Khung cảnh khu chung cư cao cấp về đêm. Sặc sở đèn có đèn không như sân của từng ô trắng đen trên bàn cờ vua.
Một người đàn ông trong trang phục áo sơ mi trắng có hoa văn khá sặc sỡ, bước từng bước "lộp độp". Giữa không gian kính của hành lang về đêm yên tịnh lại càng có độ vang đáng sợ. Người đàn ông dừng lại ở cửa một căn hộ khoé miệng cong lên. Ngón tay thon dài đặt lên nút chuông cửa.
( ấn) .
" Đinh đong" Tiếng chuông cửa căn hộ Tân Kính Tâm đang ở.
Tân Kính Tâm ngã lưng dài trên sofa xem tivi, tay đang bốc dỡ miếng bánh khoai tây trên miệng, nghe chuông reo cô nhìn hướng ra cửa nghiêng đầu nói lí nhí thành tiếng.
" Ai lại đến lúc giữa khuya này chứ?" .
Cô nhìn lên đồng hồ đã điểm 20 giờ tối rồi. Cô nhỏm dậy xỏ chân vào đôi dép lông hình thỏ xinh xắn uốn éo dãn lưng vài cái rồi bước rón rén lại nhìn qua ô kính nhỏ của cửa thấy an tâm. mỉm môi nhẹ! ( Hoá ra là cậu!).
" Cạch". xoay nắm cửa mở ra.
" Cô làm cái trò gì mà mở cửa thua con rùa vậy?" .
Lãnh Thiên bước vào nét mặt cau có, một tay đặt trong túi quần âu tay còn lại giơ tay lên không trung phẩy phẩy bàn tay mấy cái.
Tân Kính Tâm cảm thấy Lãnh Thiên dạo này càng ngày càng khó ưa, tính khí thay đổi cứ như trẻ con.
" Lãnh Thiên, anh dạo này bị ma nhập hả?. Lúc trước né tôi như sợ chết, chê tôi phiền phức đu bám anh. Giờ đại minh tinh lạnh lùng mò tới đây nữa đêm làm gì?."
Tân Kính Tâm đưa ly nước Lãnh Thiên đưa tay đón lấy, Anh hắc vài tiếng " khụ khụ" .
" Tôi đi diễn ngang đây.., muộn.. rồi ghé cô ngủ ké! " Nói ấp úng, mặt hơi sượng.
Lãnh Thiên nói lái qua lý do khác để che lý do chính mà thôi.
Tân Kính Tâm chấp hai tay sau lưng cuối người kề mặt sát mặt Lãnh Thiên trừng nửa mắt tỏ vẻ không tin. " Thật à? " .
Lãnh Thiên đơ vài giây vội đưa tay chạm vai cô đẩy ra. làm mặt lạnh lùng nhưng vành tai đỏ mận rồi . " Tất nhiên rồi, gạt cô làm gì?. "
Tâm Kính Tâm cũng không nghĩ nhiều nữa. Cô nhanh chống mang bộ chăn bông mềm mịn mà hồng phấn mà mình yêu thích nhất tiến lại ném thẳng vô mặt Lãnh Thiên, kèm nét mặt không hảo chuyện con trai ngủ nhờ nhà mình cho lắm!. vừa nói. " Của cậu tất đấy!".
Lãnh Thiên bị ném chăn phủ lên đầu, tay kéo nhanh xuống. sắc mặt u ám hiện ra ngay. Ngồi đơ cứng, anh không nghĩ có một ngày đại minh tinh mà bị con gái ném bộ chăn màu hồng quê mùa vào mặt. Còn lại phải ngủ sofa cơ đấy.
Tân Kính Tâm tất nhiên chẳng mấy để ý anh chàng sau lưng đang tức nổ lửa luôn rồi. Cô thả nhiên bồi thêm một cậu khiến ổng giống tự vả!.
" Hồi trước chê tôi phiền phức, nói có chết cũng không thích tôi. Giờ đừng nói đổi ý à! "
Vừa dứt lời cô đã vào phòng ngủ đóng cửa " rầm".
Lãnh thiên nghe tiếng " rầm " phản xạ tự nhiên rút người hết hồn.
Lãnh Thiên nhớ lại hồi xưa lúc nhận thư tỏ tình của Tân Kính Tâm, về anh có đọc qua thấy không hứng thú gì. Hôm sau từ chối Tân Kính Tâm ôm sau lưng anh cứng ngắt, bực bội quá anh nói câu.[ " Cô rất phiền phức, tôi có chết cũng không thích cô"].
Lãnh Thiên trải ngã lưng dài trên sofa tay kéo chăn tay còn lại gác lên trán, đôi mắt đầy bất lực.
...
Sáng hôm sau.
Tân Kính Tâm bước trong phòng ngủ ra, đảo mắt quét qua hết căn phòng thấy chăn được gấp gọn trên sofa. Cô gải đầu khó hiểu nhìn đồng hồ mới 6 giờ sáng mà người đâu rồi. Cô bước lại phòng tắm đang ngơ ngác thì định thần lại vì biết người đang ở đâu rồi nhờ đôi dép lông trước cửa phòng tắm.
Cô chưa kịp quay mặt đi thì " Cạch " cửa mở ra cô phản xạ nhìn từ đôi dép dò từ bàn chân gân xanh rới bắt dế tia ít lông lên phần hạ dưới quấn khăn tắm màu hồng, tiếp là những rãnh múi cơ đẹp lấp lánh tới cơ ngực vạm vỡ. Mắt cô đậu ở điểm cuối cùng là khuôn mặt nam tính đẹp không góc chết. ( Chu cha moẹ ơi này này tiểu thịt tươi trong tiểu thuyết đây sao?).
" Này cô nhìn đủ chưa? " trừng mắt.
Câu nói trầm ồn kèm đôi mắt sắc lẻm của Lãnh Thiên làm cô tỉnh vội đưa quẹt lấy quẹt để khuôn miệng đang như nhỏ dãi của mình. Rung giọng đáp, vừa lui về sao. " Tôi không.. không biết cậu ..ở trong đó."
Chân lùi dần vấp phải thảm nhỏ dưới sàn ngã về sau may mà Lãnh Thiên phản ứng chộp kịp cô ngã trọn trong vòng tay của anh, hai bàn tay bé chạm vào hai cơ ngực rắn chắc. Cả hai đứng hình. Cô trợn to mắt nhìn hai bàn tay hư hỏng ( chết moẹ rồi đụng lung tung rồi Kính Tâm ơi!).
Cô đẩy anh ra, đứng thẳng đỏ mặt xoay mặt hướng khác. " Tôi xin lỗi nha Lãnh Thiên."
Lãnh Thiên nhìn nét bối rối đỏ mặt của Tân Kính Tâm anh rất hài lòng. nhếch mép.
Thoáng chốc hai người đã ngồi ở sofa.
" Lãnh Thiên thật ra cậu nên mặt quần áo chỉnh tề thì tốt hơn." không dám nhìn Lãnh Thiên.
" Kính Tâm tiểu thư cũng biết ngại à, trước đây ai xà vào lồng tôi vuốt ve vậy! " tựa lưng sofa nhịp chân tự đắt. Nở nụ cười trêu chọc.
[ Hình ảnh hiện lên trông đầu anh lúc Tân Kính Tâm về nước hẹn anh ở quán rượu. Cô xà vào lồng anh vuốt ve bị anh hắc ra. ]
Tân Kính Tâm đâu vừa gì, phản công miệng sắc bén liền. " Đại minh tinh không lẽ đang nghiện được tôi vuốt ve! "
" Kính Tâm cô.. " Bị chột dạ. gằng giọng phản bát.
"Được rồi, ngủ thì cũng ngủ rồi, ăn sáng gì không tôi nấu, nay tôi nghỉ làm". Cô đứng dậy tay ôm chăn bông hướng về phòng ngủ vừa bước vừa nói.
Lãnh Thiên khoái chí tất nhiên gật đầu ngay.
Kính Tâm loay hoay trong bếp cuối cùng món cũng xong xuôi, bày đầy trên bàn rất đẹp mắt.
Lãnh Thiên cũng đã thay đồ chỉnh tề.
" Đinh Đong" chuông cửa reo lên.
Lãnh Thiên tối sầm mặt lại. ( ai lại phá mình lúc này). dọng mạnh đũa xuống bàn, làm Tân Kính Tâm giật mình. Cô lườm ánh mắt không vui cắm vào Lãnh Thiên.
Cô tiến lại cửa nhìn qua khe cửa, cảm thấy tình hình này khá là không ổn.
Lãnh Thiên đang ngậm cọng rau còn thòng ở mép miệng giật bấn người Tân Kính Tâm nắm cổ tay anh kéo xồng xọc hết gốc ngách trong phòng để tìm chỗ có thể giấu cái thây to lớn sặc sở của người đàn ông này. Lãnh Thiên bị kéo tới đầu muốn nổ đốm xoay mồng luôn..
" Kính Tâm cô làm trò gì vậy! " gằng giọng, mặt tối sầm.
Cô không quan tâm mấy về câu hỏi. mắt cô dừng lại ở tủ áo, Lãnh Thiên cũng nhìn theo . Sau đó bốn mắt chạm nhau. Kính Tâm nở nụ cười gượng nhẹ giọng ma mị . " Phiền anh rồi".
Lãnh Thiên đầu nhảy số, đen mặt nhấn giọng mạnh " Cô dám!" .
Tình hình cấp bách cô đành áp dụng chiêu anh hùng không qua khỏi ải nước mắt mỹ nhân. Dù biết chiêu này khá hên xuôi với tên lạnh lùng khó ưa này cũng phải liều.
Lãnh Thiên thấy Tâm Kính Tâm cuối mặt vai run run. Anh hoản, đưa tay vuốt bờ vai nhỏ nhắn an ủi.
Khoé miệng cô cong lên. ( Trúng kế rồi, ye! ) . Một tay kéo cửa tủ tay còn lại đẩy mạnh, người đàn ông thoát chốc gọn gàng trong tủ. " rầm" những ngón tay nhỏ nhanh nhẩu kéo chốt gài " cạch". Không còn một vết tích nào . Cô phủi phủi tay vài cái , cười hài lòng.
Còn người đàn ông trong tủ tức muốn nổi phổi. 22 tuổi xuân xanh bị nước mắt con gái lừa trắng trợn. Còn bị chính con gái nhốt trong tủ áo. Anh thấy nhục hết chỗ tả.