Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 963: Ai Biết Tình Đầu Của Hắn Là Ai (2)




Lấy nhân khí của Lục Dương lúc này, rất nhanh liền tụ tập một đống người dọc, bọn hắn ở dưới phần bình luận, trò chuyện với nhau, có người cao hứng, có người thất vọng...Cùng lúc đó, ở trong nhóm tác giả, diễn dàn, nhóm chát,....Đồng dạng cũng có người đăng lại tin tức này.

Qidian cũng rất nể tình.

Còn bắt nhân viên tăng ca, làm một cái bìa lớn, rất nhiều tác giả đại thần cấp bạch kim, cũng không có đãi ngộ như vậy...

..

Ký túc xá Đại học Hà Đông.

Triệu Oánh Oánh nhìn QQ dưới góc phải màn hình, quay đầu nhìn Quan Nguyệt, nói; "Ngươi xem, trên QQ có không ít tin tức."

"n."

Quan Nguyệt đang bận rộn giải đề.

Bởi vì lần này đi học, là trực tiếp từ Giang Thành đến đây, máy tính còn đang để trogn nhà, nàng đành treo QQ ké lên máy tính của Triệu Oánh Oánh.

"Ngươi không xem sao?"

Triệu Oánh Oánh có chút ít tò mò hỏi.

Quan Nguyệt giải xong một câu, đứng dậy đi tới, nhìn nhìn màn hình nháy lên, tiện tay gạt một cái, sau đó phát hiện, toàn là tin nhắn trong nhóm.

"Đánh lén quả phụ thôn: @alll, Lộc thần mới ra sách mới, mọi người tranh thủ đề cử a."

"Đạo tiên: @all, sách mới của Lộc thần thể loại ngôn tình, đã hơn mười vạn chữ rồi, tranh thủ đọc đi kẻo lạc hậu."

...

Phía dưới đều là tin nhắn của thành viên trong hóm.

"Chẳng có ai làm khó dễ được ta&: Vừa rồi ta đọc rồi, viết không tệ, bất quá không phải thể loại ta thích, đoán chừng nữ sinh sẽ thích đi."

"Long Ngạo Thiên Thiên Thướng Hượng: Ta cũng mới đọc hai chương, hành văn của Lộc thần không cần phải nói, cảm giác so với trước còn viết tốt hơn, ta dạo này không thích đọc chuyện mì ăn liền, thể loại kiểu này đọc cũng được."

"Nhìn thấu nhân gian: Ta rấ thích thể loại thanh xuân ngôn tình, ta muốn đề cử, đề cử.."

"Yếu Nhất Đấu La: Không thích đâu, ta ghét thể loại này, đọc xong làm người ta thương tâm, ta nghĩ mãi không ra vì sao Lộc thần lại viết sách này."

"Hoa còn chưa nở: Rất thích nữ chính trong quyển sách này, chắc không phải là mối tình đầu của Lộc thần đi..."

"Tiểu may mắn: Đồng ý, đồng ý, ta cảm giác khá chân thật, rất tinh tế tỉ mỉ, cảm giá giống như tự mình trải qua vậy."

..

Nhìn thấy mấy bình luận này, Triệu Oánh Oánh trừng lớn hai mắt.

"Quan Quan, bạn trai ngươi ra sách mới rồi."

"Sách mới thì sách mới, không liên quan đến ta..." Quan Nguyệt ấn nút gạch chéo, đem hội thoại đóng cửa.

"Ngươi không muốn biết Lục Dương viết gì sao? Xem người ta nói, hình như là mối tình đầu của hắn." Triệu Oánh Oánh nhỏ giọng nói.

"Ai biết mối tình đầu của hắn là ai."

Quan Nguyệt giả bộ không để ý, trở về vị trí của mình.

"Ngươi không đọc thì ta đọc, để ta giúp ngươi nhìn xem hắn viết gì trong sách..."

"Tùy ngươi..."

Thấy Quan Nguyệt tiếp tục vùi đầu làm bài tập, Triệu Oánh Oánh thở dài, Lục Dương tên này, không ngờ lại làm Quan Quan tổn thương như vậy, đã lâu như vậy, vẫn còn chưa bớt...

'"Để ta đọc thử xem..."

Ấn vào màn hình, Triệu Oánh Oánh lên mạng gõ vào tên sách, rất nhanh tìm được nội dung.

Phía dưới bình luận rất náo nhiệt.

Mới lên không được một tiếng, mà đã có mấy trăm bình luận.

...

Trước cửa ra vào Đại học Sư Phạm Hà Đông.

Hai giờ rưỡi chiều, Lục Dương mới nhìn thấy Lâm Đại Hải cùng Lâm Tiểu Vũ.

"Tiểu Dương, đợi lâu chưa, kẹt xe quá trời, ta còn tưởng rằng rất nhanh sẽ đến." Lâm Đại Hải lau mồ hôi đi tới.

Lâm Tiểu Vũ ở một bên mang theo balo màu phấn hồng, trên tay còn cầm một cây kem ăn dở.

"Giao thông Lục Thành chính là như vậy, quen rồi thì tốt..."Lục Dương cũng chẳng nghĩ nhiều, Lâm Đại Hải đã tới rất muộn, vốn nói một giờ đến, kết quả kéo đến hai giờ rưỡi, rõ ràng cho thấy hắn không dự đoán được tình hình giao thông của Lục Thành.

"Ca."

Lâm Tiểu Vũ đi tới, giòn giòn giã giã nói.

Lần đầu tiên tới Lục Thành, Lâm Tiểu Vũ thì khá thoải mái, ngược lại Lâm Đại Hải thoạt nhìn hơi câu thúc, đoán chừng đây là lần đầu đến đại học.

"Tiểu Vũ, về sau ngươi ở chỗ này đi học, đi thôi, đã hơn hai giờ, ta dẫn ngươi đi báo danh."

Lục Dương chỉ chỉ cửa chính trường học.

Ba người cùng nhau đi vào.

Lục Dương tìm một tình nguyện viên hỏi địa điểm báo danh, địa điểm báo danh của trường đại học Sư Phạm thoại nhìn hết sức đơn giản, ngay tại gần phía căn tin của trường, cách đó không xa có mấy cái lều, nhìn qua liền thấy.

Lúc này đây, người tới bao danh cũng không nhiều lắm, xếp hàng một hồi, rất nhanh đến phiên Lâm Tiểu Vũ, điền xong tin tức, đưa thư thông báo trúng tuyển, sau đó liền hoàn thành báo danh.

Lúc Lâm Tiểu Vũ báo danh, Lục Dương cũng nhìn xung quanh một vòng, trường sư phạm không hổ là trường sư phạm, Lục Dương thấy tám chín phần ở đây đều là nữ sinh.

Có mấy nam sinh làm tình nguyện viên, hẳn là học trưởng trong trường, nhưng lại cho Lục Dương cảm giác ái ái, xem ra tiểu muội muốn tìm người yêu trong trường, hẳn không phải là chuyện dễ dàng.

Trong lòng cảm thán không thôi.

Bên này Lâm Tiểu Vũ đã báo danh xong.

"Ký túc xá tại tòa nhà 5, phòng 107."

Lâm Tiểu Vũ nói ra.

"Vậy sao, ở tầng một, về sau khỏi phải leo cầu thang."

Ở trong ký túc xá đại học, tầng một tốt nhất, không cần phải đi cầu thang, Lâm Tiểu Vũ được an bài đến tầng một, chỉ có thể nói vận khí tương đối tốt.

Lại cùng Lâm Đại Hải một chỗ, đem Lâm Tiểu Vũ đưa đến ký túc xá.

Dàn xếp xong.

Lâm Đại Hải lấy ra bảy tám trăm tệ tiền mặt, đưa cho Lâm Tiểu Vũ, nói ra: "Tiền này con cứ cầm lấy, vừa nhập học cần mua nhiều thứ, đừng có tiết kiệm..Thiếu tiền cứ gọi về nhà, ở bên ngoài học một mình, phải chiếu cố bản thân thật tốt."

"Cha, con biết rồi, con đã có tiền sinh hoạt, tiền này không cần đâu."

Lâm Tiểu Vũ không có nhận tiền.

Nàng biết rõ, đây là tiền riêng của phụ thân.

Một tháng đã có một nghìn tệ sinh hoạt, chuyển thẳng vào trong thẻ, đây là do ba mẹ tham khảo tiền sinh hoạt năm nhất của Lục Dương mà phát cho nàng đấy.

"Cầm lấy đi."

Lâm Đại Hải đem tiền nhét vào tay Lâm Tiểu Vũ, rồi hướng Lục Dương nói ra: "Tiểu Dương, muội muội của ngươi tới Lục Thành học, nhờ cậy ngươi chiếu cố một chút."

"Dượng, cháu khẳng định sẽ chiếu cố tốt cho Tiểu Vũ.,"

Lục Dương nhẹ gật đầu.

"Tốt rồi, ta phải đi đây, chậm thêm chút nữa không kịp bắt vé về quê."

An bài xong chuyện báo danh của Lâm Tiểu Vũ, lại nhờ Lục Dương chiếu cố con gái, Lâm Đại Hải liền vội vội vàng vàng rời đi.

"Dượng, vội vàng như vậy làm gì, ở lại một đêm nghỉ ngơi, ngày mai cháu đưa dượng đến nhà ga."

Lục Dương nói ra.

Lâm Đại Hải khoát tay áo: "Không được, không được, còn phải quay về làm việc, trường cấp ba trên thị trấn đã bắt đầu đi học, một mình dì nhỏ của ngươi làm không hết."

Nghe được Lâm Đại Hải nói vậy, Lục Dương không nói gì thêm, cùng Lâm Tiểu Vũ đưa Lâm Đại Hải ra ngoài cổng trưởng, Lục Dương vẫy vẫy tay, cản lại một chiếc xe taxi.

Sau khi Lâm Đại Hải rời đi, Lục Dương mới phát hiện, ánh mắt Lâm Tiểu Vũ có chút đỏ.

"Muội muội, không nỡ để ba ba của ngươi về à?"

Lục Dương cười cười, an ủi.

Lâm Tiểu Vũ hit hít nước mũi, nói ra: "Cha ta quá cực khổ, buổi sáng hơn ba giờ đã phải dậy, bận rộn cả buổi sáng để đưa ta đến trường học, hiện tại lại phải vội vàng trở về."

Lục Dương cũng buồn vô cớ, đại đa số người đều phải sống thế này, hắn nói ra: "Tiểu Vũ, ngươi ở trường học tập cho giỏi, đợi sau này làm việc, kiếm được nhiều tiền, liền có thể để cho bọn họ nghỉ ngơi thật tốt."

"Ừ."

Lâm Tiểu Vũ gật đầu.