Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 996: Cuộc Gọi Của Trương Yến (1)




Hiện tại Siêu ca không phục cũng không được.

Cái gì gọi là trâu bò.

Đây chính là trâu bò a.

Lục dương không chỉ được hoa hậu giảng đường vây quanh, mà đến cả đại minh tinh Y Thanh cũng bắt được vào tay.

Trong lòng Siêu ca, Lục Dương so với thần tiên đã không có gì khác nhau.

"Lục ca, ngươi bây giờ thành danh nhân rồi a."

Lưu Lỗi nhếch miệng nói ra.

"Ca có lúc nào mà không phải danh nhân?"

Lục Dương cười nhạt một tiếng.

"Ách, hình như đúng là như vậy...Từ lúc bắt đầu học đại học, ngươi vẫn luôn làm náo động."

"Không có biện pháp, dù sao ta cũng không thể che giấu bản thân tỏa sáng được."

Mấy người bên này trò chuyện, trên bục giảng, lão sư Anh Ngữ nhìn thoáng qua, không dám lên tiếng, tiếp tục cầm sách giảng bài...

"Các ngươi nói chuyện đi, ta đi qua bên cạnh Từ Thi."

Cùng Siêu ca nói một hồi, Lục Dương lặng lẽ di chuyển đến bên cạnh Từ Thi.

Chỗ ngồi bên cạnh Từ Thi luôn luôn được bỏ trống đấy, không thể nói nàng không có bằng hữu, chủ yếu là mỗi lần Lục Dương đến phòng học đều ngồi bên cạnh Từ Thi, điều này làm cho đám bạn trong lớp mặc định chỗ ngồi của hắn bên cạnh Từ Thi.

Dù sao.

Cũng không ai dám đắc tội Lục Dương.

"Vừa rồi ngươi nhìn trộm cái gì?"

Ngồi xuống, Lục Dương đem Từ Thi lấn lấn vào trong.

"Không có....không có...."

Từ Thi xấu hổ đỏ mặt, khẩn trương nói.

"Nói bậy, vừa rồi ta đều nhìn thấy được."

Lục Dương đem sách tiếng Anh cầm lấy, phía dưới có mấy hình vẽ, vẽ không tệ lắm, chính là Lâm Tam, càng nhìn càng giống mình, nha đầu này, khi đi học, đem bức họa của mình để trên bàn, đây không phải nghĩ tới mình rồi sao?

"Phòng làm xong chưa?"

Lục Dương hỏi.

Hắn nhớ kỹ trước đây không lâu, có hỏi qua Từ Thi, khi đấy nàng nói gần xong rồi.

"Xong.....Xong rồi...."

"Xong rồi sao, vậy chẳng phải là..."

"Còn thiếu đồ dùng trong nhà."

"n, không sao, đồ dùng trong nhà ta cũng quen mấy cửa hàng đấy, quay đầu gọi điện nói bọn họ, hướng ngươi tặng một bồ dồ dùng trong nhà, mà ngươi muốn giường rộng bao nhiêu? Hai mét năm có đủ không?"

Từ Thi đỏ mặt đến tận mang tai, không biết trả lời làm sao.

Nàng hoài nghi Lục Dương cố ý đấy.

Trong nhà có nhiều thứ như vậy, hết lần này tới lần khác nói tới giường.

"Đủ rồi."

Từ Thi cắn răng nói ra.

"Vậy được, đợi lát nữa ta gọi điện bảo bọn họ đưa tới, đoán chừng sáng mai có thể xong, đến lúc đó ngươi cùng Hứa Dung Dung có thể qua xem, còn có đồ gia dụng, để ta đặt giúp ngươi luôn."

"Đê ta chuyển tiền cho ngươi."

"Đều là người một nhà, tiền bạc gì chứ."

Lục Dương trừng mắt nhìn Từ Thi, nha đầu này, cũng quá khách khí đi, bản thân mình còn cần nàng trả tiền sao?"

"Ta...Ta..."

Từ Thi nghẹn lấy cả buổi.

Cuối cùng mới lên tiếng: "Ta có tiền."

"Có tiền thì ngươi giữ lại, vạn nhất sau này ta phá sản, còn cần tiểu phú bà như ngươi nuôi sống ta đấy, đúng rồi, đến lúc đó ngươi có nuôi ta không?"

Lục Dương ngẩng đầu nhìn Từ Thi, chăm chú hỏi.

"Ta....Ta..."

"Nói nuôi hay không là được rồi."

"Nuôi..."

Nói ra chữ này, Từ Thi giống như đã dùng hết sức lực của mình, nói xong, cúi đầu xuống, cũng không dám nhìn Lục Dương, Lục Dương cười hắc hắc, trong lòng cao hứng không thôi.

Hiện tại Từ Thi một tháng có thể kiếm được bảy tám vạn, nuôi một tên tiểu bạch kiếm còn không phải chuyện dễ dàng.

Tinh tinh tinh.

Tiếng chuông tan học vang lên.

Điện thoại Lục Dương đặt trong túi áo cũng rung theo, vốn định đứng dậy ra ngoài nhận điện thoại, bất quá vừa đứng lên, không nghĩ tới tí nữa lại đụng trúng người./

Ngẩng đầu lên nhìn qua, là lão sư Anh Ngữ Hoàng Tiểu Ngọc.

Tiếp theo là một tràn tiếng cười, không cần nghĩ, cũng biết là đám Siêu ca.

"Hoàng lão sư."

Lục Dương lên tiếng chào hỏi.

Không biết Hoàng Tiểu Ngọc đến chỗ này làm gì, không phải truy cứu trách nhiệm bản thân một mực trốn học đi.

"Lục Dương...Ta nghe nói, ngươi hôm qua cùng lên sân khấu với Y Thanh biểu diễn sao?" Hoàng Tiểu Ngọc ổn định cơ thê, ánh mắt tỏa sáng, có chút mong chờ hỏi.

"Đúng vậy a,Hoàng lão sư cũng biết rồi sao?"

Lục Dương nhẹ gật đầu.

"Há lại chỉ có ta biết, hiện tại lão sư toàn trường đều biết cả rồi, ngươi không biết, Y Thanh hiện tại rất hot sao? Nàng chính là quán quân của The Voice đấy."

Đạt được đáp án khẳng định, Hoàng Tiểu Ngọc có chút kích động nói.

"Vậy lão sư, ngươi tìm ta làm gì?"

"Là....Là, ta là fan của Y Thanh, cho nên muốn nhờ ngươi hướng nàng xin chữ kí dùm."

"Hoàng lão sư, đây là chuyện nhỏ, không thành vấn đề, bất quá Y Thanh hiện tại không có ở Lục Thành, đợi nàng ta trở lại, ta liền bảo Từ Thi mang lão sư đi qua."

Lục Dương nhìn Từ Thi ở một bên.

Nha đầu này còn cúi đầu đấy.

"Tốt, không vội, cảm ơn ngươi rồi."

"Không cần khách khí, lão sư, ta ra ngoài nhận điện thoại đã."

Lục Dương móc ra điện thoại còn rung.

Hoàng Tiểu Ngọc vội vàng đứng qua một bên, Lục Dương đi ra ngoài, đi qua hành lang, đi tới một căn phòng trống không.

Vừa rồi thời điểm hắn cầm điện thoại, liền thấy được tên, là Trương Yến bạn của Quan Nguyệt.

Nhớ kỹ trước đây không lâu.

Hắn dùng một chiếc Iphone cùng gấp đôi tiền lương mua chuộc Trương Yến, nhờ nàng cung cấp tin tức cho mình, đây là lần đầu Trương Yên gọi điện tới đây, chẳng lẽ có sự tình quan trọng?

"Alo."

Lục Dương nhận nghe điện thoại.

"Lục Dương, ta là Trương Yến."

"n, ta biết, ta có lưu số của ngươi mà."

"Có một việc quan trọng muốn nói với ngươi."

"Liên quan đến Quan Nguyệt sao?"

"Ừ, ngày hôm qua chúng ta cùng nhau đi chơi, Quan Quan cùng Triệu Oánh Oánh đã báo danh lớp huấn luyện IELTS...Quan Quan hình như quyết định thi nghiên cứu sinh rồi."

"n, ở chỗ nào vậy?

"Ở trường huấn luyện Đông Phương mới mở ở cổng phía nam trường chúng ta."

"n, ta biết rồi, nếu còn có tin tức gì, ngươi kịp thời liên hệ cho ta biết."

..

Cúp điện thoại.

Lục Dương từ phía dưới lấy ra một cái ghế ngồi xuống, hơi hơi nhíu mày.

Tin tức Trương Yến nói ra hết sức quan trọng.

Sự tình Quan Nguyệt muốn thi nghiên cứu sinh, hắn cũng biết rõ, nhưng không nghĩ tới lại còn lớp chuyên môn bồi dưỡng IELTS, chẳng lẽ nàng muốn ra nước ngoài học nghiên cứu sinh sao?

Kiếp trước, sau khi hắn cùng Quan Nguyệt chia tay, nàng cũng ra nước ngoài du học.

IELTS, IELTS....

Trong lòng Lục Dương tự hỏi quyết định của Quan Nguyệt.

IELTS cùng TOEFL là hai thứ phải thi nếu muốn ra nước ngoài học.

Thời điểm Lục Dương viết kịch bản cũng từng điều tra qua, nên cũng biết một ít.

Trong đó IELTS được Hội đồng Anh, Đại học Cambridge và tổ chức giáo dục IDP của Úc triển khai quản lý, thích hợp dùng ở các quốc gia Châu u, còn có cả Canada.

TOEFL thích hợp cho Bắc Mĩ....

Nói như vậy, Quan Nguyệt tính qua Châu u sao?

Còn Triệu Oánh Oánh này nữa, thêm vào náo nhiệt làm gì.

Như thế nào cũng báo danh theo rồi.

Gia đình Triệu Oánh Oánh Lục Dương cũng biết, chỉ sợ không có cách nào chèo chống được học phí du học nước ngoài, hay là nàng nghĩ, ở Csite làm thêm kiếm tiền ngoài giờ, sau đó tích lũy tiền cùng Quan Nguyệt ra nước ngoài du học?

Lục Dương xoa xoa đầu.

Cảm giác có chút mệt mỏi.

Tiếng Anh của Quan Nguyệt cũng rất tốt, lại báo danh huấn luyện, đi thi IELTS đạt sáu bảy điểm không phải việc khó khăn, đó cũng không phải là tin tức tốt, nếu Quan Nguyệt thật sự xuất ngoại, đó chính là cách xa trùng dương, chỉ sợ quan hệ của hai người cũng không còn được như xưa.

"Không được, không thể để mọi chuyện xảy ra như vậy được."

Lục Dương cầm lấy điện thoại, nhắn cho Trương Yến mấy tin.

...