Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 228 - Mạch Nước Ngầm Bắt Đầu Khởi Động!!!




"Là mấy tên tội phạm quan trọng thiêu hủy Tàng Kinh các kia làm ư? Nhưng vì sao bọn họ lại đánh ngất hắn? Hơn nữa hắn chỉ là một đệ tử công tác tại Luyện Đan phòng vì sao lại xuất hiện tại đây?" Những người còn lại đưa mắt nhìn nhau, nếu là người mặc hắc y chạy trốn kia làm, hẳn là đối phương không rảnh tới mức cố ý đánh ngất Lưu Canh này mà không trực tiếp giết hắn.

Ngoại trừ chuyện này ra, Lưu Canh vốn là văn chức, bản thân không luyện bao nhiêu võ, theo lý, khi gặp phải tình huống hỗn loạn kiểu này, hắn nên tránh ở trong phòng không ra mới đúng!

"Trước tiên cứ đưa hắn đi đã!" Một đệ tử Cự Kình bang truyền lệnh.

Không cần biết làm như thế nào, trước tiên cứ mang hắn đi giao cho cao tầng trong bang hỏi một phen, có lẽ sẽ tìm được chút manh mối gì đó.

"Đã... Đã xảy ra chuyện gì vậy?"

Lưu Canh còn đang mơ mơ màng màng, hắn có cảm giác đau đầu như muốn nứt ra, vậy mà trong lúc không hay biết gì bản thân lại bị người khiêng đi, điều này làm cho hắn cả nửa ngày vẫn không phản ứng lại.

Mà Tô Trường Không ở bên này, lại một đêm không ngủ.

Cũng đúng thôi, suốt đêm trong Cự Kình bang đều là tình cảnh gà bay chó sủa, bọn họ liên tục truy tìm những người mặc hắc y kia nhưng mãi cho đến hừng đông ngày hôm sau vẫn chưa tìm xong.

Sáng sớm ngày hôm sau, lại có một đội đệ tử Cự Kình bang đi tới ngoài cửa trạch viện nơi Tô Trường Không ở lại.

Một đệ tử Cự Kình bang cầm đầu trầm giọng nói: "Tô đại sư, tối hôm qua có tặc nhân thiêu hủy Tuyên Vũ các, khiến một vật phẩm quan trọng bị thất lạc, chúng ta cần dò tìm một phen, mong thứ lỗi!"

"Không sao cả, xin cứ tự nhiên đi." Tô Trường Không tỏ ra rất phối hợp.

Vì thế một đám đệ tử Cự Kình bang bắt đầu tìm tòi trong trạch viện của Tô Trường Không. Quá trình tìm kiếm này… có thể nói là quật ba thước đất, ngay cả khe hở nham thạch ở rìa ao nhỏ cũng không buông tha.

Tô Trường Không ở một bên quan sát, trong lòng lại yên lặng suy nghĩ: "Bọn họ đang tìm quyển trục kia sao? Chẳng lẽ quyển trục ở trong Tuyên Vũ các bị đám người mặc hắc y kia đánh cắp... là loại bí tịch võ công gì đó? Cũng không biết đám người mặc hắc y kia có bị bắt được hay không?"

Một chuyến này đám đệ tử Cự Kình bang vội lên vội xuống, ngay cả xà nhà, nóc nhà bọn họ cũng không buông tha.

Thậm chí bọn họ còn xem xét một chút vật phẩm tư nhân của Tô Trường Không một phen, nhưng đều không phát hiện ra bất kỳ thứ gì.

"Đã quấy rầy rồi.” Cuối cùng, đám đệ tử Cự Kình bang không phát hiện ra điều gì, đều xoay người rời đi.

Và không chỉ riêng nơi ở của Tô Trường Không bị tìm tòi kiểu trải thảm như vậy, khu vực sinh hoạt của đám đệ tử khác cũng như thế, và đương nhiên, bọn họ chẳng phát hiện ra bất kỳ điều gì cả… Quyển trục kia đã bị Tô Trường Không giấu tới một nơi mà chỉ hắn mới biết rồi!

Tô Trường Không cứ theo lẽ thường, tới nhà bếp chung ăn cơm, hôm nay một đám đệ tử Cự Kình bang ở bên trong nhà bếp chung, đều có vẻ thực im lặng, không khí có chút ngưng trọng nặng nề.

"Tối hôm qua có ba người mặc hắc y đã thiêu hủy Tuyên Vũ các, nhưng chuyện coi như xong rồi... Tốt xấu gì những bí tịch trong đó đều đã được tách riêng ra, nhiều nhất chỉ truyền ra làm chúng ta mất mặt chút thôi. Nhưng ta nghe nói ba người mặc hắc y thiêu hủy Tuyên Vũ các kia đều đã thoát được vô tung vô ảnh, chưa bắt được một người nào!"

Tô Trường Không ngồi một mình một bàn, đang yên tĩnh ăn cơm, chợt nghe được âm thanh phát ra từ một chiếc bàn ở phía xa xa. Lúc ấy, một võ giả trẻ tuổi đang đè thấp giọng, đàm luận về chuyện đã xảy ra tối hôm qua.

Tuyên Vũ các của Cự Kình bang bị người ta châm lửa đốt một phen, bí tịch bị đốt hơn phân nửa, nhưng bình thường, những bí tịch này đều không được sắp xếp riêng một chỗ, ở những nơi khác cũng có một phần, ảnh hưởng không quá lớn, nghiêm trọng nhất là tới tận bây giờ cũng không bắt được hung thủ!

"Ba người đó đều là cao thủ hiếm thấy, còn cực kỳ quen thuộc địa hình bên trong Cự Kình bang. Chúng ta đã xuất động nhiều người như vậy đều không bắt được, các ngươi nói xem bọn họ có thể là… hay không?" Một đệ tử thần thần bí bí nói.

"Câm miệng! Ăn cơm đi!" Nhưng một nam tử chín chắn còn lại là đã trừng mắt nhìn hắn một cái, rồi lên tiếng quát mắng, cắt ngang lời hắn nói.

Hai đệ tử đang đàm luận kia đều rụt cổ lại, miễn cưỡng cười một tiếng, sau đó tiếp tục ăn cơm.

Tất cả mọi người đều không ngốc, ba võ giả đốt Tuyên Vũ các kia đều có khinh công, võ công cực kỳ cao minh, còn vô cùng quen thuộc địa hình bên trong Cự Kình bang, hiện giờ một đám đều đào thoát và ẩn giấu rồi, dù Cự Kình bang đã bị phong tỏa khẩn cấp vẫn không thể tìm ra bọn họ… Có thể đoán chắc một điều là, người làm chuyện này không phải người ngoài!

Hiện giờ bên trong Cự Kình bang chính là các mạch nước ngầm bắt đầu khởi động.

Có điều, tất cả mọi người chỉ dám suy đoán chứ không một ai dám nhiều lời, tránh bị dính líu vào phiền toái, vạn kiếp bất phục (muôn đời muôn kiếp không trở lại được)!