Lục Dương:
Gửi cho em CD ngày hôm trước
Nghe lại chuyện tình của chúng ta ngày ấy.
Có lúc chợt quên mất rằng, chúng ta từng yêu nhau
Y Thanh:
Không thể hát nhưng bài hát như vậy.
Nghe thấy sẽ đỏ mặt trốn tránh
Tuy thường có thể quyên mất, nhưng em vẫn em anh như ngày xưa.
Bởi vì tinh yêu, sẽ không dễ dàng khổ đau (Bởi Vì Tình Yêu).
...
Một ca khúc hát xong
Trần Thu Nguyệt ngồi ở một bên, trong lòng có cảm giác chau chua, nhìn thế nào cũng thấy, sư tỷ cùng Lục Dương mới là một đôi trai tài gái sắc a....
Bài hát này, thật sự hát quá tốt rồi.
Đùng đùng.
Trần Thu Nguyệt vỗ tay.
"Em cảm tháy bài này không tồi, chọn bài này đi, nhất định sẽ làm cho tất cả mọi người giật mình."
Lục Dương khẽ cười một tiếng, cầm lấy chai trà xanh trên bàn uống một ngụm, mát giọng một chút, hắn mới nói: "Đó là đương nhiên, sử tỷ nếu ra sân, coi như không hát, cũng sẽ khiến người ta giật mình."
"Sư đệ, kỹ năng hát của ngươi càng ngày càng tiến bộ nha."
Y Thanh cũng có hơi chút thất thần, tựa hồ vẫn còn đắm chìm ở bên trong lời bài hát.
"Đều học được từ sư tỷ."
Lục Dương cười cười.
Y Thanh nhịn không được lắc đầu: "Đừng dát vàng lên mặt ta, ta lúc này dạy dỗ qua ngươi."
Lục Dương mỉm cười không nói.
Lại nhìn Trần Thu Nguyệt một chút, hắn nói tiếp: "Chọn bài này biểu diễn hẳn không có vấn đề đi."
"Ta cảm thấy bài hát này rất tốt."
"Vậy được, vậy chọn bài này đi, chúng ta cũng đều thuộc lời, bớt phiền toái..."
Bài hát này là ca khúc chủ đề của bộ phim điện ảnh về tình yêu khá hot mấy năm trước, một khi ra mắt rất nhanh nổi tiếng, cuối năm còn được Trần Dịch đưa vào bên trong Album, vì vậy khá nhiều người đều rất thuộc lời.
"Vừa rồi ngươi bắt nhịp còn chưa chuẩn, luyện tập thêm vài lần đi."
Y Thanh nhắc nhở một câu.
Mặc dù chỉ là hỗ trợ, nhưng thân là ca sĩ chuyên nghiệp, Y Thanh vẫn lấy thái độ nghiêm túc để làm việc.
"Được."
Lục Dương nhẹ gật đầu.
Hắn chỉ là một tuyển thủ nghiêp dư, đối với nhịp điệu cũng không phải rất mẫn cản, cần bỏ ra nhiều thời gian luyện tập mới có thể thích ứng, kiếp trước mặt dù hắn đối với bài hát này cũng rất quen thuộc, nhưng dù sao cũng trôi quan hiều năm như vậy rồi.
Ước chừng khoản hai mươi phút sau.
Một đoàn người rời đi.
Y Thanh bận rộn một ngày nên cũng khá mệt mỏi, Lục Dương bảo Trần Thu Nguyệt mang nàng đến chung cư Hoa Đình nghỉ ngơi. Bởi vì có ý định ký hợp đồng với công ty truyền thông giải trí Sơn Hải, vì vậy mấy ngày nay của Y Thanh, trên cơ bản sẽ ở lại Lục Thành, chờ cuộc thi trong trường kết thúc, còn cần tới tổng bộ công ty một chuyến, chính thức ký kết hợp đồng.
Sắc trời bên ngoài đã tương đối tối.
Gọi cho Liễu Thanh Thanh.
Biết được Tiểu Tiểu Thanh đã ngủ, Lục Dương cũng không trở về, nhỡ bản thân làm ồn, lại khiến tiểu nha đầu này dậy thì không tốt lắm.
Nếu như đã không về nhà, vậy thì chỉ có quay lại ký túc xá.
..
Khu Đại học thành Đông.
Trong phố chợ đêm.
Cửa hàng hai tầng, lầu một đèn đuốc sáng trưng, trong phòng, có hai nhân viên đang bận rộn, Chu Đình Đình ngồi ở quầy thu ngân chơi máy tính, thần sắc nàng căng thẳng, nhân vật trong game đang tiến hành một nhiệm vụ có độ khó cao, nàng một mình thao túng năm tài khoản, đã có chút lực ít bất tòng tâm.
Vù vù vù...
Cuối cùng cũng kết thúc.
Sau khi giết chết Boss, trên cơ bản mọi thứ đã ổn, còn dư lại mấy con tiểu quái thì không đáng lo, Chu Đình Đình lúc này mới trầm tĩnh lại, dễ dàng đem tất cả quái diệt hết.
Ngẩng đầu lên nhìn.
Tiền Tiểu Hoa ở bên cạnh.
"Lời được bao nhiêu?"
Nhìn thoáng qua cửa sổ trò chơi, Tiền Tiểu Hoa hỏi. Chiêm Tuấn mở studio chơi game, Tiền Tiểu Hoa không có việc gì sẽ đi qua xem, đối với trò chơi cũng hết sức hiểu rõ, biết rõ Chu Đình Đình đang làm nhiệm vụ có độ khó cao.
Độ khó càng cao, đương nhiên phần thưởng sẽ càng tốt.
"Vận khí không tệ, được một quyển thú quyết bậc cao, ta còn không dám nhìn xem."
Chu Đình Đình đem rương đô kéo qua một bên, giống như chơi nặn bài vậy, một chút từ từ kéo ra, thời điểm nhìn thấy trước chữ Cao Cấp có hai chữ, trái tim nàng liền đập rộn lên, trên mặt lộ ra nụ cười tươi.
Thời điểm nhìn thấy chữ thứ ba, đã ổn rồi.
Chu Đình Đình một tay che màn hình, từ từ dịch ra ngoài, trên màn hình xuất hiện dòng chữ, Cao Cấp-Tất Sát....
"Ba trăm tệ tới tay."
Chu Đình Đình hưng phấn nói.
Thứ này là hàng khá hot hiện này, chỉ cần đưa lên Tàng Bảo Các, định giá ba trăm, liền có thể nhanh chóng bán đi.
"Không tệ a, hôm nay gặp may, đoán chừng lời được năm trăm tệ rồi."
Tiền Tiểu Hoa hâm mộ nói.
"Hặc hặc, không chỉ như vậy, nếu tính đồ mấy acc kia, cũng hơn sáu trăm rồi, ta còn Phụ Ma chưa xem." Chu Đình Đình đắc ý nói.
"A, vậy ngươi thật sự gặp may đi, hôm nay ngươi chơi mấy tiếng rồi."
"Cũng mấy tiếng à, hặc hặc, vận khí tốt..."
"Hôm nay sinh ý trong cửa hàng cũng không tệ, đoán chừng bán được ba bốn nghìn tệ, may mắn chúng ta thuê hai nhân viên tới đây, bằng không, một mình ta khẳng định không chịu nổi."
Tiền Tiểu Hoa nhìn nhân viên đang bận rộn hướng dẫn cho khách nói ra.
Sau khi tiệm mới khai trương, nàng cũng Chu Đình Đình thương lượng rồi quyết định, tuyển thêm hai người vào làm, dù sao cửa hàng lúc này cũng lớn hơn trước nhiều, chỉ có hai nàng căn bản không làm hết nổi, hôm nay xem ra, đây là lựa chọn vô cùng sáng suốt, hiệu suất làm việc tăng cao, với lại công tác hai nàng cũng nhẹ nhõm hơn nhiều.
"Ừ ừ."
Chu Đình Đình gật đầu.
Nàng thuận tay đem thú quyết vừa nhặt được treo lên Tàng Bảo Các rao bán, tuy rằng hiện trên tay có không ít đồ, nhưng Chu Đình Đình vẫn trước sau như một, thứ gì đáng giá nhất, nàng đều sẽ treo lên bán ngay, tuyệt đối không sử dụng, cũng không đổi thành tiền trong game.
Về phần trang bị cấp cao, nàng cũng chưa bao giờ sử dụng, toàn bộ đổi thành nhân dân tệ.