ thân thể yếu ớt đứng lên, nói với Tư Không Hoàng: "Mời nhị tiểu thư đi vào bên trong nói chuyện."
"Được." Tư Không Hoàng đáp lại một tiếng.
Ánh mắt nàng nhìn chung quanh một lần, nàng biết tòa trang viện này là chỗ ở của Tô Trường Không trước khi hắn tới Cự Kình bang.
Đồng thời trong lòng Tư Không Hoàng cũng không khỏi có chút kinh ngạc về lai lịch của Tô Trường Không.
Coi như không nói đến chuyện hắn có một tay Luyện Đan Thuật tinh sảo, chỉ tính riêng tu vi võ đạo đã đạt tới Khí Huyết cảnh, thậm chí còn có thể cá chết lưới rách cùng cao thủ như Thích Thành Hồng kia thôi, đã đủ để biết thân phận, lai lịch của đối phương tuyệt đối không đơn giản như vẻ bề ngoài!
Thế nhưng tại sao hắn lại gia nhập vào Cự Kình bang?