Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 246 - Tiểu Tử, Ngươi Cười Cái Gì???




Lúc trước hắn còn tự tin tràn đầy cảm thấy mình đã trấn trụ được Tô Trường Không, đối phương sẽ ngoan ngoãn nghe lời, trở thành công cụ luyện đan cho bọn họ tùy tiện sử dụng nhưng kết quả là đối phương căn bản không làm theo những gì bọn họ nói.

Không còn nghi ngờ gì nữa, chuyện này đã khiến hắn mất mặt trước Mạnh Tang, đó là chưa kể tới hành động Tuyên Vũ các, rõ ràng Cự Kình Thần Ý đồ đã tới tay còn bị mất. Hai lần thất bại đã khiến hắn không cách nào ngẩng đầu được ở trước mặt Mạnh Tang.

Mà hiện giờ nam tử mặc hắc y này đã trực tiếp chủ động xung phong nhận lệnh từ phía Mạnh Tang, cũng vì muốn xả một ngụm ác khí cho mình, muốn tự thân ra tay, khiến cho Tô Trường Không kia phải trả một cái giá thảm trọng nhất!

"Nhớ kỹ, ta tên là Lý Liệt, ta sẽ ban cho ngươi một cái chết vô cùng thê thảm! Cho ngươi kêu rên cầu xin tha thứ, hối hận vì đã làm trái mệnh lệnh của lão tử! Ban cho ngươi một cái chết còn thảm hơn lão gia hỏa Cung Chính kia!" Nam tử mặc hắc y Lý Liệt nhếch miệng cười, hung quang lóe ra trong mắt.

Phải biết rằng, ở ngay một khắc khi hắn nhận được tin tức bản thân mình bị Tô Trường Không đùa giỡn, trong lòng hắn đã suy nghĩ không biết bao nhiêu phương pháp tra tấn tiểu tử này rồi!

Tô Trường Không từng nghe qua cái tên Lý Liệt này, đối phương là phó đường chủ Hỏa Kình đường.

Ở bên trong Cự Kình bang, địa vị cao nhất chính là chính phó bang chủ, tiếp theo là đường chủ tứ đại đường Phong Hỏa Lôi Điện, mà mỗi một đường lại có từ ba đến năm phó đường chủ.

Có thể nói, Lý Liệt này được lên làm phó đường chủ Hỏa Kình đường, cũng xem như một nhân vật ở trong Cự Kình bang!

Tô Trường Không vừa nghe Lý Liệt uy hiếp, vẻ sợ hãi vốn đang lan tràn trên mặt đột nhiên lại biến mất, khóe miệng còn không nhịn được khẽ nhếch lên một hình vòng cung, sau đó hắn bật cười lên: "Ha ha ha!"

Tiếng cười kia càng lúc càng lớn, càng ngày càng cuồng ngạo, khiến cho hàng chân mày trên trán Lý Liệt không tự chủ được bắt đầu nhíu chặt lên, trong hai tròng mắt lại lóe ra hàn quang: "Tiểu tử, ngươi cười cái gì? Mắc thất tâm phong (hay còn gọi là bệnh thất tâm – là một loại bệnh tâm lý, người phát bệnh sẽ có trạng thái tâm lý, hành động và ý chí trở nên vặn vẹo sau khi tâm lý phải thừa nhận áp lực quá lớn tới từ bên ngoài) rồi sao?"

Lúc Lý Liệt xuất hiện ở nơi này, đã xác nhận được rằng đằng sau Tô Trường Không không có bất cứ ai đi theo, nhưng hôm nay đối mặt với loại tình huống này, Tô Trường Không vẫn còn có thể cười được?

"Ta cười chính là sự ngu xuẩn của ngươi... Ngày đó ngươi đã đánh mất Cự Kình Thần Ý đồ, sau khi trở về kiểu gì cũng bị Mạnh Tang mắng chửi?"

Tô Trường Không vẫn đang cười, nhưng nụ cười này cực kỳ lạnh lùng, cũng đầy nguy hiểm, thậm chí trong đó còn ẩn chứa một luồng sát ý, khiến cho con ngươi của Lý Liệt thoáng co rút lại!

"Cái gì?" Lý Liệt vừa nghe Tô Trường Không nói ra những lời ấy, cả người hoàn toàn ngây dại.

Lúc trước Lý Liệt chính là một trong số ba võ giả đã đốt Tuyên Vũ các trong đêm, cũng chính là kẻ đã trộm Cự Kình Thần Ý đồ từ trong Tuyên Vũ các ra ngoài. Sau đó, ở trên đường hắn cùng với Lưu Canh tiến hành giao tiếp rồi một mình hắn dẫn dắt đám đệ tử Cự Kình bang đang truy kích đằng sau rời đi. Vốn dĩ lúc ấy hắn còn dương dương tự đắc cho rằng việc đã hoàn thành mỹ mãn, nhưng ai biết đâu khi xong việc quay về lại bị Mạnh Tang mắng cho cẩu huyết lâm đầu (máu chó đầy đầu – nôm na là mắng xối xả mà không phản bác lại được).

Đơn giản là hắn vừa rời khỏi đằng trước thì đằng sau lại có người đánh ngất Lưu Canh, cướp Cự Kình Thần Ý đồ đi.

Và rõ ràng là người nọ đuổi theo hắn mà đến!

Kể cả Lý Liệt và Mạnh Tang, đều hoài nghi người có năng lực bậc này có thể theo dõi Lý Liệt mà không bị hắn phát hiện, chắc chắn phải là một đường chủ nào đó ra tay.

Giờ này, Tô Trường Không vốn chỉ là một luyện đan sư, theo lý phải không hiểu biết tình hình cụ thể trong đó mới đúng, nhưng đối phương lại trực tiếp nói ra chuyện của Cự Kình Thần Ý đồ. Tình huống này lập tức khiến trên mặt Lý Liệt hiện lên vẻ khó có thể tin nổi: "Ngươi... Là ngươi cướp đi Cự Kình Thần Ý đồ?"

Không phải một vị đường chủ nào đó đã cướp đi Cự Kình Thần Ý đồ sao?

Chẳng lẽ là thiếu niên này trước mắt làm?

Điều này sao có thể!

Nhưng Tô Trường Không đã muốn nhiều lời vô nghĩa cùng Lý Liệt nữa rồi.

Nói rằng Lý Liệt có sát ý mãnh liệt với Tô Trường Không thì bản thân Tô Trường Không cũng có sát ý mãnh liệt với Lý Liệt.

Không chỉ bởi vì mấy ngày trước Lý Liệt này đã hai lần xâm nhập vào phòng của hắn, dùng giọng điệu sai sử bức bách hắn phải gian lận trong chuyện luyện đan, mà còn vì Tô Trường Không đã từ trong miệng kẻ này biết được cái chết của Cung Chính là do một tay đối phương gây ra!