"Đình Đình, ngươi biết cửa hàng lúc trước của chúng ta không?"
Tiền Tiểu Hoa chuyển ghế tới ngồi gần Chu Đình Đình.
"Làm sao?"
"Hặc hặc, để ta kể cho ngươi nghe, chúng ta sau khi chuyển đi, chủ thuê nhà bên kia liền chịu không nổi nửa cũng mở một tiệm bán quần áo, đến chiêu bài so với chúng ta cũng không sai biệt lắm, bất quá ngươi biết bọn họ thế nào không?"
"Thế nào?"
"Thời điểm đi mua cơm trưa, ta đi ngang qua nhìn nhìn, phát hiện trong tiệm một người cũng không có."
"Không thể nào, sinh ý khi đó của chúng ta coi như cũng được mà."
"Sao có thể giống nhau, chúng ta bên này có nguồn cung cấp, hàng đều đến từ nhà xưởng chính quy, còn có xưởng từ Lục Dương gửi tới, quần áo chất lượng cao, nhãn hiệu quen tên, bên bọn họ có cái gì, đoán chừng hàng nhập từ chợ Lục Thành về, ở ngoài cửa, đã gửi được mùi vị khác thường, bọn họ thực cho sinh viên là kẻ đần sao."
"Huống chi, trước khi chúng ta dời đi, đã dán thông báo trước một tháng, khách quen lúc trước, trên cơ bản đều biết chúng ta chuyển tới nơi này, bọn hắn muốn gạt người, nào có dễ dàng như vậy."
Tiền Tiểu Hoa có chút hả hê nhìn người khác mắc cạn.
Bất quá, ở trong lòng nàng, ngược lại còn rất cảm tạ bọn hắn, nếu như không phải chủ thuê nhà tăng tiền thuê nhà lên, các nàng cũng sẽ không trực tiếp bỏ tiền ra mua chỗ này, hiện tại không chỉ mở rộng quy mô cửa hàng, kinh doanh so với trước kia còn tốt hơn một chút, mấu chốt nhất là không bị áp lực tiền thuê.
"Dù sao cùng chúng ta cũng không có quan hệ."
Chu Đình Đình đem trò chơi đóng lại, nhìn nhìn bên ngoài, trời đã tối rồi.
"Chờ thêm chút nữa, chúng ta dọn quán đi."
Chu Đình Đình ngáp một cái.
"9:30 rồi dọn, vừa khai giảng, sinh viên ra ngoài mua đồ vẫn còn nhiều, sinh ý có thể tốt hơn.."
Tiền Tiểu Hoa mở ra ngăn kéo, đem điện thoại di động của mình cầm ra, lúc trước thời điểm bận rộn, nàng cất điện thoại vào chỗ này, dù sao điện thoại cũng mới mua, bên trong không có mấy người, trên cơ bản sẽ không có ai gọi điện tới.
"Ai nha, mẹ của ta gọi đến này."
Tiền Tiểu Hoa nhìn nhìn điện thoại, phía trên có mấy cuộc gọi nhỡ.
"Sao lại gọi nhiều như vậy a, sẽ không phải xảy ra chuyện gì chứ, ngươi tranh thủ thời gian gọi đi." Chu Đình Đình nhìn thoáng qua, cũng vội vàng nói.
Tiền Tiểu Hoa khong chút do dự liền gọi lại.
Điện thoại rất nhanh kết nối.
"Mẹ, con vừa rồi đang làm, không thấy cuộc gọi, mẹ gọi cho con có chuyện gì không?"
"Cái gì, mẹ tới Lục Thành, sao không sớm nói cho con biết."
"Mẹ tới đây rồi sao, hảo hảo hảo, con hiện tại liền qua tìm mẹ..."
...
Cúp điện thoại Tiền Tiểu Hoa thở mấy hơi, nói ra: "Đình Đình, mẹ của ta đến rồi, ngay tại bên ngoài cư xá."
"Dì sao đột nhiên lại đến."
"Không biết , ta phải tranh thủ thời gian chạy qua, lúc này đã hơn nửa đêm, mẹ ta ở một mình cũng không quá tốt."
"Từ nơi này đi về, cũng phải hơn mười phút, chúng ta không có xe điện, nếu không bảo Chiêm Tuấn lái xe, chở mẹ ngươi tới đây đi." Chu Đình Đình đề nghị.
"Thế nhưng mà...."
"Ngươi không có ý định cho mẹ ngươi biết mối quan hệ giữa mình với Chiêm Tuấn sao? Hiện tại không nói, hay về sau ôm theo tiểu tử mập mạp rồi nói với dì? Nhìn vậy thôi nhưng đây là cơ hội tốt đó."
"Ừ nha."
Tiền Tiểu Hoa suy nghĩ một chút.
Cảm thấy Chu Đình Đình nói có đạo lý, nàng bây giờ cũng Chiêm Tuấn ở cùng một chỗ, nhưng còn chưa nói với mẫu thân, chuyện này một mực không thể che giấu, không bằng, mượn cơ hội này, làm cho Chiêm Tuấn cùng mẹ nhận thức một chút.
Đợi lát nữa cùng dễ giải thích.
Lúc trước không dám nói, là vì Chiêm Tuấn không có lòng cầu tiến, không có học vấn nghề nghiệp, mỗi ngày đều chỉ biết chơi game, hiện tại, tuy rằng cũng còn chơi game đấy, nhưng đã là lão bản studio, thủ hạ dưới trướng có bảy tám người, một người có thể kiếm được mấy vạn, điều kiện này, Tiền Tiểu Hoa cảm thấy có lẽ không có vấn đề.
Suy nghĩ một chút.
Tiền Tiểu Hoa gọi điện cho Chiêm Tuấn, nói rõ tình hình, lại đem điện thoại gọi lại cho mẹ.
"Mẹ, bây giờ con đang ở trong cửa hàng, trở về không được, con đã nhờ bằng hữu của mình, chạy xe điện chở mẹ qua đây, mẹ không phải muốn nhìn chỗ làm việc của con sao? Vừa vặn có dịp thích hợp."
"n, mẹ chờ một lát."
...
Bên ngoài cư xá.
Chiêm Tuấn chạy một chiếc xe điện đi ra.
Thần sắc hắn hết sức khẩn trương, dù sao cũng gặp mẹ vợ tương lai, còn không có Tiền Tiểu Hoa bên cạnh, điều này cũng quá dọa người rồi.
"Chiêm Tuấn à Chiêm Tuấn, đừng sợ hãi như vậy, có thể cưới được Tiểu Hoa hay không, còn phải xem ngươi lúc này."
Trong lòng hắn âm thầm động viên mình.
Đến cửa ra vào.
Chiêm Tuấn nhìn khắp bốn phía, sau đó nhìn thấy bên phía bồi hoa, có một nữ nhân trung niên ăn mặc mộc mạc đang ngồi, nữ nhân cũng nhìn quanh bốn phía, tựa hồ đang tìm người.
Nhìn thấy mục tiêu, Chiêm Tuấn chạy xe đi qua.
Dừng lại ở một bên.
Chiêm Tuấn có chút khẩn trương nói: "Dì....Dì mạnh khỏe, dì là mẹ của Tiền Tiểu Hoa sao?"
"Ngươi là bằng hữu của Tiểu Hoa, Chiêm....Chiêm..."
"Chiêm Tuấn, cháu là Chiêm Tuấn."