Chưa hết, kẻ này chẳng những đã giết Cung Chính, còn dùng một loại thủ pháp cực kỳ tàn nhẫn, móc trái tim, chặt cái đầu! Sau đó, còn dào dạt đắc ý khoe khoang thành tích với hắn, muốn dùng chuyện đó để uy hiếp hắn nghe lời!
Lúc ấy khi Tô Trường Không vừa biết Cung Chính, một người có ân với hắn lại chết thảm như thế, sát ý trong lòng đã đạt tới đỉnh điểm, nhưng hắn phải cứng rắn khống chế xuống.
Tình thế lúc ấy, chưa thể ra tay.
Nhưng hiện giờ, hai người đã gặp nhau lại một mới cách thật xa trụ sở Cự Kình bang, Tô Trường Không đã sớm không thể kiềm chế được sát ý trong lòng, hắn muốn Lý Liệt này phải chết! Hơn nữa còn phải là kêu thảm chết thảm!
"Rống!"
Trong giây lát, Tô Trường Không há miệng, một ngụm Quy Tức chân khí đã sớm cuộn trào trong cơ thể hắn. Sau đó, một tiếng gầm lên đầy giận dữ bật tung ra, gây chấn động khiến cho cây cối chung quanh ầm ầm rung chuyển, lá cây bay tán loạn, một luồng chân khí màu xanh biển thô to bằng cánh tay hài tử phun ra, tựa như mũi tên khí, đầu trường thương.
Quy Tức Công của Tô Trường Không đã đạt tới cảnh giới bát cảnh, khiến cho hắn mang trong mình công lực hùng hậu có thể sánh ngay với thành quả khổ tu mấy chục năm, gần trăm năm của một người bình thường, thậm chí độ hùng hậu của chân khí đã đạt tới hạn mức cao nhất mà thân thể trước mắt của Tô Trường Không có thể thừa nhận được!
Giờ phút này, một chiêu thổ khí thành tiễn (bật hơi thành tên), ẩn chứa sát ý, đánh thẳng tới ngực Lý Liệt!
"Tiểu tử này... Lại có chân khí hùng hậu như vậy?"
Trong lòng Lý Liệt đầy hoảng sợ. Mũi tên khí hùng hậu, xé rách khoảng không, kéo theo thật nhiều những âm thanh soàn soạt chói tai, đang bắn nhanh đến trước mặt hắn. Thật sự khó có thể tưởng tượng nổi đây là trình độ mà một thiếu niên mười bảy, mười tám tuổi có thể đạt tới.
"A!"
Tuy rằng Lý Liệt rất khiếp sợ, nhưng động tác lại không hề chậm một chút nào, có điều hắn vẫn khó có thể tránh khỏi mũi tên khí phá vỡ âm chướng (âm thanh là vật cản) này!
Hắn cũng phát ra một tiếng gầm, khí huyết mạnh mẽ bùng nổ quanh thân, từ trong lỗ chân lông toát ra tầng tầng sương mù màu máu, chúng nhanh chóng hình thành nên một lớp áo choàng màu máu bao phủ quanh thân, tiếp theo song chưởng của Lý Liệt giao nhau bảo vệ phía trước người!
Lý Liệt là nhân vật cấp phó đường chủ của Cự Kình bang, bản thân đã bước vào Khí Huyết cảnh nhiều năm, khí huyết vô cùng cường thịnh, không phải là Khí Huyết nhất biến, ít nhất cũng đã hoàn thành hai lần thậm chí còn là cường giả Khí Huyết cảnh đã trải qua ba lần luyện huyết rồi!
Và đương nhiên Lý Liệt mạnh hơn hương chủ Lưu Bách Nhận của Hắc Liên giáo, võ giả Khí Huyết cảnh mà Tô Trường Không từng gặp được lúc trước nhiều lắm!
"Bành!"
Giây tiếp theo, Quy Tức chân khí ngưng tụ thành mũi tên khí xuyên qua Khí Huyết Bạc Sa, oanh kích ở phía trên song chưởng đang bảo vệ trước ngực Lý Liệt, phát ra âm thanh nổ tung nặng nề, tựa như ngư lôi bạo phát, chân khí hùng hậu trùng kích tới, tàn sát bừa bãi, tựa như sóng lớn vỗ bờ.
"Đăng đăng đăng!"
Ngay lập tức, từ song chưởng truyền đến từng cơn đau nhức thấm sâu vào cốt tủy, cùng với âm thanh xương cốt vỡ nát rất nhỏ.
Lý Liệt không thể khống chế thân thể, lập tức lảo đảo lui về phía sau, bị lực trùng kích này làm trực tiếp lui lại ba bước. Mỗi một bước đều đạp mạnh lên mặt đất, làm xuất hiện những dấu chân thật sâu.
"Làm... Làm sao có thể? Tiểu tử trước mắt lại có thực lực bậc này? Hắn không phải là luyện đan sư sao?"
Song chưởng đau đớn như muốn nứt ra nhưng trong lòng Lý Liệt lại tràn ngập cảm giác không sao tin nổi.
Ở trong mắt hắn, thậm chí ở trong mắt tất cả võ giả Cự Kình bang, Tô Trường Không vốn là một luyện đan sư cẩn trọng, luôn đối xử khiêm tốn có lễ với mọi người, mỗi ngày đều ngâm mình ở trong Luyện Đan phòng mà thôi.
Dù trước kia Tô Trường Không từng luyện võ, nhưng với độ tuổi này phỏng chừng, đối phương chỉ đạt tới cấp bậc Nội Tráng, Thần lực đã không tồi, thực lực bậc này đặt ở ngoài còn xem như tài giỏi nhưng đặt trong Cự Kình bang cũng chỉ bình thường thôi…
Nhưng một tồn tại thuộc dạng tiểu bối có thể tùy ý vuốt ve ở trong mắt Lý Liệt, lại đột nhiên biến thành một con mãnh hổ, chỉ đối mặt một cái, đã đánh cho hắn bị thương!
Ngũ Cầm Hí. Tầm Thực Hổ!
"Ngao rống!"
Tô Trường Không vừa bật ra một chiêu thổ khí thành tiễn, đánh lui Lý Liệt, coi như chiếm trước tiên cơ. Ngay sao đó, bàn chân hắn dẫm mạnh lên mặt đất một bước, khí huyết cả người mạnh mẽ lao ra, hình thành một tấm áo choàng màu máu.
Cả thân hình cao lớn của hắn như đã biến thành một con mãnh hổ màu máu cùng hung cực ác, rõ ràng không phát ra bất cứ âm thanh gì, nhưng lại có tiếng hổ gầm rung trời nổ tung bên tai Lý Liệt, khiến cho tâm thần kẻ này rơi xuống vô tận run sợ!
Ngũ Cầm Hí đã sớm bước vào bát cảnh, Xuất Thần Nhập Hóa, một cảnh giới cực kỳ ít người có thể đạt đến!
Phải biết rằng, khi võ giả giao chiến, khí thế là điều rất quan trọng, nếu khí thế một phương bị chèn ép thì một phương khác tất nhiên là thế như chẻ tre, chiếm trước tiên cơ.
Và thế cục trước mắt, Tô Trường Không đang áp chế Lý Liệt gắt gao.