Vượt ải xong, Chu Đình Đình nhận được tin tức người lạ.
Mở ra nhìn qua.
Ánh mắt Chu Đình Đình rất nhanh híp lại.
Nàng cảm nhận được sự hạnh phúc a.
Nguyên lai đây là một vị lão bản, mấy tài khoản đều giống nhau, thấy Chu Đình Đình vượt ải nhanh như vậy, xin nhờ Chu Đình Đình hỗ trợ, đem bốn tài khoản còn lại của hắn vượt ải dùm, giá cả tự nhiên tính theo Sinh Tử Kỳ.
Mặc dù quá trình này vô vị buồn tẻ, nhưng đối với Chu Tử Tình, chỉ có thể kiếm tiền là được.
Một tài khoản 80 tệ, bốn tài khoản 320 tệ a, mà tổng lại chỉ cần 160 phút, tính ra cũng hơn hai tiếng một chút.
Hôm nay coi như kiếm được thu nhập của một ngày bình thường.
Lục Dương nhìn một hồi, cảm thấy không có gì hay, nhìn đồng hồ, đã hơn một giờ chiều, hắn nói ra: "Em bận rộn rồi, anh về trước, lần sau tới tìm em."
"Ừ, được a."
Mặc dù có chút không nỡ.
Nhưng Chu Đình Đình vẫn gật đầu.
Bởi vì buổi chiều nàng còn phải vượt phó bản, không cách nào tiễn Lục Dương rời đi, nàng đứng dậy nhìn theo bóng lưng Lục Dương biến mất.
Ra đường.
Cản lại một chiếc xe taxi, Lục Dương về tới trường học.
Phòng học 303 viện Công Nghệ.
Lục Dương lặng lẽ từ phía sau tiến vào, ngồi phía sau lưng Trần Thu Nguyệt.
Ở trên lưng nàng gãi gãi.
Trần Thu Nguyệt quay đầu, nhìn thấy Lục Dương, lại nhìn lên bục giảng, sau đó liền chuyển xuống bàn dưới, nàng cùng đám Hứa Dung Dung, Thẩm Yên ngồi cùng một chỗ, bàn sau trống không đấy.
"Ngươi hôm qua chạy đi đâu?"
Trần Thu Nguyệt nhỏ giọng hỏi.
"Còn có thể đi đâu, đi công ty a."
Lục Dương trở lại.
Sở dĩ đến phòng học, cũng là trên đường đi nhận được tin nhắn của Trần Thu Nguyệt.
Trần Thu Nguyệt mở trừng hai mắt, cười lạnh: "Thế tối qua đi đâu, sau một tin tức một chút cũng không có, điện thoại cho ngươi ngươi cũng không nhận, ngươi sẽ không phải cùng sư tỷ..."
"Em nói cái gì vậy, sư tỷ là sư tỷ, anh có thể tùy tiện YY sao?"
Lục Dương ở trên đầu nàng gõ một cái.
"Vậy ngươi giải thích đi."
Trần Thu Nguyệt hết sức hoài nghi.
Ngày hôm qua sau khi trận đấu chấm dứt, Lục Dương cùng Y Thanh liền mất tích, gọi điện thoại cũng không được, nhắn tin cũng không có ai trả lời, làm cho người ta rối loạn không thôi.
"Có gì đâu mà giải thích, ngày hôm qua tới công ty ký hợp đồng, sau đó đưa sư tỷ ra nhà ga, nàng ngày hôm qua đã trở về Thượng Hải rồi, nếu em không tin, có thể gọi cho nàng để hỏi, em cũng không phải không có số của sư tỷ."
"Hừ, miễn cưỡng tin ngươi một lần.''
Trần Thu Nguyệt tự nhiên sẽ không đi gọi người ta làm gì.
Nếu không, nàng cũng không cần chất vấn Lục Dương rồi.
"Sư tỷ xinh đẹp như vậy, còn là đại minh tinh, ngươi đến một chút suy nghĩ cũng không có?"'
Trần Thu Nguyệt nghi ngờ nói.
Lục Dương lắc đầu: "Em không thể xem quan hệ người vời người đen tối như vậy được, thuần khiết chú đi, anh cùng sư tỷ..."
"Trong sạch đúng không?"
Trần Thu Nguyệt nói.
Giỏi lắm, cũng học xong câu trả lời rồi.
"Còn em, tình huống bên kia thế nào rồi?" Lục Dương không muốn ở trên vấn đề nãy xoắn xuýt, tranh thủ thời gian đổi chủ đề khác.
Trần Thu Nguyệt vừa cười vừa nói: "ngày hôm qua sau cuộc thi, Lý Tưởng liền tuyên bố rút khỏi cảnh tranh, vì vậy hiện tại hội trưởng hội sinh viên chỉ có mình em ứng cử, kết quả cũng không cần lo lắng, chờ thư hai họp xong, liền đi ăn mừng..."
"Vậy thì không tệ, cuối cùng cũng lên đỉnh, em cũng mê làm quan quá đi."
Lục Dương lắc đầu.
"Anh mới mê đi làm quan."
Trần Thu Nguyệt tỏ ra không thừa nhận, tiện tay ở trên đùi Lục Dương bấm một cái.
Lục Dương đau nhe răng, nữ nhân này ra tay cũng quá ác độc đi, lần nào cũng mang theo ân oán cá nhân vào.
Nhìn nhìn bục giảng, lão sư còn ở trên bảng viết viết, Lục Dương nói ra: "Anh đi xem Từ Thi thế nào.."
Nói xong.
Không đợi Trần Thu Nguyệt phản ứng, hắn vội vàng cúi người chạy ra.
Nhìn Lục Dương lén la lén lút rời đi, Trần Thu Nguyệt hé miệng, lộ ra nụ cười ngọt ngào, nàng cũng lặng lẽ trở về chỗ mình.
"Đại tỷ, Lục Dương sao chạy vậy?"
Hứa Dung Dung nhìn phía cửa sau, hỏi.
"Đi tìm tiểu tình nhân của hắn chứ sao."
Trần Thu Nguyệt chua lè nói.
Hứa Dung Dung khiếp sợ không thôi.
Nàng vừa rồi cũng không chuyên tâm nghe giảng, một mực để ý hai người nói chuyện sau lưng, không nghĩ tới Trần Thu Nguyệt lại nói như vậy, đây là muốn làm rõ mối quan hệ Lục Dương với Từ Thi sao?
Ở ký túc xá, mấy người cùng phòng kỳ thật cũng biết rõ, nhưng liền giả ngây giả ngô không biết gì, duy trì sự hài hòa trong phòng, hôm nay, Trần Thu Nguyệt nói ra, đem nàng làm sợ tới mức không nhẹ.
Nhìn nhìn biểu cảm Trần Thu Nguyệt, phát hiện không có gì thay đổi, Hứa Dung Dung nhẹ nhàng thở ra, còn tự mình an ủi một chút, 'nghĩ nhiều rồi'.
"Đại tỷ, ngươi nói Lục Dương, xin chữ ký dùm chúng ta chưa?"
Thẩm Yên quay đầu qua hỏi.
Trần Thu Nguyệt lắc đầu, nói ra: "Nói với hắn làm gì, ta giúp các ngươi là được, bất quá, phải đợi Y Thanh từ Thượng Hải quay về đã, bây giờ nàng không có ở Lục Thành."
"n, tạ ơn đại tỷ."
"Không cần khách khí, thứ hai, ta mời khác, chúng ta cùng ăn một bữa."
"Chúc mừng đại tỷ lên chức chủ tịch hội sinh viên trường."
"Chúc mừng..."
...
Phòng học 302.
Bởi vì tiết học chung, nên trong lớp có cả sinh viên lớp 1 cùng lớp 2, vì vậy người trong phòng tương đối nhiều.
Đinh Siêu cùng Lưu Lỗi vẫn như trước ngồi hàng cuối cùng, thành thành thật thật làm một tên học bã(học ngu), không thấy Lý Minh Bác đâu, đoán chừng ngồi hàng phía trước rồi.
Nhìn thấy Lục Dương vào cửa.
Mấy hàng cuối liền náo nhiệt hơn nhiều.
Siêu ca chuyển tới một cái ghế, dùng tay áo lau lau, làm động tác mời đại ca ngồi xuống.
Những bạn học khác, đều không thèm nhìn lão sư trên bản nữa, quay đầu lại nhìn phía này.
So với lớp số ba của Trần Thu Nguyệt, lớp 1 lớp 2 thường xuyên học chung với nhau, quan hệ giữa hai bên cũng không tệ, dù là Lục Dương, cũng đều nói 1-2 câu.
Hôm qua, Lục Dương đại xuất danh tiếng, hôm nay trở thành tiêu điểm cũng không kỳ quái.
"Siêu ca, hôm nay sao lại 'hiếu thuận' như vậy."
Lục Dương ngồi xuống bên cạnh Đinh Siêu, ánh mắt quét một vòng, sau đó ở vị trí gần cửa sổ phát hiện ra Từ Thi, bời vì vừa rồi bước vào phòng, Từ Thi vậy mà cũng phát hiện Lục Dương, một đôi mắt mở to nhìn qua bên này.
Lục Dương hướng về nàng trừng lớn hai mắt.
Từ Thi đỏ mặt lên, lại vội vàng quay đầu lên bục giảng.
Đinh Siêu ti tiện cười hề hề ôm lấy cánh tay Lục Dương, nói ra: "Lục ca, Lục đại ca ca, ngày hôm qua là sao vậy? Ngươi thế nào lại lên sân khấu với Y Thanh, ngươi cùng Y Thanh nhận biết nhau sao?"
"Đương nhiên là quen biết rồi, không quen, người ta chạy đến trường chúng ta làm gì?"
Lục Dương bình tĩnh nói.
"Vậy...Vậy quan hệ thế nào đây?" Siêu ca hít sâu một hơi, cả kinh nói.
Lục Dương cười cười, tiếp tục nói: "Quan hệ tương đối tốt a."
Nghe nói như thế.
Siêu ca kéo căn thân thể.
Hắn ôm chặt cánh tay Lục Dương, nói ra: "Lục ca, từ hôm nay trở đi, ngươi chính là đại ca ca của ta."
"Ý gì?"
Lục Dương cảnh giác nhìn thoáng qua Siêu ca.
"Lục đại ca, Đại ca ca, lúc nào, ngươi mới đem tuyệt chiêu cua gái này dạy cho tiểu đệ đây..." Vẻ mặt Siêu ca tội nghiệp nói.