"Hai người mới vụng trộm thương lượng chuyện gì vậy?"
Lục Dương đứng dậy từ yên xe sau, cười hỏi....
Trần Thu Nguyệt chạy tới, nhỏ giọng nói: "Em cùng sư tỷ đã thảo luận với nhau, xế chiều ngày mai, trường học chúng ta tổ chức thi đấu The Voice, nàng cùng anh sẽ lên sân khấu biểu diễn..."
"Cái gì?"
Lục Dương kinh sợ, hắn không ngờ hai người bọn họ lại có yêu cầu vô lý như vậy, đừng quên Y Thanh nàng ấy hiện tại là đại minh tinh đấy, vậy mà chạy đến một ngôi trường hạng hai để biểu diễn miễn phí, cái này mà để cho người ngoài biết, vậy không phải đoán được gì rồi sao.
"Anh không nghe rõ sao, em nói là, sư tỷ đã đáp ứng, cùng anh lên sân khấu biểu diễn, hai người có thể thương lượng với nhau, xem chọn bài hát gì để thích hợp cho hai người hát chung."
Trần Thu Nguyệt mặt mày hớn hở, nói ra hết sức hưng phấn.
"Nguyệt Nguyệt, giết gà cần gì dao mổ trâu, em không cảm thấy làm vậy quá khoa trương sao? Sư tỷ ngày mai nếu lên đài, vậy còn cần thi đấu làm gì nữa..."Lục Dương nhịn không được nói ra.
Trần Thu Nguyệt chân thành nói: "Lục Dương, chúng ta không thể xem thường sinh viên trong trường, Khoa X có một sinh viên rất lợi hại, thi đấu với ngươi, ta có chút lo lắng, hơn nữa, là sư tỷ chủ động giúp chúng ta đấy, đúng không, sư tỷ."
Lúc nói chuyện, Trần Thu Nguyệt quay đầu nhìn Y Thanh nhẹ gật đầu, liền nói tiếp: "Trình độ của anh tuy hơn người bình thường, nhưng cũng không thể khinh thường, hơn nữa anh còn không luyện tập gì nhiều, có sư tỷ giúp sức liền dễ dàng."
"Vậy chẳng phải tối nay ngươi ở lại chỗ này rồi hả?"
Sư tỷ nói: "Làm sao, ngươi ước hiện tại ta rời đi à?"
Trần Thu Nguyệt trừng mắt nhìn Lục Dương, vội vàng ôm lấy cánh tay sư tỷ, nói: "Sư tỷ tối nay ngủ với ta."
"Vậy được rồi."
Lục Dương thở dài, sư tỷ cùng Trần Thu Nguyệt đã tự ý quyết định, bản thân hắn không còn gì để nói nữa, dù sao, không trâu cũng bắt chó đi cày, để giúp đỡ Trần Thu Nguyệt đi thi đấu, hắn cũng có khả năng lật thuyền trong mương, có Y Thanh ở một bên, trên cơ bản không có vấn đề gì.
"Chúng ta đi ăn gì đi, đoán chừng sư tỷ đói bụng rồi."
Lục Dương nói tiếp.
"Vậy đi nhà hàng Tây đi...Để em gọi điện thoại cho bọn họ, bảo bọn họ chuẩn bị sẵn đồ ăn..."
"Gấp cái gì, đi vài bước là đến."
Y Thanh dù sao cũng là người một nhà, vì vậy cũng không cần phải chọn nhà hàng sang trọng để chiêu đã, cứ dựa theo đề nghị của Trần Thu Nguyệt, dùng bữa trong nhà hàng Tây, Trần Thu Nguyệt vẫn cầm lấy điện thoại gọi đi, bảo nhà hàng Tây chuẩn bị một bàn đồ ăn phong phú.
Tiến vào nhà hàng đã gửi được mùi vị đồ ăn ở trong không khí, lại nhìn trong quán một chút, hầu như đã ngồi nửa quán, Trần Thu Nguyệt đắc ý nói: "Xem đi, vẫn là do ta dự kiến trước, hiện tại khách khứa nhiều như vậy."
Y Thanh nhìn xung quanh một vòng, có chút ngây ngốc nói: "Không phải nói đi nhà hàng Tây sao?"
"Đây chẳng lẽ là nhà hàng 'Tây' trong truyền thuyết?"
"Sư tỷ, đừng suy nghĩ nhiều, ý tứ nhà hàng Tây của Nguyệt Nguyệt chính là nhà hàng nằm ở phía Tây, vì vậy mới gọi là nhà hàng Tây."
Trang thiết bị được bố trí lắp đặt, cũng có chút giống giống, nhưng cùng nhà hàng bán đồ ăn Tây không chút nào quan hệ, thậm chí món cơ bản nhất bò bít tết nơi này cũng không có....
"Là vậy sao."
Y Thanh nhẹ gật đầu, mặc dù cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng đồ ăn nơi đây thoạt nhìn cũng không tệ lắm, mùi vị rất thơm đấy, thấy Lâm Tú Tú đang cùng nhân viên phục vụ nói gì đó, nhân viên phục vụ cẩn thận ghi chép lại.
Lục Dương nói ra: "Nguyệt Nguyệt là lão bản của nhà hàng này đấy."
"Là vậy sao, vậy thì khó trách..."
Sau khi tiến vào nhà hàng, Y Thanh cũng cảm giác được nhân viên phục vụ nơi đây vô cùng nhiệt tình với bọn họ, về phần vì sao Trần Thu Nguyệt trong lúc còn đi học mở được nhà hàng lớn như vậy, Y Thanh cũng tuyệt đối không kỳ lạ, nhìn vị sư đệ này, đừng nói là nhà hàng, coi như là mở một cái khách sạn năm sao cũng không phải là chuyện lạ.
Trần Thu Nguyệt nói nhân viên phục vụ vài câu, sau đó quay lại chỗ cũ, nói ra: "Còn một phòng trống, chúng ta vừa vặn đi qua."
''Đi thôi."
Lục Dương gật đầu, tuy rằng chỉ có ba người, tìm một bàn ở bên ngoài cũng được, nhưng Y Thanh dù sao cũng bất tiện, lúc ăn cơm cũng không thể đội mũ đeo kính được, mướn phòng là lựa chọn tốt nhất.
Vào phòng Trần Thu Nguyệt mở lên điều hòa, Y Thanh đóng cửa lại cũng tháo mũ cùng mắt kính xuống, lộ ra khuôn mặt xinh đẹp.
"Sư tỷ, tỷ càng ngày càng đẹp đi."
Trần Thu Nguyệt rất hâm mộ nói, mặc dù nàng cũng rất đẹp, nhưng trên người Y Thanh lại có một cỗ khí chất đặc biệt, mà cỗ khí chất này không phải người nào cũng có.
"Nguyệt Nguyệt, ngươi cũng rất đẹp."
Hai người khen ngợi lẫn nhau, Lục Dương ở một bên xem hai người con gái tán chuyện, đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, sau đó cửa mở ra, Lâm Tú Tú bưng ít hoa quả trái cây tiến vào, cẩn thận đặt lên bàn ăn, rồi đảo mắt nhìn một chút, thời điểm nhìn thấy Y Thanh, nàng lập tức kinh sợ, há hốc miệng, nữ tử trẻ tuổi phần lớn đều coi chương trình tạp kỹ, rõ ràng Lâm Tú Tú cũng không ngoại lệ, bình thường thởi điểm không có khách nhân, cũng sẽ nhìn TV trong nhà hàng, tự nhiên cũng nhận ra được Y Thanh.
"Tú Tú."
Trần Thu Nguyệt nhắc nhở một câu, Lâm Tú Tú lúc này mới quay người lại, kinh hãi nhìn Trần Thu Nguyệt, nàng làm động tác khóa miệng mình lại, nói: "Lão bản, ta hiểu rõ nạng nhẹ."
Trần Thu Nguyệt gật đầu.
Lâm Tú Tú quay người rời đi, trước khi đi còn lưu luyến nhìn Y Thanh lại mấy lần rồi mới cận thân đóng cửa.
"Là em đặc biệt an bài nàng đưa đồ ăn tới."
Trần Thu Nguyệt ở một bên nói ra.
"Được a, càng ngày càng có phong độ của bà chủ rồi." Lục Dương ở một bên tán thưởn nhìn nàng, rồi hướng Y Thanh ở một bên nói.
"Sư tỷ, ta ngày càng phát hiện, ngươi thật nổi tiếng a, người trẻ tuổi nào cũng đều biết đến ngươi, ngay cả nữ tử cũng không tránh thoát khỏi sức hút của sư tỷ."
Lâm Tú Tú còn có thể nhân biết được Y Thanh thì những người khác còn không cần phải nói, chuyện này, Y Thanh hiện tại thật sự trở thành Hồng Nhân rồi.
"Ài, ta cũng đang đau đầu đây, các ngươi không biết đâu, ta bây giờ cũng không dám quay về nhà nghỉ ngơi...."
Nghĩ đến tình cảnh trước đây về nhà, Y Thanh cảm thấy phiền não, tuy rằng hiện tại nàng đang rất nổi tiếng, nhưng nàng hiện tại, là một trường hợp khá đặc biệt, là quán quân chưa ký hợp đồng với bất kỳ công ty giải trí nào, cũng không nhận lời mời đóng quảng cá, chớ đừng nói chi đến tham gia game show truyền hình, trạng thái của nàng bây giờ trên cơ bản giống với lúc trước, kỳ thật không có gì thay đổi, khác biệt lớn nhất là chuyện kiếm tiền, chỉ cần nàng mở miệng, rất nhiều tiền sẽ được nhét vào trong túi.
"Làm minh tinh chính là như vậy.."
Trần Thu Nguyệt cũng nói, minh tinh cũng có phiền não của minh tinh, tuy rằng nàng cũng muốn thử xem cảm giác phiền não sẽ thế nào...