"Cha ta tính mua cho ta một căn phòng ở Thượng Hải." Y Thanh nói ra.
Lục Dương cười cười: "Sư tỷ, há tất phải mua phòng ở làm gì, ta không phải còn một căn phòng bỏ trống ở Tomson Riviera sao, sư tỷ qua bên kia ở cũng được, nếu không, phòng của ta, ta đưa cho sư tỷ, quay đầu mua một căn phòng mới là được."
"Không được ,không được." Y Thanh vội vàng lắc đầu: "Phong kia của ngươi, ta cũng không thể nhận."
Sau đó liếc nhìn Trần Thu Nguyệt, tiếp tục nói: "Bạn gái của ngươi còn ở bên này đấy? Ngươi dám đen căn phòng mấy chục triệu tặng ta sao, không sợ nàng tức giận à?"
"Sư tỷ, ta cũng không phải nữ nhân bụng dạ hẹp hòi, phòng của Lục Dương, Lục Dương muốn cho ai là quyền của hắn, ta cũng không cần hỏi, huống chi, sư tỷ cũng không phải là ngoại nhân, phòng ở để không cũng không được tốt lắm..."
Trần Thu Nguyệt tỏ ra hết sức độ lượng.
Nhưng Y Thanh vẫn lắc đầu như cũ: "Vậy cũng không được, trong nhà của ta còn chút tích góp, mua một căn phòng nhỏ cũng không phải chuyện gì khó, thật sự nếu không đủ, cũng có thể mua trả góp."
Nghe được lời này của sư tỷ, Lục Dương nhịn không được cười cười, khả năng sư tỷ còn chưa biết minh tinh kiếm tiền thế nào, trong xã hội này, con đương kiếm tiền của minh tinh cũng không hề phức tạp, còn về chuyện mua nhà trả góp, nói đùa gì vậy, có chút minh tinh mới nổi, trong vòng hai năm đóng thuế lên tới mấy trăm triệu đấy, chớ đừng nói chi đến đại minh tinh, bọn họ kiếm tiền giống như nhặt tiền ở dưới mặt đất lên vậy, không đúng, nhặt tiền dù sao cũng còn phải cuối xuống đất, rất mệt mỏi đấy...
Thậm chí sau này có thêm bán hàng livestream, bọn họ có người trốn thuế hơn trăm triệu, cũng may là được đưa ra ánh sáng, nếu không đưa ra, người dân cũng không biết ngành này lại kiếm được nhiều như vậy.
"Sư tỷ, chuyện mua phòng ốc không nên vội vàng, muốn mua thì liền mua một lần, mua nơi tốt nhất, lấy thân phận của sư tỷ bây giờ không giống trước đây, nhất định phải chọn một cư xá có bảo an thật tốt."
Y Thanh suy nghĩ một chút, nói: "Phụ thân ta tuy rằng kiếm tiền tuy dễ, nhưng lấy tính khí của ông, mấy năm gần đây không nhận nhiều kịch bản nữa, cũng không dư lại được bao nhiêu, ta đây còn chưa thể kiếm tiền, nào có tiền mua cư xá cao cấp..."
Không thể không nói, hiện tại muốn mua phòng ở cư xá, một căn hộ cũng phải năm mươi vạn trở lên, cư xá cao cấp, cũng phải hơn mười triệu một căn, đây cũng là do Lục Dương đánh giá cao tài nghệ nhà họ Y đi, nhiều tiền như vậy, muốn gom đủ, trừ khi người nhà Y Thanh cầm ba phòng ở đem ra bán mới gom đủ.
"Thiếu tiền đúng không, không sao..."Lục Dương cười cười, nói ra.
"Công ty chúng ta vừa vặn tìm một người phát ngôn, ta cảm thấy sư tỷ cũng không tệ lắm, dù sao, ngươi cũng là đại nhân vật mới nổi, có thể giúp công ty của ta quảng bá, đại khái mà nói, hợp đồng ký kết năm năm, tiền lương tầm khoản tám số đi, con số cụ thể còn phải đợi thảo luận thêm, ngươi dành thời gian tới công ty ta một chuyến."
"Tám số...."
Y Thanh lấy tay ra tính tính, tám số là hàng chục triệu rồi, nàng khiếp sợ không thôi, nói: "Sư đệ, phát ngôn thì không có vấn đề, nhưng không cần nhiều tiền như vậy....Ngươi không phải xem ta đáng thương, mua không nổi phòng ở, mới dùng biện pháp này chu cấp đi."
"Sư tỷ, ngươi chớ suy nghĩ lung tung, giá tiền này đã được tính toán qua, rất công bằng, ngươi bây giờ có cái giá này....Về sau mấy công ty khác tìm ngươi làm đại diện phát ngôn, hẳn cũng không thể thấp hơn con số này."
Sư tỷ bình tĩnh nhìn Lục Dương, nói ra: "Sư đệ, ngươi hẳn là muốn cả đời này của ta, làm người đại diện phát ngôn cho Csite đi, chứ giá cao như vậy, ai dám thuê ta làm người đại diện."
"Sư tỷ, ngươ xem thường kẻ có tiền của thế giới này quá, bất quá, về sau, ngươi phải lưu lại một câu trong đầu, bình thường thời điểm ký hợp đồng, nhất định phải tìm kiếm luật sư cùng thảo luận, nếu không rơi vào bẫy người ta đấy."
Lục Dương nhịn không được nhắc nhở một câu.
"Ta bây giờ còn là người tự do, đến cả người đại diện cũng không có."
Trần Thu Nguyệt nhìn nhìn hai người, nói ra: "Nếu không, anh trực tiếp đưa sư tỷ vào dưới trướng đi, như vậy đỡ mất phí đại diện..."
Nghe được Trần Thu Nguyệt nói vậy, Lục Dương suy nghĩ một chút, sau đó cười nói: "Không thành vấn đề, bên anh vừa vặn có công ty giải trí, bây giờ chỉ có hai ba con mèo nhỏ, đều là Võng Hồng, sư tỷ nếu tới đây, chính là chiêu bài của công ty rồi, nhưng chuyện này còn phải được lão sư chấp nhận mới được, ta cũng không muốn lão sư cho rằng, mình bắt cóc con gái ông chạy mất, dù sao, lấy độ hot của ngươi lúc này ký hợp đồng với công ty nào cũng được, trên cơ bản không có vấn đề, không cần tới cái miếu nhỏ này."
"Ha ha ha, chiêu bài gì chứ, đừng ăn nói linh tinh."
Y Thanh đánh Lục Dương một cái, cái từ 'chiêu bài' này hơi chút có vấn đề, nàng nói tiếp: "Ngươi không cần phải lo lắng, trước khi ta đến Lục Thành, phụ thân đã từng nhắc qua chuyện này, hắn ủng hộ ta gia nhập vào công ty ngươi."
Lục Dương cười cười, nhìn sư tỷ nói: "Xem ra sư tỷ cùng lão sư đã sớm có dự mưu a."
...
Đồ ăn đã được làm sẵn, dọn lên một bàn rất phong phú, dọn một bàn như vậy khổ cực nha đầu Lâm Tú Tú này rồi, tất cả đồ ăn, đều do một mình nàng đưa tới, mỗi lần đưa đồ ăn vào, nàng sẽ nhìn thêm Y Thanh vài lần. Lúc dọn xong món cuối, nàng mới cẩn thận hỏi thăm, có thể để Y Thanh ký tên cho mình không.
Y Thanh thoải mái đáp ứng, không chỉ kí tên mà còn chụp thêm mấy tấm hình, điều này làm cho Lâm Tú Tú vui sướng khoogn thôi.
Đồ ăn rất ngon miệng, ba người ăn cũng không ít, bất quá , đồ ăn hơi nhiều, lượng ăn bọn hắn không được bao nhiêu, trên cơ bản còn dư lại phân nửa, có chút lãng phí...
"Nhiêu lắm, đừng có lãng phí."
Y Thanh không ngờ Trần Thu Nguyệt lại kêu nhiều như vậy, nhìn một bàn đầy thức ăn, lại vuốt bụng nhỏ của mình, nàng có chút tiếc hận: "Ta ăn nhiều quá, không thể ăn thêm nữa rồi."
"Đây cũng là lần đầu sư tỷ đến đây, ta cũng không thể qua loa, thực ra đồ ăn kêu cũng không nhiều, chỉ là chúng ta ăn quá ít." Trần Thu Nguyệt ợ hơi nói ra, dù sao bụng nàng với sư tỷ cũng rất nhỏ, không thể xử lý hết được.
Lục Dương nhìn mấy món ăn còn chưa động đũa trên bàn, nói: "Nếu không kêu nhân viên phục vụ đóng gói lại, sau đó đưa tới ký túc xá, dù sao đám Thẩm Yến đoán chừng còn chưa ăn tối đi."
"Ý nghĩa này của anh không tệ, nhưng các nàng hẳn cũng không ăn hết được, anh cũng đem về phòng mình một nửa đi."
Vì để tránh lãng phí, Trần Thu Nguyệt an bài nhân viên đóng gói lại, đưa đến ký túc xá số bảy cùng số tám, nàng cũng tiện tay gọi Hứa Dung Dung, nhắc nhở xuống dưới cầm lên, Lục Dương thì gọi cho Đinh Siêu, bảo hắn chú ý đến điện thoại...
Ba người ăn cơm xong, Y Thanh lần nữa đội mũ đeo kính, che đi khuôn mặt của mình, cùng nhau rời khỏi nhà hàng, tìm một KTV đi vào.
Y Thanh cầm mic biểu diễn vài bài, đợi đến khi hát xong, Trần Thu Nguyệt liền kéo Y Thanh qua một bên, nói: "Sư tỷ, ngày mai ngươi cùng Lục Dương lên sân khấu biểu diễn, khẳng định phải chọn bài hát đi, vừa rồi lúc ăn cơm, ta suy nghĩ mãi cũng không thấy bài nào phù hợp, vì vậy chỉ có thể kéo ngươi đến đây để lựa chọn..."
Trần Thu Nguyệt cầm Ipar tới, để cho Y Thanh lựa chọn.