Ngày hôm sau.
Lục Dương cùng Chu Đình Đình đều dậy rất trễ, Tiền Tiểu Hoa ngày hôm qua không biết trở về lúc nào, cũng không biết sáng nay mấy giờ rời đi, chỉ có đống chén bát dưới bồn đã được rửa sạch, nói rõ ràng ngày hôm qua có về nhà.
"Giữa trưa ăn gì đây?"
Toàn thân Chu Đình Đình có chút bủn rủn, nhưng vẫn đi theo ra ngoài.
Nhìn đồng hồ.
Sắp đến giờ ăn cơm trưa.
"Tùy tiện đi, để ăn nấu."
Lục Dương mở ra tủ lạnh nhìn nhìn, bên trong còn dư lại không ít đồ ăn.
"Không được ,không được, để em để em, anh qua bên kia chờ ăn là được."
Chu Đình Đình đoạt lấy khoai tay cùng ớt xanh trên tay Lục Dương.
"Người nào làm mà chẳng được?"
Lục Dương bất đắc dĩ buông tay.
Chu Đình Đình lắc đầu nói ra: "Không giống nhau, khi còn bé em thường nghe mẹ từng nói, nam nhân thường xuyên vào phòng bếp không được, vận khí sẽ không tốt."
"Đúng là mê tin mà."
Lục Dương lắc đầu.
Mẫu thân Chu Đình Đình, từ lúc nàng rất nhỏ đã rời đi, không nghĩ tới, Chu Đình Đình còn nhớ rõ lời mẹ dặn.
Lúc trước, Chu Đình Đình cũng cùng Lục Dương tán ngẫu qua chuyện gia đình.
Tuy rằng mẫu thân Chu Đình Đình đã bỏ nhà rời đi, từ bỏ chồng con, nhưng Lục Dương cũng không thể hoàn toàn đổ lỗi cho bà, chủ yếu là phụ thân của Chu Đình Đình không quá đáng tin cậy rồi, say rượu đánh bạc, còn không làm được việc nhà, hai vợ chồng thường xuyên vì sinh hoạt mà đánh đập nhau, mẫu thân Chu Đình Đình tự nhiên không phải là đối thủ, cuối cùng sau một lần cãi nhau, liền bỏ nhà ra đi, không quay trở lại...
Về phần phụ thân Chu Đình Đình, trải qua chuyện này cũng thay đổi rất nhiều, bắt đầu đi theo người khác kiếm tiền, nuôi sống gia đình, chỉ là thói quen say rượu khó mà thay đổi, bởi vì không có tay nghề, chỉ có thể làm một số việc vặt, kiếm cũng không được nhiều, chỉ có thể miễn cưỡng duy trì sinh hoạt, cùng Chu Đình Đình sinh sống, nhưng sau một lần say rượu gã xuống hồ thì không còn, trong nhà triệt để mấy đi nguồn thu nhập, Chu Đình Đình chỉ có thể bỏ học cấp ba, một mình rời khỏi quê hướng tới Lục Thành làm công.
Nhân sinh của Chu Đình Đình thật là bi thảm, ở trong một gia đình nghèo khó, mẫu thân bỏ nhà ra đi, phụ thân cũng vì ngoài ý muốn mà không còn, chỉ có thể tự thân một mình lên thành thị lạ lẫm làm việc kiếm sống.
May mắn chính là, nàng gặp được Lục Dương.
Là Lục Dương thay đổi cuộc sống của nàng.
Nhưng.
Gặp được Lục Dương cũng là bất hạnh.
Yêu rất vĩ đại, nhưng cũng rất ích kỷ.
Cùng Lục Dương một chỗ, nàng cũng phải chịu đựng nhiều hơn.
"Phanh phanh phanh."
Chu Đình Đình thuần thục thái thịt.
Ớt xanh ở trên thớt, dần dần trở thành từng sợi mỏng.
"Làm món rau xào thịt đi."
Chu Đình Đình không quay đầu lại.
"Được a, làm chậm thôi."
Lục Dương ở một bên nhìn xem, trong mắt đầy ý cười.
"Khoa tây chiên với ớt xanh hay làm với sốt."
"Tùy tiện đi, em xem làm kiểu nào thuận tay hơn thì làm."
"Vậy thì dùng ớt xanh đi, em mua ớt xanh rất cay, khẳng định anh rất thích ăn."
Chu Đình Đình nhớ kỹ khẩu vị Lục Dương.
Đem đồ mới làm để qua một chỗ, Chu Đình Đình tiếp tục nấu cơm, sau đó xào rau, toàn bộ hành trình, Lục Dương đều không có cơ hội vào giúp.
Cuối cùng chỉ có thể, đợi đồ ăn Chu Đình Đình làm xong, dọn lên trên bàn.
Chu Đình Đình tổng cộng làm ba món ăn, một tô canh.
Một món rau xào thịt, một món khoai tây ớt xanh, một món bông cải xanh, cùng canh rong biển....Thời điểm làm xong món ăn, nồi cơm cũng nhảy số.
"Ăn cơm đi."
Nhìn Lục Dương đang tắm rửa cho chó nhỏ, Chu Đình Đình kêu một tiếng.
"n."
Lục Dương dùng một cái khăn sạch sẽ, lau người cho tiểu cẩu, tắm rửa xong, bộ lông trên thân tiểu cẩu sạch sẽ hơn rất nhiều, so với ngày hôm qua, tiểu cẫu đả không còn sủa loạn.
Khả năng biết rõ, hai người này chính là chủ nhân của nó.
Đem tiểu cẩu bỏ vào hộp giày, Lục Dương lại rửa tay, quay đầu nói ra: " Vừa rồi anh ở trên mạng đặt một ít thức ăn cho Bạch Vĩ, đoán chừng hai ngày nữa sẽ tới, đến lúc đó, sẽ đưa tới cư xá, nếu em đang bận, có thể nói Chiêm Tuấn xuống lấy..."
" Ừ ừ."
Chu Đình Đình lau tay trên tạp dề.
"Còn có lồng sắt, anh cũng đặt rồi, về sau đem Bạch Vĩ để ngoài ban cộng, dây thừng anh cũng may, có thời gian, em có thể mang nó ra ngoài đi dạo."
Trở lại bàn cơm.
Lục Dương nhận lấy bát cơm Chu Đình Đình đưa tới.
Lại nếm thử một miếng thịt băm ớt xanh.
Cảm thán nói: "Mùi vị coi như không tệ."
Được Lục Dương khen ngợi một câu, Chu Đình Đình rất vui vẻ: "Nếu anh thích ăn, về sau em sẽ thường xuyên làm cho anh ăn."
"Được."
Lục Dương nhẹ gật đầu.
Một bữa cơm ăn rất no, vài món thức ăn rất nhanh hết sạch, chỉ còn lại một nửa tô canh, Chu Đình Đình cũng không cam lòng đổ đi, bóc túi lại, để vào trong tủ lạnh.
Còn nói: "Để đếm tối hâm lại ăn."
Tiếp theo Chu Đình Đình dọn dẹp lại phòng bếp, đem phòng ốc chỉnh đốn lại sạch sẽ, cuối cùng cho chó nhỏ ăn một chút, sau đó theo Lục Dương ra ngoài.
Cùng Chu Đình Đình đi đến tới tiệm bán quần áo, trong tiệm có không ít khách nhân, Tiền Tiểu Hoa cùng hai nhân viên đều rất bận rộn, Chu Đình Đình ngồi ở quầy thu ngân, trước uống ngụm nước, sau đó mở ra trò chơi.
Đối với Chu Đình Đình mà nói, mỗi ngày chơi game giống như đi làm vậy, không thể thiếu được, nếu nghỉ đi một ngày, liền giống như nàng để vụt mất mấy trăm tệ vậy.
Tài khoản của Chu Đình Đình đều là nhân vật max cấp 175, trang bị xa hoa, còn không thể phá hủy đấy.
Trang bị là nhất lưu, hiệu suất rất cao, rất nhiều nhiệm vụ khó khăn cho người khác, nàng lại dễ dàng qua được.
Tổ tài khoản này, nếu mà đem bán ra có thể mua một căn phòng.
Đương nhiên, để sài đầu tư, về sau giá cả cũng càng ngày càng đắt, mấy trang bị này của Chu Đình Đình, thậm chí có thể bán kiếm được gấp bội.
Vừa lên mạng.
Chu Đình Đình liền cảm thấy vui vẻ.
Nàng nói: "Cướp được Sinh Tử Kỳ, được chín trăm vạn mộng tệ ảo..."
"Không tệ, không tệ..." Lục Dương cổ vũ một phen, chín trăm vạn mộng tệ ảo, tương đương với tám mươi tệ rồi, hơn nữa còn kiếm tiền nhẹ nhõm đấy.
Mấu chốt là cái này khá dễ, chỉ cần nhanh tay là có thể làm được.
Lục Dương chuyển cái ghế, ở bên cạnh quan sát một phen.
Thao tác của Chu Đình Đình ngày càng thuần thục, bốn tài khoản, không đến mười giây liền thao tác xong, về phần đồng đội, toàn treo máy theo sau.
Cho dù như vậy, quái vật rất nhanh liền có thể nhẹ nhõm giải quyết.
Sinh Tử Kỳ có chín lá, bất quá, bởi vì nguyên nhân đẳng cấp, chỉ có thể lên tới tầng thứ tám, vì vậy yêu cầu qua cửa của tấng thứ 8 cũng khá đơn giản đấy.
....
Hơn bốn mươi phút kiếm được tám mươi tệ, hiệu suất kiếm tiền này đã rất cao, so với đời sau, sinh viên đi làm thêm một tiếng cũng chỉ được chín tệ.
Nhà tư bản mà biết sẽ khóc thét.
Đương nhiên, tiền này cũng không phải dễ kiếm như vậy, hiện tại trong Sinh Tử Kỳ đi cướp cờ cũng không được mấy người, đẳng cấp thấp thì đánh không lại, còn những thần hào thì chướng mắt chút tiền lẻ này, vì vậy sinh ý cũng không có ai cạnh tranh.
Sinh Tử Kỳ có hai cách chơi, một là cố gắng đánh quái qua cửa, nhận được vật phẩm, hai là cướp Sinh Tử Kỳ của team đối phương, nhận được vật phẩm bán lấy tiền, đương nhiên, đại đá số người chỉ muốn qua cửa là được, nếu nhân vật trong phó bản bị đối phương giết chết, sẽ không nhận được phần thưởng hôm nay, chỉ có thể đợi ngày mai reset