"Ngươi xác định vừa rồi mình gảy Thập Diện Mai Phục?"
Lục Dương bối rối.
Y Thanh khẽ cười một tiếng, nói ra: "Cái này còn cần xác minh sao? Người bình thường đều có thể nghe ra đi."
Người bình thường có thể nghe ra, đây là ám chỉ mình không phải người bình thường sao?
Lục Dương vỗ vỗ khuê nữa trong lòng.
"Tiểu Tiểu Thanh, con hiểu không?"
Tiểu Tiểu Thanh mờ mịt nhìn pa pa của mình.
Thấy thế, Lục Dương nói ra: "Xem đi, ta không nghe ra, đến cả Tiểu Tiểu Thanh cũng không nghe được, vậy khẳng định là vấn đề của ngươi rồi, sư tỷ, kỹ thuật của ngươi còn hơi kém một chút, vẫn còn học tập thêm..."
"Ngươi..."
Y Thanh bị sặc, không còn lời nào để nói, vỗn còn muốn cười vào mặt sư đệ mình, thật không nghĩ tới, tên này còn không biết xấu hổ, lấy con gái ra làm bia đỡ đạn...
Ngươi nghe không hiểu, là vấn đề của ta?
Tiểu Tiểu Thanh còn nhỏ như vậy, nghe hiểu cái gì a.
"Sư tỷ, tiếp tục cố gắng lên, ta xem trọng ngươi."
Lục Dương nghiêm trang cười.
"Sắp lên sân khấu rồi ,ta đi thay đồ."
Y Thanh trừng mắt liếc nhìn Lục Dương, quay người hướng phòng trang điểm đi đến.
Lục Dương nhìn đồng hồ, thật sao, lúc này mới qua bao lâu, rõ ràng muốn tránh đi bản thân đây mà.
"Sư tỷ, ngươi đi trang điểm đi, ta cùng Thanh Thanh tới sân khấu xem tiết mục, chờ ngươi biểu diễn xong, ta ở bên ngoài chờ ngươi..." Lục Dương cười nói.
"Được."
Y Thanh không có cự tuyệt.
Nàng cũng có chuyện cần thương lượng với Lục Dương.
"Đi thôi."
Lục Dương ôm lấy Tiểu Tiểu Thanh, còn gọi Liễu Thanh Thanh cùng đi ra.
Lần nữa trở về.
Chu Tử Tình vẫn ngồi chỗ cũ, đang nghiêm túc xem buổi biểu diễn trên sân khấu, là màn biểu diễn của một thí sinh nam, ca khúc tên là Không Thành, bộ dạng hát cũng không tệ lắm...
"Các ngươi về rồi, gặp được Y Thanh chưa?"
Sau khi hai người trở lại chỗ ngồi, Chu Tử Tình mới phát hiện bọn hắn trở về.
"Ừ, gặp rồi."
Liễu Thanh Thanh nhẹ gật đầu, đem đàn Tỳ Bà để qua một bên.
"Cái này ở đâu ra vậy, vừa rồi ta thấy các ngươi không có nha." Chu Tử Tình có chút tò mò khi nhìn thấy chiếc đàn này, vừa rồi hai người đi vào tay không, là tay không đấy, sao lúc đi ra trên tay lại nhiều thêm thứ này.
"Lục Dương mua cho Tiểu Tiểu Thanh đấy."
Liễu Thanh Thanh giải thích nói.
"A..." Chu Tử Tình cũng không tiếp tục hỏi nhiều, chỉ có hơi chút hiếu kỳ, Lục Dương sao lại mua thứ này cho Tiểu Tiểu Thanh, nàng còn nhỏ vậy mà...
Ở trên sân khấu tiết mục vẫn được tiếp diễn.
Chất lượng màn biểu diễn của The voice cũng đều không tồi, vô luận là giám khảo hay thí sinh, trên cơ bản đều lấy ra bản lĩnh giữ cửa của mình, không phụ lòng khán giả bỏ tiền để mua vé.
Bầu không khí trong sân cuyxng không tồi, nếu xuất hiện ca khúc quen thuộc còn có thể kéo mọi người cùng nhau hát theo.
Mãi cho đến năm giờ chiều hơn.
Tiết mục cuối cùng mới xuất hiện.
Y Thanh lần nữa xuất hiện, lần này, nàng mặc một bộ đồ hiện đại, cùng với lão sư của mình cùng một chỗ biểu diễn, bài hát này chấm dứt, cũng liền có nghĩa show diễn đến đây kết thúc, người MC gửi lời chào tạm biệt đến khán giả, mọi người trong sân cũng theo hướng dẫn của nhân viên mà rời khỏi.
"Chúng ta đi thôi."
Hơn mươi phút sau, thấy người trong sân khấu đã rời đi gần hết, Lục Dương mới mở miệng nói r.a
Bên hắn có hai nữ nhân, tay còn ôm Tiểu Tiểu Thanh, cũng không vội vàng đi ra ngoài...
Cùng theo đám người cùng đi ra ngoài cửa chính sân vận động.
Lục Dương trước đến bãi đỗ xe, đem xe lái ra, sau đó dừng lại ven đường đối diện với nhà thi đấu, cũng không vội vã rời đi.
"Có phải đợi người nào nữa không?"
Chu Tử Tình cùng Liễu Thanh Thanh ngồi ở phía sau, thấy Lục Dương không lái xe rời đi, liền nhịn không được hỏi.
"Ừ, chờ một người bạn."
Lục Dương hồi đáp.
Liễu Thanh Thanh biết rõ Lục Dương đợi sư tỷ của mình, nhưng nàng cũng không nói với Chu Tử Tình...Vừa rồi thời điểm ở trong hậu trường, Lục Dương đã làm nàng kinh hãi một trận, hiện tại cũng phải đến phiên Chu Tử Tình.
Đợi khoản chừng mười phút đồng hồ, điện thoại Lục Dương vang lên, hắn nhận điện thoại, lại nhìn bên ngoài, nói ra: "Ngay tại ven đường, chiếc Audi A6 màu đen."
Lúc nói chuyện, Lục Dương đem cửa ô tô mở ra.
Chỉ chốt lát.
Lục Dương thấy một nữ nhân mang theo kính râm cùng mũ hướng bên này đi tới.
"Đúng, ngay tại ven đường, ta thấy ngươi rồi."
Người bên ngoài không biết đây là ai, nhưng Lục Dương biết rõ đấy, cùng Y Thanh quen biết hai đời, Lục Dương đối với nàng hết sức quen thuộc chỉ bằng vào tư thế đi đường, có thể nhận ra được.
Chu Tử Tình cũng tò mò thuận theo ánh mắt Lục Dương nhìn lại.
Phát hiện người mà Lục Dương đợi là một nữ nhân, nhìn dáng người cùng khí chất đều rất tốt, nàng lại nhìn thoáng qua Liễu Thanh Thanh...
Nữ nhân này là ai vậy?
Trong lòng Chu Tử Tình có chút ngạc nhiên, không để nàng suy nghĩ nhiều, nữ nhân đi qua đường, mở cửa sau leo lên xe.
"Chúng ta chen lấy một chỗ đi."Ơ
Chỗ ngồi phía sau đã có hai người, vì vậy hơi chút chen lấn.
"Tốt, tốt..."
Chu Tử Tình dịch vào trong một chút, sau đó nhìn nữ nhân này.
Nữ nhân mỉm cười, tiến vào trên xe liền tháo xuống kính mắt cùng mũ, lộ ra một khuôn mặt tinh xảo, Chu Tử Tình mở to hai mắt nhìn, vô cùng khó tin nói: "Ngươi là Y...."
"Ta là Y Thanh, ngươi mạnh khỏe."
Y Thanh đem tên mình nói ra, lại cùng Chu Tử Tình chào hỏi.
"Xin chào, ngươi mạnh khỏe, ngươi là Y Thanh, ngươi làm sao mà...." Chu Tử Tình nói năng có chút lộn xộn, nàng không thể tin được, người bọn họ chờ đợi, vậy mà là đại minh tinh Y Thanh.
Liễu Thanh Thanh thấy Chu Tử Tình giật mình như vậy, lúc này mới vừa cười vừa nói: "Tử Tình, phụ thân của Y Thanh là lão sư dạy biên kịch cho Lục Dương, nàng là sư tỷ của Lục Dương..."
"Hóa ra là như vậy, sao ngươi không nói sớm."
Chu Tử Tình không nghĩ tới, Lục Dương cùng Y Thanh sớm đã quen biết, nhìn đại minh tinh ngồi bên cạch, nàng vô cùng kích động.
Dù sao.
Đại minh tinh vừa rồi còn ở trên sân khấu lóe sáng, lúc này đây đang ngồi cạnh mình, cảm giác này, thật sứ quá kỳ diệu rồi.
"Ta không biết, sao nói cho ngươi biết được."
Liễu Thanh Thanh lộ ra nụ cười tinh nghịch.
"Trước ngươi cũng không biết sao?" Chu Tử Tình có chút kinh ngạc.
Liễu Thanh Thanh gật đầu: "Ừ."
Lục Dương bên này cũng khởi động xe, cười nói: "Cái này có gì hay mà nói chứ, sớm nói cho các ngươi biết rồi, chẳng phải liền không còn bất ngờ rồi sao."
Nói xong.
Hắn liền an tâm lái xe.
Trên đường, ba nữ nhân trò chuyện vui vẻ, mãi cho đến nơi, Chu Tử Tình còn có chút lưu luyến không chịu rời đi, vừa rồi ở trên xe, nàng cũng xin mấy tấm ảnh chụp chung, Y Thanh cũng rất phối hợp.
Liễu Thanh Thanh cũng mở cửa bước xuống.
Tiểu Tiểu Thanh chơi cả một buổi chiều, lúc này đã rất mệt nhọc, khi ở trên xe đã ngủ rồi, Liễu Thanh Thanh đem nàng đưa lên phòng, đặt vào trong nôi...
Đợi đến lúc hai người rời đi.
Trên xe chỉ còn lại Lục Dương cùng Y Thanh.
Y Thanh gối đầu lên cửa sổ thủy tinh, nhìn Liễu Thanh Thanh cùng Chu Tử Tình đi vào cư xá, nàng hỏi: "Nhà của ngươi ở đây sao?"
"Đúng vậy a, chung cư Hoa Đình, nếu thích ngươi có thể mua một căn."
Lục Dương thuận miệng nói.
"Cái này không giống phong cách của ngươi a, tại Thượng Hải, căn phòng của ngươi mua thế nhưng là một căn phòng đỉnh cấp, như thế nào ở đây, chỉ là một phòng ở cư xá bình thường." Y Thanh trêu ghẹo nói.
"Không có biện pháp a, ta cũng muốn mua phòng tốt đấy, nhưng ở cạnh trường học chỉ có cư xá này coi như cũng được, không còn lựa chọn....Đúng rồi, phía trước là trường của chúng ta, ta đã nói với Trần Ngu Nguyệt, nàng bảo ta đưa ngươi tới chỗ nàng."
Lục Dương chỉ chỉ phương hướng Tây Môn.
"Trần Thu Nguyệt cũng biết ta tới đây sao?"
Y Thanh kinh ngạc nói.