[...]
Sau một hồi lâu tổng thời chắc gần 2 tiếng đồng hồ thì Diệp Đình Kêu cũng đã chịu về.
Tân Kính Tâm đóng cửa chính lại gài chốt. " tách"
Tiến nhanh lại tủ mở ổ khoá xong gạt chốt " tách" mở cửa ra.
Tân Kính Tâm hoản hồn thật sự, cảnh tượng trong tủ quần áo lộn xộn. Lãnh Thiên xé tan nát áo mình. Trần trụi phần trên đẫm mồi hôi, tựa đầu vào lưng tủ đôi mắt nhắm nghiền.
Tân Kính Tâm đưa tay vỗ vỗ vào má Lãnh Thiên.
"Lãnh Thiên cậu ổn chứ?" .
Lãnh Thiên từ từ đôi mi nâng lên thiều thào nói không ra hơi. " Cô lấy cho tôi cốc nước được không? " .
" Ơ .. ơ.. Cậu đợi xíu!".
Nhanh chóng Lãnh Thiên đã uống cạn cốc nước to. Anh đứng dậy tĩnh bơ đi thẳng lại sofa ngồi tựa lưng với thân hình không mặc áo phần trên.
Tân Kính Tâm khá ngạc nhiên với sự bình tâm này, khác xa với tưởng tượng là anh ta sẽ xé xác mình ra.
Lãnh Thiên bắt trúng ánh mặt nhìn mình đâm đâm, anh nhướng mày hỏi. " Cô làm gì mà nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống tôi vậy. Tôi biết body tôi ngon rồi" .
Tân Kính Tâm đang nghĩ bâng quơ tĩnh ngay với cái độ tự luyến khá cao này. Cô gải giải đầu. ( Không phải nhốt trong tủ thiếu oxy lên não nên ngu luôn rồi không?)
" Lãnh Thiên cậu thật là não bộ vẫn bình thường hả? "
" Bình thường? .Ý cô là gì đây hả?" .
" Ơ thì đại loại anh sẽ mắng tôi te tua?"
" Lý do?" .
" Thì tôi dám nhốt đại minh tinh như anh trong tủ áo gần hai tiếng đồng hồ?".
" Ra là nhiêu đó à?" . Lãnh Thiên vừa nói vừa đứng dậy đưa bàn tay xoa đầu cô, anh nở nụ cười ôn nhu. Khiến cô khá giật mình.
" Lãnh Thiên anh vầy..là sao?" .
" Chả sao cả, chỉ là anh không nghĩ ấn tượng về anh trong lòng em lại ghê gốm dữ vậy?" .
" Anh sao?, xưng anh luôn sao? " Tân Kính Tâm đỏ mặt.
" Từ giờ về sao anh không muốn làm bạn với em nữa hiểu chưa? "
Tân Kính Tâm đứng đơ ra. " Khoang đã không muốn làm bạn nữa, nghĩa là đoạn tuyệt vì cậu ghét tôi vì nhốt cậu trong tủ à?.
Lúc này Lãnh Thiên đúng là tự vã trán mình. IQ Tân Kính Tâm đúng là không thể chơi chữ được. Ngốc hết chỗ tả.
" Sao này xưng anh em đi cho nó thân mật! " .
" Thân mật! "
" Ừ ! " . Dứt lời anh đứng lên tiến ra cửa.
Tâm Kính Tâm nhìn theo dáng anh ta, cảm thấy có gì đó sai sai.
" Khoang đã!"
" Hử ? " Lãnh Thiên ngoáy đầu lại nhìn Tân Kính Tâm đang bối rối chỉ ngón tay về phía mình, kèm ánh mắt ngượng ngùng.
" Tôi.. à mà không em nghĩ anh không nên ở trần thế, ra khỏi căn hộ em. "
Lãnh Thiên sực nhớ nhìn lại người mình, gải gải gáy tỏ vẻ ái ngại " Anh quên mất!".
Nhanh như chóp Tân Kính Tâm đã ướm chiếc áo sơ mi màu tím đậm lên người Lãnh Thiên đang đứng hình ngạc nhiên. Anh không hiểu cô nàng này lôi đâu ra chiếc áo đàn ông trong nhà mình, lại còn khá vừa y với ni của anh.
" Vừa luôn nè! anh mặc tạm đi!".
"Áo này?" .
" Ây anh hỏi nhiều làm gì, có thì mặc đi!" .
Nhìn nét mặt cửa chỉ ân cần của cô gái đang lay hoay vuốt vuốt chiếc áo trên ngực mình, anh mỉm cười hạnh phúc nên không thắc mắc nữa.
Sau khi thay áo xong, Lãnh Thiên đã lái xe ra khỏi hầm chung cư. Nhưng một chiếc xe khá sang trọng chặn ngang ngay đầu xe anh chỗ lối ra đường. Cả hai xe hạ kính xuống nhìn rõ đối phương.
10 phút sau họ ngồi trong một nhà hàng sang trọng. Bốn mặt soi trang phục trên người nhau khá lâu.
" Áo này cũng khá hợp với anh đấy nhỉ?" . Diệp Đình Kêu đặt tách cà phê xuống bàn tựa lưng vào ghế nhịp chân thư thả.
Lãnh Thiên thuộc người não dạng IQ cao, lại nhìn dáng vẻ tự đắt của Diệp Đình Kêu liền hiểu ra lý do Tân Kính Tâm có áo này.
" Cha suy nghĩ lâu vậy chắc hiểu ra ý tôi rồi à đại minh tinh Lãnh Thiên Ngạo". nhếch mép.
" Khốn kiếp, anh muốn nói gì nói mẹ ra đi!" . Lãnh Thiên không kiểm được cơn tức dồn nén trong lòng siết chặt tay " rắc" dọng bàn một cái "rầm "túm lấy cổ áo Diệp Đình Kêu bên đối diện nâng lên cao.
Diệp Đình Kêu dùng những ngón tay siết chặt cổ tay Lãnh Thiên khiến anh ta nhăn mặt phản xạ đau quá buông ra.
" Khốn kiếp khi nảy là anh cố ý câu giờ đúng không?" . Lãnh Thiên ngồi cau mày. [ Khung cảnh bị nhốt trong tủ gần 2 tiếng đồng hồ hiện ra ].
" Cha cha anh khá thông minh đấy. Lúc bước vào tôi thấy tủ ảo bị gài chốt còn thêm ổ khoá, rồi cả mép vải kẹt ở mép cửa. Chả ai lại khoá kỹ tủ áo bằng ổ khoá cả. Trừ phi có sói.. ? " .
" Diệp Đình Kêu anh đừng có mà chọc điên tôi?".
" Tôi cứ thích chọc điên tình địch của mình đấy!". sắc mặt u ám.
Lãnh Thiên sượng người, nhìn sắc mặt đã chuyển thành u ám của Diệp Đình Kêu. ( Lẽ nào anh ta biết mình..)
" Lãnh Thiên anh đừng nghĩ tôi không biết anh đã bắt đầu thích Kính Tâm. Từ lúc kế hoạch lật đổ Tân Kiệt tiến hành. Anh luôn cố ý tách tôi với Kính Tâm ra. như khi hai chúng tôi hẹn hò riêng anh cố tình xuất hiện. Hay lúc đi ăn anh cố tình bảo Kính Tâm gấp đồ ăn hầu hạ anh. Lần ở khu du lịch Hoa Cốt, Kính Tâm nói thích chiếc vòng tay dạ hoa trong tủ trưng bày. Sau khi tôi tặng vòng tay cho cô ấy khi ngồi mỏm đá Hoa Cốt. Tôi đã thấy anh ở xa cất cất vào túi quần của mình vòng tay đó."
" Diệp Đình Kêu anh nghĩ quá nhiều rồi!, tôi và Kính Tâm là bạn thân, quan tâm cô ấy là lẽ thường."
" Anh đừng nghĩ che dấu được cảm xúc trên khuôn mặt lạnh lùng này. Tôi hơn anh hai tuổi đấy!"
" Diệp Đình Kêu, anh là đang có ý gì?". trừng mắt.
Diệp Đình Kêu đảo mắt nhìn hết người Lãnh Thiên. " Tôi yêu Kính Tâm rất nhiều, tôi ghen cũng nhiều đấy, nhưng thật ra tôi muốn nói với anh chiếc áo này khá hợp với thế thân của tôi!. "
Lãnh Thiên nhíu mày, mặt đầy khó hiểu, rối cả não bộ người nghe rồi.
" Tôi biết áo này của anh, thì sao? Tôi là tôi, anh là anh!" . gằng giọng.
Diệp Đình Kêu nở một nụ cười buồn, đôi mắt rũ xuống. " Tôi mà có xảy ra bất trắc gì, anh hãy thay tôi chăm sóc cho Kính Tâm."
Lãnh Thiên chưng hửng, lời nói nghe nhẹ mà như đang ẩn chứa điềm xấu.
" Diệp Đình Kêu anh bị điên à! đang khoẻ mạnh nói xàm gì vậy? " quá to vào mặt Diệp Đình Kêu.
" Tôi dạo này mơ thấy Tân Kiệt ám sát mình, và tôi nghĩ Tân Kiệt đúng là sẽ không tha cho tôi dễ dàng đâu".
Lãnh Thiên nhìn con người trước mắt, hiểu ra Tân Kính Tâm đã chọn đúng người, Diệp Đình Kêu đúng là con người tính tình ngoài ấm áp hài hước, bên trong lo xa, yêu thương Kính Tâm vô cùng. Anh ở bên Kính Tâm lâu vậy mà toàn làm cô ấy cảm giác sợ anh nổi nóng, sợ xé xác cô ấy.
Anh thua Diệp Đình Kêu tâm phục khẩu phục rồi. Anh đặt những ngón tay chạm khe túi quần âu nhét sâu hộp nhẫn mà hôm qua muốn cầu hôn Tân Kính Tâm sâu xuống đáy túi quần, cũng như sẽ chôn sâu đoạn tình cảm muộn màn xuống tận đáy lòng. ( Kính Tâm trước kia em theo đuổi anh, anh lại từ chối em phủ phàn, giờ anh yêu em rồi, em lại yêu người khác mất rồi. Anh bỏ lỡ em thật rồi.)