Siêu ca rất thương tâm.
Mình cũng sinh viên năm 3 rồi, vậy mà đến một người bạn gái cũng tìm không thấy, vậy mà Lưu Lỗi có bạn gái lại quên mất, đây cũng quá tru tâm đi.
"Quá ti tiện rồi, Ta Đinh Siêu, coi như chết đói, từ tầng năm nhảy xuống, cũng không muốn chơi với thằng tiện nhân kia." Siêu ca vỗ bàn, tức giận bất bình nói.
Lục Dương nhìn nhìn tin nhắn trong điện thoại, nói ra: "Siêu ca, Lỗi ca nói, buối tối chỗ cũ, ăn dê nướng nguyên con, hắn mời khách..."
"Dê nướng nguyên con sao..."
Siêu ca dừng lại một chút.
"Nếu không để ta nói với hắn, ngươi không đi?"
Lục Dương hỏi.
'Được rồi, được rồi, đều là bạn thân, không đi thì quá không nể tình rồi, vẫn nên đi thôi, ngươi nói Lỗi ca sớm trở về, đi trễ hết chỗ đấy."
Đinh Siêu ngượng ngùng cười cười.
"À."
Lục Dương lắc đầu.
Phòng ngủ đã được Lưu Lỗi dọn sạch sẽ, cũng không có gì cần phải quét dọn, Lục Dương nghĩ đến lúc ra cửa mẹ từng nói qua, Lâm Tiểu Vũ giống như sắp tới Lục Thành vài ngày nữa.
Chuyện này, sớm nên hỏi một chút.
Hắn đi đến ban công, gọi điện.
"Dượng, Tiểu Vũ đi học chưa?"
Lục Dương đem điện thoại đánh tới dượng Lâm Đại Hải.
Thời điểm Lâm Tiểu Vũ lên cấp ba không có điện thoại, bây giờ không biết có không, coi như có, Lục Dương cũng không có số.
"Tiểu Dương à, ngươi hỏi thật đúng lúc, hôm nay trường của Tiểu Vũ khai giảng, ta cùng nó đa tới Lục Thành rồi."
Giọng nói Lâm Đại Hải truyền đến.
Trong điện thoại.
Có thể thể nghe thấy giọng nói của Lâm Tiểu Vũ, hỏi là Lục Dương ca sao? Lâm Đại Hải trả lời phải một tiếng.
"Dượng, ngươi cùng Tiểu Vũ ngồi tau đến sao? Đợi lát nữa ta đi đón ngươi." Lâm Tiểu Vũ lần đầu tới Lục Thành, Lục Dương cảm giác mình thân là ca ca, nên đi qua đón một chuyến.
Dù sao, Lục Thành cũng là sân nhà của hắn.
"Không phải ,không phải, chúng ta ngồi xe đồng hương đến đây, đến lúc đó trực tiếp đến trường Tiểu Vũ, không cần phải làm phiền ngươi." Lâm Đại Hải nói ra.
"Nếu như vậy, ta đến cổng trường của Tiểu Vũ đợi các ngươi, dù sao thủ tục báo danh nhập học cũng rất phiền toái đấy, ta qua giúp đỡ một chút."
"Ách, không có gì."
"Cứ như vậy đi, dượng bao lâu thì tới."
"Đại khái một tiếng nữa."
"Vậy được, ta đi trước, dượng, nói Tiểu Vũ tí nữa gặp..."
...
Điện thoại tắt máy.
Lục Dương từ bân công trở về.
Siêu ca vừa kết thúc ván đấu, lại vào ván mới, thấy Lục Dương đi vào, hắn quay đầu lại, hỏi: "Ngươi tính ra ngoài sao?"
"Ừ, biểu muội của ta hôm nay tới nhập học, ta qua xem một chút."
Lục Dương liếc qua màn hình máy tính, thấy Siêu ca vẫn cầm Thầy Tu Mu đi rừng, KDA lúc này đã 0/2 rồi.
"Vậy buổi tối ngươi có về không?"
Siêu ca có chút bận tâm buổi tiệc liên hoan tối nay.
"Về, nếu như không tới sớm thì tới muộn...Các ngươi cứ ăn trước đi, không sao đâu..." Lục Dương cũng không chắc chắn, mặc dù xác suất sẽ tới, nhưng không nên nói trước.
Không quấy rầy Siêu ca chơi game nữa, rời khỏi ký túc xá, Lục Dương ngồi xe bus của trường đến Tây Môn.
Trên xe, hắn kiểm tra lộ tuyến một chút, thật là trùng hợp, Đại học sư phạm Hà Đông cách trường học của Quan Nguyệt cũng không xa.
Ở cùng một nơi, nhưng không cùng hướng với ngôi biệt thự của Quan Nguyệt.
Tìm được nơi rồi.
Đường bên kia rất quen thuộc, liền không cần phải bật GPS.
Suy nghĩ một chút về Quan Nguyệt, đã lâu như vậy rồi, nên đi qua xem.
Chuyện này cũng không thể kéo dài...
...
Trong gara, Lục Dương vẫn như cũ lái chiếc Audi của mình, chủ yếu khi về nhà, đều lái chiếc này, miễn cho lại phải giải thích với gia đình Lâm Tiểu Vũ.
Vừa mới lái xe ra ngoài.
Điện thoại vang lên.
Nhìn qua màn hình, Lục Dương dẫm phanh lại.
Nhấn nghe.
"Vương ca..."
"Ngươi là đại đại lão bản, ngàn vạn lần đừng kêu ta là Vương ca nữa, mệnh ta chưa đủ cứng, chịu không nổi." Đầu dây diện thoại bên kia, chính là biên tập viên Lão Vương của qidian.
"Thế nào rồi?"
Lục Dương cười cười.
"Đã thành, lãnh đạo đã đồng ý, sách về sau của ngươi, tất cả bản quyền đều thuộc về chính ngươi, chỉ cần trao quyên phát hành cho chúng ta là được."
"Nói như vậy, sách ta có thể mở rồi sao?"
Trên mặt Lục Dương xuất hiện dáng cười.
Đoạn thời gian này, quyển tiểu thuyết ngôn tình của hắn, đã viết hơn mười vạn chữ, hầu như đã viết được nửa nội dung cốt truyện, bất quá bởi vì vấn đề bản quyền, Lục Dương một mực không có đăng tải.
Trước kia bản quyền đều do qidian quản lý, bán cho người nào, bán bao nhiêu, tác giả hầu như không có quyền quyết định, cho dù là đại thân cùng vẫy, cũng bởi vì nguyên nhân này, trước khi mở sách mới, Lục Dương trước tiên phải giải quyết vấn đề bản quyền.
Dù sao sách này, toàn bộ cũng chỉ hơn hai mươi vạn chữ, căn bản không kiếm được mấy đồng, chỉ là tìm một nền tảng để đăng lên mà thôi, nếu Qidian không đồng ý, Lục Dương sẽ đổi chỗ khác, thậm chí đăng ở trong diễn đàn của Csite.
Bản quyền khẳng định không thể cho người khác, về sau hắn còn phải dùng tới.
Bất quá, mặt mũi của hắn vẫn còn tác dụng đấy, bên phía Qidian đã đồng ý, tự nhiên là kết quả tốt nhất, Lục Dương cũng lười đi giày vò.
"Đăng đi, hợp đồng để ta soạn cho ngươi, ngươi muốn chuyển thể thành phim truyền hình, chúng ta cũng không mất mát gì, hơn nữa, cao tầng cũng không phải là ngốc, đắc tội ngươi làm gì."
"Vậy được, sự tình hợp đồng, tí nữa nói sau, ta hiện tại có chút việc, bản thảo đều đã gửi lên phần tác giả, ngươi công bố giúp ta đi."
"Được.."
"Vương ca, lúc nào mới đi ăn máng khác đây."
"Ách, nói sau, nói sau..."
Điện thoại chấm dứt.
Lục Dương mỉm cười, chuyện này cũng nằm trong dự liệu đấy, Qidian không ngốc, biết rõ Csite hiện tại có lượng theo dõi lớn chừng nào, nếu quyển sách Lục Dương bạo hỏa, hoặc chuyển thể thành bộ phim truyền hình nổi tiếng, chỉ cần được trao quyền bản điện tử, liền có thể mang đến cho nền tảng rất nhiều người dùng.
Đây cũng là hỗ trợ cùng thắng.
Bên kia đã có biên tập lão Vương đăng tải sách ra ngoài, Lục Dương không có quản nhiều như vậy, nhìn nhìn điện thoại, từ ký túc xá đến nay đã được hơn hai mươi phút, hắn vội vàng đem xe lái xe.
Nói đến đại học sư phạm Hà Đông chờ gia đình Lâm Tiểu Vũ, nếu mà đến trễ thì không tốt lắm.
..
Cúp điện thoại, lão Vương rất nhanh tìm được mười vạn chữ bản thảo của Lục Dương, hắn một lượt đăng tải lên WEB.
Tiểu thuyết ngôn tình cũng không cần phải đặt VIP, vì vậy cũng không cần phải lo lắng vấn đề đổi mới, có bao nhiêu đăng lên bấy nhiêu, làm cho độc giả xem một lần cho khỏe.
Truyện mới đăng tải.
Ánh mắt độc giả liền phát hiện ra, tác giả Viên Lộc, vừa đăng tải sách mới.
"Lộc thần lại viết sách rồi?"
"Ông trời ơi, thật kìa, ta còn tưởng rằng Lộc thần phong bút rồi, không nghĩ tới lúc sinh thời còn có thể thấy tác phẩm của hắn, nhưng đây là cái gì, tiểu thuyết ngôn tình?"
" < Vì Em Anh Có Thể Từ Bỏ Mọi Thứ >...Lộc Thần chuyển sang chơi thể loại ngôn tình sao?"
"A, không phải thể loại của ta, ta không thích xem."
"Một lần đăng tải mười vạn chữ, vẫn là Lộc Thần trâu."
"Các huynh đệ, các ngươi tránh ra, để ta đọc thử xem."
"Thần Nông dĩ độc phát thân vong, cần đọc Đấu Phá ba lần mới có thể giải được độc."
...