Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 96: Thương Lượng




"Những nhà xưởng này đều có đãi ngộ giống nhau, ngươi chọn cái nào cũng vậy."

Lý Triết Viễn đi tới bên cạnh Lục Dương.

"Ngươi vừa ý chỗ nào?"

Lục Dương đem bản khai đặt lại mặt bàn, lắc đầu nói ra: "Không có chỗ nào vừa ý cả?"

"Hơn nữa."

Hắn quay đầu lại nhìn Lý Triết Viễn: "Ta có nói kỳ nghỉ đông này đi làm sao?"

"Không tìm việc làm, ngươi chạy tới đây làm gì." Học trưởng ngồi đối diện có chút khó chịu.

Lục Dương liếc qua Lý Triết Viễn: "Không phải còn do học trưởng này kéo ta qua đây sao?"

Lý Triết Viễn tiếp tục khuyên.

"Trường học chúng ta chỉ có mỗi chỗ này là do sinh viên khởi nghiệp, nên sẽ không lừa các sinh viên như ngươi, còn nếu ngươi tìm đến các đại lý kia, đến lúc bị lừa, còn giúp họ đếm tiền."

Lục Dương nhìn hắn, nhàn nhạt nói ra :"Ai nói cho ngươi chỉ có một sinh viên khởi nghiệp trong trường?"

"Không phải vậy sao?"

Lý Triết Viễn hỏi lại.

Lục Dương thản nhiên nói: "Đương nhiên không phải rồi, ở tầng bảy, còn có một công ty mới được thành lập, tin tức của các ngươi kém quá rồi đấy."

"Tầng bảy còn có một công ty khởi nghiệp?" Lý Triết Viễn nhìn học trưởng ở bên cạch hỏi.

Học trưởng gật đầu: "Đúng vậy, mới thành lập gần đây, hình như làm về phương diện giải trí, nghe nói do một phú nhị đại thành lập, rất có tiền, thuê luôn một phòng rộng 300 mét vuông làm văn phòng.

"Hơn ba trăm mét vuông!"

Lý Triết Viễn hít vào một hơi.

"Chỗ lớn như vậy, coi như sinh viên được khuyến mãi, thuê một năm cũng phải hơn mấy vạn đi."

"Hình như là hơn sau vạn, ta cũng không rõ ràng lắm." Học trưởng biết cũng không nhiều.

Hơn sáu vạn.

Lý Triết Viễn lắc đầu, trong đầu cũng không nổi lên ý định so sánh giữa hai công ty, công ty của bọn hắn chỉ là loại nhỏ, hàng năm đến kỳ nghỉ hè cùng kỳ nghỉ đông thì lừa sinh viên đi làm thuê, một người mới được năm trăm tệ, phải lừa hơn một trăm người bọn hắn mới đủ năm sáu vạn, một năm lừa được cũng khoản chừng đó thôi.

Huống hồ bọn họ còn phải chia tiền cho nhiều người, mỗi người chia đều cũng không hơn nổi 2 vạn, còn tiền thuê văn phòng này nữa, tụi hắn còn mượn danh nghĩa hội sinh viên mà nhờ nhà trường tài trợ đấy.

"Lục Dương, vừa rồi ngươi lên tầng 7 giao hàng à."

Lý Triết Viễn nghĩ tới chuyện này.

"Đúng vậy a."

Lục Dương thuận miệng nói ra.

Nghi hoặc của Lý Triết Viễn đã bị cởi bỏ, việc này cũng đúng, lão bản có tiền như vậy, mua đồ ăn phúc lợi cho nhân viên không phải chuyện khó khăn.

"Đừng nói nữa, Hoàng lão sư đến rồi, chúng ta ra ngoài nghênh đón nhanh lên." Học trường ngồi nhìn điện thoại, liền đứng dậy đi ra.

Lý Triết Viễn cũng vội vàng đuổi theo.

Vừa mới ra ngoài, liền nhìn thấy Hoàng Tiêu đã tới cửa.

"Chào thầy Hoàng."

Hai người chào hỏi nhau.

"Ừ." Hoàng Tiêu nhẹ gật đầu." Công ty dạo này có vẻ bận rộn nhỉ."

"Vẫn tốt thôi thầy."

Lý Triết Viễn lấy lòng nói: "Hai năm gần đây đã có nhiều sinh viên phản ảnh, do không kịp thời đăng ký, nên không chọn được nơi phù hợp để công tác, năm nay chúng em mở sơm hơn một tháng, để có thế giúp đỡ nhiều sinh viên có hoàn cảnh khó khăn, có thể tận dùng kỳ nghỉ của mình, để có thể kiếm thêm một khoản thu nhập."

Lý Triết Viễn chỉ vào văn phòng, nói ra: "Thầy tới vừa đúng lúc, ở trong có một sinh viên đăng đăng ký, nghe nói điều kiện gia đình khó khăn lắm."

"Ý tưởng của các em rất tốt, nhưng vẫn phải bảo đảm an toàn cho những sinh viên đấy, đừng để sảy ra sai lầm là được."

Hoàng Tiêu nhẹ gật đầu, rồi nhìn vào trong văn phòng, sau đó hắn thấy được Lục Dương bên trong.

Vẻ mặt hắn liền trở nên quái dị, nhìn Lý Triết Viên.

Đây chính là sinh viên có điều kiện khó khăn?

"Lục Dương, em cũng ở đây à.?"

Hoàng Tiêu liền bước tới, nắm tay với Lục Dương, thái độ nhiệt tình hơn nhiều so với bọn Lý Triết Viễn.

Lý Triết Viễn bối rối.

Thầy Hoàng làm sao quen biết được Lục Dương? Nhìn bộ dạng còn rất quen thuộc nữa.

Có gì đó sai sai.

Thái độ này cũng quá tốt rồi đó.

Nhìn Lý Triết Viễn cùng học trưởng đang mông bức, Lục Dương cười nói: "Chào thầy Hoàng, em nghe nói trường chúng ta còn có một công ty khởi nghiệp, vừa vặn được học trưởng Lý mời tới, em liền tới đây học tập một chút."

"Chỗ này thì có gì đâu mà học tập, với lại hôm nay thầy tới đây tìm em, chúng ta lên trên ngồi chút, thầy có chút việc cần thương lượng."

Hoàng Tiêu kêu Lục Dương lên lầu.

Lý Triết Viễn nhịn không được mở miệng: "Hoàng lão sư, hôm nay không phải thầy đến kiểm tra công tác sao?"

"Hôm nay thầy chủ yếu tới xem công ty của Lục Dương, thương lượng một số việc, còn bên em thì thuận tiện nhìn một chút."

"Xong rồi, các em có thể tiếp tục làm việc."

Hoàng Tiêu nói qua loa.

Nhìn rồi????

Thầy còn chưa vào cửa đâu đấy.

Mà cái gì là công ty Lục Dương, Lục Dương có công ty?

Lý Triết Viễn bối rối một hồi, liền hồi tưởng đến người theo sau Lục Dương lúc nãy, hắn thốt ra: "Lục Dương, lầu bảy là công ty của ngươi hả."

Lục Dương gật đầu: "Đúng vậy a, học trưởng khi nào rảnh rỗi có thể lên thăm quan xem, với lại cái gì mà nghỉ đông, xin lỗi ta không tham gia được rồi."

Nghe nói như vậy, Hoàng Tiêu nhìn Lý Triết Viễn vài lần.

Sắc mặt Lý Triết Viễn đỏ bừng, gần như muốn chết.

Cố ý, tên gia hỏa này nhất định cố ý.

Còn học trưởng kia sau khi nghe xong, ánh mắt sáng lên, phú nhị đại ở tầng bảy chính là Lục Dương sao, hắn phải nghĩ cách làm quen quan hệ giữa hai bên mới được.

Chờ Lục Dương cùng Hoàng Tiêu đi vào thang máy, học trưởng vẻ mặt quái dị nhìn Lý Triết Viễn nói ra: "Cho ta phỏng vấn một cái, cảm xúc của ngươi khi mời được chủ tịch đi làm thêm như thế nào."

"Phỏng vấn cái rắm."

Lý Triết Viễn mắng một câu.

Nhìn hai người biến mất.

Lại thì thào tự nói.

"Không còn mặt mũi nữa rồi."

-------

Thang máy mở ra.

Lục Dương mời Hoàng Tiêu đi tới phòng làm việc của mình.

Mấy nữ sinh vừa được cho ăn, từng người một vui vẻ không thôi, líu ríu nói chuyện, nhìn thấy ông chủ dẫn khách đi tới, mới yên lặng lại.

Cửa mở ra.

"Thầy cứ thoải mái."

Hoàng Tiêu nhìn văn phong chung quanh một lần, sau đó mới ngồi lên chiếc ghế salon mền, duỗi cái lưng mệt mỏi.

Lục Dương đi qua rót một chén trà bưng tới.

Đem chén trà đặt trên mặt bàn, Lục Dương cũng ngồi xuống, hỏi: "Thầy Hoàng, hôm nay tới đây có chuyện gì không."

"Có một số chuyện nhỏ, tuần sau, có lãnh đạo xuống trường kiểm tra công tác, Hiệu trưởng muốn dẫn lãnh đạo tới đây tham quan, dù sao, em cũng coi như là lá cờ đầu trong phong trào khởi nghiệp của trường chúng ta rồi."

Hoàng Tiêu nâng chén trà lên, nhấp một ngụm, nói ra mục đích của mình.

Hắn còn nói thêm.

"Đương nhiên, nếu em cảm thấy không tiện, hiệu trưởng cũng không miễn cưỡng."

Trong lòng Lục Dương suy nghĩ chốc lát, lập tức đưa ra cấu trả lời, hắn cười nói: "Hoàng lão sư nói vậy là có ý gì, đây là trường học đang giúp em, có thể giúp em quen biết một lãnh đạo cấp cao, làm sao em có thể không đồng ý được, thầy cứ yên tâm, em sẽ trang hoàn lại công ty, tuyệt đối sẽ không làm lãnh đạo đi một chuyến uổng công."

Sắc mặt Hoàng Tiêu trở nên vui mừng, hắn không nghĩ tới việc này lại thuận lợi như vậy.

Nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Lục Dương, trong lòng của hắn lần nữa cảm thán, sinh viên này quả thật không đơn giản, những sinh viên khác còn đang loay hoay không biết cách mở công ty, bên này Lục Dương đã làm công ty trở nên sinh động hơn rồi.

"Kỳ thật công ty như vậy đã tốt rồi."

Hoàng Tiêu cảm thán.