Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 972: Gặp Gỡ (2)




"Huynh đệ....Ngươi có thể lấy được vé vào bên trong?"

Giọng nói quen thuộc truyền đến lần nữa, Lục Dương nhìn lại, chính là nam nhân phe vé kia, ánh mắt hắn còn nhìn lên tấm vé trên tay Tiểu Tiểu Thanh.

"Ta không phải đã nói, mình có vé rồi sao?"

Lục Dương khẽ nhíu mày.

"Huynh đệ, huynh đệ, làm điếu thuốc đi."

Nam tử đội mũ vội vàng lấy hộp thuốc lá, đưa cho Lục Dương một điếu.

Lục Dương đưa tay cản lại, nói: "Không hút thuốc lá."

Lục Dương không hút thuốc lá, nam nhân đành thu điếu thuốc lại, cười hì hì nói: "Huynh đệ, vừa rồi ta nhìn thấy, ngươi quen biết với người trong ban tổ chức kia, ta đây có cơ hội kiếm tiền, chúng ta cùng nhau phát tài, ngươi chuẩn bị cho ta mấy vé vòng ngoài đi, một vé ta trả ngươi một nghìn, thế nào?"

"Ta không quen biết với người trong đó, vé này là bằng hữu tặng ta, chúng ta tiến vào trước đây, chúc ngươi kinh doanh phát đạt."

Lục Dương sao không biết ý tưởng của tên này, cự tuyệt xong, hắn gọi Liễu Thanh Thanh cùng Chu Tử Tình tranh thủ thời gian đi vào.

"Ai nha, huynh đệ, một nghìn hai thế nào, một nghìn năm cũng được, chúng ta có thể thương lượng..."

...

Kiểm phiếu vào trong.

Chu Tử Tình quay đầu nhìn thoáng qua.

Gia hỏa kia vẫn còn ở cửa nhìn quanh, nàng im lặng nói: "Tên này, thật chuyên nghiệp a."

"Nếu không như thế thì làm sao kiếm được tiền."

Lục Dương lắc đầu, tuy rằng hắn chướng mắt với hành vi đầu cơ trục lợi này, nhưng hắn cũng không rảnh mà đi quản, hôm nay người một nhà cùng đi xem hòa nhạc, không thể để mấy chuyện này ảnh hưởng đến tâm tình...

Sân thể dục Lục Thành rất rộng.

Từng chỗ ngồi rầm rạp chằng chịt, đoán chừng cũng phải có mấy nghìn ghế, lúc này ở trong hội trường đã có không ít người ngồi, khắp nơi đều là giọng nói ồn ào.

Tiểu Tiểu Thanh vừa đi vào, liền hiếu kỳ quan sát bốn phía.

Đặc biệt là mấy bóng đèn ở trên đình đầu, cảm thấy hết sức húng thú.

Liễu Thnah Thanh quan sát con gái, thấy Tiểu Tiểu Thanh một chút cũng không sợ hãi, mới yên lòng, nếu Tiểu Tiểu Thanh sợ bầu không khí ở đây, nàng không thể xem buổi hòa nhạc này rồi.

Tiếp tục đi lên phía trước, có thể thấy sân khấu rõ ràng.

Hai bên sân khấu, treo đầy tấm áp phíc, phía trên còn có ảnh chụp của giám khảo cùng thí sinh, mà ở một bên, đồng dạng cũng có một tấm áp phích cực lớn, nằm ở chính giữa, chính là ảnh chụp của Y Thanh.

Với tư cách là quán quân của The voice, hơn nữa còn được CCilicili quảng bá, có thể nói, nhân khí của Y Thanh đã không thua kém ca sĩ bao nhiêu, chỉ là nội tình nàng hơi kém một chút.

Ngành giải trí chính là như vậy, nổi tiếng một lần cũng chưa chắc nổi tiếng mãi mãi, Y Thanh không thể nghi ngờ là hắc mã lớn nhất của năm nay, nhân sĩ trong giới cũng chưa từng nghĩ tới điều này.

"Là Y Thanh.."

Liễu Thanh Thanh chỉ vào tấm hình kêu một tiếng.

Dù sao nàng cũng chỉ là nữ nhân mới hai mươi tuổi, thấy được thần tượng của mình, cũng rất kích động kêu.

Lục Dương vừa cười vừa nói.

"Không vội, đợi biểu diễn xong, anh sẽ dẫn em đi gặp nàng."

"A, như vậy cũng được sao, người ta là đại minh tinh đấy, sẽ gặp chúng ta ư?"

Nghe thấy Lục Dương nói vậy, Liễu Thanh Thanh liền rất kích động, tâm thầm có chút bất định.

"Anh có thể cam đoan, Y Thanh nhất định sẽ gặp em."

Lục Dương vô cùng tự tin nói ra.

"Lục Dương có thể lấy được vé hàng đầu tiên, khẳng định có quan hệ với bên tổ chức, mời Y Thanh rút thời gian gặp mặt cũng không phải vấn đề gì khó." Chu Tử Tình ở một bên nói ra.

"Kỳ thật cũng không cần phải gặp chân thân, xin chữ kí là được rồi."

Liễu Thanh Thanh lo lắng chuyện này sẽ khiến Lục Dương khó xử.

"Hặc hặc, đợi lát nữa em sẽ biết, chuyện này em nhất định sẽ bất ngờ."

Vì bảo trì cảm giác thần bí, Lục Dương khống nói cho Liễu Thanh Thanh biết mình quen Y Thanh, hơn nữa quan hệ còn không phải cạn, bây giờ cứ đợi đến khi buổi hòa nhạc chấm dứt, cho nàng kinh hỉ.

Chu Tử Tình đứng ở một bên, thấy Lục Dương tự tin như vậy nhưng cũng không tiện hỏi nhiều, đợi một lát nữa se biết.

Càng hướng trước đi tới, đường đi càng ngày càng rộng, vị trí cũng càng ngày càng ít đi.

Trên đường đi, Chu Tử Tình có chút lo lắng, nàng cảm giác được rất nhiều ánh mắt nhìn bọ họ, dù sao, hàng ghế đầu tiên cũng không phải người nào cũng có thể ngồi được.

"Tiểu Chu."

Thời điểm Chu Tử Tình tìm được vị trí của mình, định ngồi xuống, thì liền nghe thấy có người gọi.

Quay đầu nhìn lại.

Phát hiện một nam nhân cùng nữ tử đã đứng lên, nhìn về hướng này.

Song phương đều rất kinh ngạc.

"Lão bản, là ngươi."

Chu Tử Tình cố gắng nặn ra nụ cười.

Nam nhân này chính là lão bản ở công ty nàng, nữ nhân kia là là đồng nghiệp với nàng, bằng tuổi nhau. Chu Tử Tình đã nói giữa hai người có gì đó mập mờ, chỉ là không nghĩ hôm nay lại bắt gặp.

"Tiểu Chu, ngươi không đi làm sao, sao lại chạy tới đây nghe nhạc? Hơn nữa còn hàng đầu tiên?"

Nữ nhân ăn mặc thời thượng đợi Chu Tử Tình đi tới liền mở miệng.

"Ừ, ta đi cùng bằng hữu tới đây, bọn hắn mua vé."

Chu Tử Tình lui về vài bước.

"Tiểu Chu, xem ra bằng hữu của ngươi có vận khí không tệ, mua được vé hàng đầu tiên, ta sớm đặt trước, cũng chỉ mua được ghế hàng thứ tư này."Lão bản của Chu Tử Tình cười cười, bất quá rất nhanh, xoay chuyển lời nói: "Tiểu Chu, ta nhớ được, hôm nay không phải ngày nghỉ của ngươi a, buổi chiều ngươi hẳn phải đến công ty làm đi."

"Đúng vậy a, Tiểu Chu, tuy ngày hôm qua ngươi tăng ca đến rạng sáng, nhưng công ty cũng đã cho nghỉ lại nửa buổi, lúc này đã chiều, sao ngươi lại chạy đến đây xem nhạc! Ngươi đây là bỏ bê công việc a!"

Nữ nhân có chút đố kỵ nói.

Ở công ty, nàng đã nghe rất nhiều người so sánh mình với Chu Tử Tinh, Chu Tử Tinh so với nàng đẹp hơn, còn trẻ tuổi, nàng cũng sớm đã nhìn không vừa mắt, hiện tại tìm được cơ hội, tự nhiên không dễ thả đi.

Lão bản ở một bên cười ha hả nói: "Nào có nghiêm trọng như vậy, Tiểu Chu mấy ngày nay vất vả cũng nhiều, nghỉ ngơi cả buổi cũng không sao, ta làm chủ, hôm nay cho ngươi nghỉ thêm nửa ngày."

Thốt ra lời này, nữ nhân ở bên cạnh có chút không đồng ý: "Lão Đổng, anh cũng quá hào phóng rồi, nói nghỉ là nghỉ, vậy ta đây chẳng phải sau nay cũng có thể tùy tiện nghỉ làm, anh cho nàng ta nghỉ cũng được, nhưng trừ khi bảo nàng ta đổi chỗ ngồi, em muốn ngồi hàng thứ nhất cơ."

"Chuyện này..."

Lão bản có chút khó xử, hắn có vợ con rồi đấy, đi xem hòa nhạc bị cấp dưới gặp được, cho nên muốn dàn xếp ổn thỏa, không có ý định truy cứu trách nhiệm của Chu Tử Tình làm gì, nhưng không nghĩ tới nữ nhân bên cạnh lại không muốn.

"Tiểu Chu, ngươi xem, ngươi có thể thương lượng với bằng hữu của ngươi một chút, đổi vé, bao nhiêu tiền, ta đền cho các ngươi."

Lão bản dò hỏi.

Nư tử ở một bên cũng cười lạnh, nói ra: "Nhanh đi a, Tiểu Chu."

Chu Tử Tình nhìn nữ tử này, nhịn không được cười cười, lắc đầu nói ra: "Lão bản, không được, đây là bằng hữu ta cố ý mua hàng thứ nhất, chắc chắn sẽ không đổi, hơn nữa, lão bản, quản lý nhân sự chưa nói cho ngài biết sao? Ta nghỉ việc rồi, cho nên mới không đi làm..."

"Ngươi từ chức?"

Lão bản rất kinh ngạc, vì dỗ dành nữ nhân bên cạnh, sáng nay hắn cũng không tới công ty làm việc, vì vậy không biết chuyện àn.

Hiển nhiên, chuyện thực tập sinh nghỉ việc là chuyện nhỏ, quản lý nhân sự cũng không cần gọi thông báo cho hắn biết.

Nữ nhân này cũng có chút kinh ngạc, sau đó cười nói: "Tiểu Chu, ngươi vừa tốt nghiệp, không thể theo đuổi cái cao xa a, công ty chúng ta ở Lục Thành đã coi như có số má, ngươi từ chức chẳng lẽ tìm được nơi tốt hơn?"

"Không cần ngươi quan tâm, công việc ta mới tìm được tiền lương nhiều hơn gấp đôi, ngược là là ngươi..." Chu Tử Tình há là nhân vật đơn giản để nữ nhân này đùa chọc, nhắc nhở một câu: "Cẩn thận không nên để vợ lão bản phát hiện, nếu không, ngươi cũng tàn đời rồi a."

"Ngươi!"

Nữ nhân tức giận không thôi, chỉ thẳng vào mặt Chu Tử Tình.

"Tiểu Chu, ngươi không nên nghiêm túc như vậy."

Lão bản ở một bên vội lên tiếng hòa giải.

"Đúng vậy a, vì vậy ngươi quản nàng đi, bằng hữu của ta còn đang ở đằng kia chờ, không nói nữa, hữu duyên đừng gặp lại."

Chu Tử Tình không nói nhiều, quay người trở lại chỗ ngồi của mình.