Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 949: Ước Định (2)




Chỉ là, nàng có chút không cam lòng, hỏi: "Có thể hạ thấp xuống một chút không?"

"Không được."

Lục Dương quyết đoán cự tuyệt.

Bất quá, hắn cũng cho Lữ Tiểu Bạch thêm mục tiêu, nói ra: "Nếu như lần này ngươi cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ, thì phần thưởng lần sau, có thể cho ngươi tùy ý lựa chọn."

"Tốt, cảm ơn dượng."

Lữ Tiểu Bạch vui vẻ không thôi.

"Dượng, ta đi đây."

Nói xong, Lữ Tiểu Bạch hất lên tóc đuôi ngựa, rời khỏi hồ nhân tạo.

"Nha đầu này!"

Xoa xoa cái chán, đưa mắt nhìn Lữ Tiểu Bạch rời đi, Lục Dương cũng đứng dậy hướng phía ngoài trường đi đến, giờ này, Tiểu Tiểu Thanh hẳn là còn chưa ngủ, trở về phụng bồi con gái chơi một hồi.

Thời gian lúc này rất nhàn hạ thoải mái, Lục Dương ngày càng ưa thích cuộc sống này.

....

Dãy nhà giáo viên.

Tới nơi, Lữ Tiểu Bạch cũng không vội lên lầu, mà tựa ở góc tường, một chân dẫm lên bậc thang, gọi điện.

"Thúy Hoa."

Điện thoại rất nhanh kết nối, nàng hưng phấn kêu.

"Lữ Tiểu Bạch, ngươi gọi điện gì vậy? Có phải muốn ăn thêm hành không?"

Trong điện thoại, một giọng nói hết sức kiêu ngạo truyền đến.

Lữ Tiểu Bạch hừ một tiếng, nói ra: "Thúy Hoa, ngươi chớ đắc ý, ngày hôm qua ta thua ngươi, là bởi vì máy tính của ông nội ta quá cùi bắp, nếu mà chơi công bằng, ngươi nhất định không phải là đối thủ của ta."

"Thua thì thua đi, nào có lấy cớ nhiều như vậy, ngày hôm qua ngươi thua, ngươi còn chưa kêu ta là ba ba đâu đấy, ngươi đợi khi nào thì thực hiện lời hứa đây?" Thúy Hoa khinh thường nói.

Lữ Tiểu Bạch cười hắc hắc, nói ra: "Thúy Hoa, chuyện kêu ba ba không cần phải vội, ta có một chuyện nghiêm túc muốn thương lượng cùng ngươi, lần trước ngươi không phải nói, cũng muốn một chiếc điện thoại Apple sao? Ba ngươi mua cho ngươi chưa?"

"Lữ Tiểu Bạch, ngươi có ý gì, là đang cười nhạo ta sao, ngươi biết cha ta sẽ không mua điện thoại cho ta mà."

Thúy Hoa phẫn nộ nói ra.

"Không phải, không phải, ta tuyệt đối không có ý cười nhạo ngươi, cũng không phải khoe khoang mình có điện thoại, ta chỉ muốn nói, nếu như ta có cách giúp ngươi có một chiếc thì sao?"

Lữ Tiểu Bạch dụ dỗ nói.

"Tiểu Bạch, ngươi có cách gì?"

Trong điện thoại, giọng nói Thúy Hoa rõ ràng ôn nhu hơn nhiều.

"Đương nhiên là có cách rồi, ta Lữ Tiểu Bạch có lúc nào từng nói dối qua, chỉ là một chiếc điện thoại mà thôi, ta vẫn có biện pháp kiếm được." Lư Tiểu Bạch vô cùng tự tin nói.

"Tiểu Bạch, Tiểu Bạch tỷ, Tiểu Bạch tỷ...." Thái độ bên kia liền thay đổi trong nháy mắt.

"Dừng, hiện tại mới biết nịnh hả?"

Lữ Tiểu Bạch híp mắt lại vui vẻ.

"Tiểu Bạch, ngươi nói đi, nếu như giúp ta có một chiếc điện thoại, giống với cái của ngươi, thì ngươi muốn ta làm gì cũng được." Vì điện thoại ưa thích, Thúy Hoa bất cứ giá nào cũng nói.

Lữ Tiểu Bạch nói: "Vậy ngươi kêu ta là ba ba được không?"

"Ba,ba."

Bên kia lập tức kêu hai tiếng pa pa.

Lữ Tiểu Bạch cười lên không ngừng: "Thúy Hoa, ngươi quả nhiên, một chút xấu hổ cũng không có, đúng là hảo huynh đệ của ta."

"Hảo huynh dệ, nói nhanh đi, làm sao để có điện thoại?"

Thúy Hoa quan tâm chuyện này hơn.

Lữ Tiểu Bạch hít sâu một hơi, nói ra: "Chuyện này, còn phải bắt đầu từ dượng của ta..."

Nửa ngày sau, Lữ Tiểu Bạch nói đơn giản về ước định của dượng và mình.

"Lữ Tiểu Bạch, có thể đem dượng của ngươi chia cho ta một nửa được không? Ta cũng muốn có dượng, mua cho ta điện thoại, mua PS 3..." Thúy Hoa thở dài nói ra.

"Cút cút cút, ngươi không có cô cô, đừng có làm loạn!"

"Vậy, ngươi tính làm gì?"

"Vì vậy, ta trước để cho dượng ta mua một chiếc điện thoại Apple làm phần thưởng, sau đó đưa nó cho ngươi, nhưng ngươi nhất định phải đem nửa tiền tiêu vặt của mình đưa cho ta mỗi ngày, mãi cho đến khi đủ thì thôi."

"Được được được."

Thúy Hoa vội vàng đáp.

"Xem phân lượng tiền của phụ thân ngươi, ta tin tưởng ngươi một lần, Thúy Hoa, mấy ngày tới ta sẽ cùng dượng tới quảng trường chơi, ngươi có muốn đi không?"

"Vậy còn phải hỏi, đương nhiên là đi chứ."

"Vậy nha, ngày mốt..."

...

Chung cư Hoa Đình, tầng 12, vừa mới về đến nhà, Lục Dương nhận được thông báo tin nhắn, hắn cầm lên nhìn, là Lữ Tiểu Bạch gửi tới.

"Gia hỏa này, vậy mà muốn một chiếc điện thoại Apple, không phải có rồi sao?"

Lục Dương khẽ nhíu mày.

Vốn tưởng Lữ Tiểu Bạch còn cần suy nghĩ thêm vài ngày về phần thưởng, không nghĩ nhanh như vậy đã quyết định.

"Ngươi chắc chứ?"

Lục Dương trả lời một câu.

"Chắc, chắc...."

Lữ Tiểu Bạch nhanh chóng trả lời.

"Vậy được rồi, ngay mai ngươi tới công ty ta ở vườn khởi nghiệp, có một chiếc điện thoại Apple trong phòng làm việc của ta, ngươi cầm lấy đi..."Lục Dương suy nghĩ một chút, hiện tại công ty ở đây cũng biết Lữ Tiểu Bạch là cháu gái của Lữ Tiểu Vũ, nếu nàng đi vào văn phòng của Lục Dương, cũng sẽ không ai đi quản.

"Tốt lắm, tốt lắm, khi nào thì đi được?"

"Đừng đi sớm quá là được, trưa đi!"

"n ân, cảm ơn dượng..."

...

"Nhìn gì vậy?"

Liễu Thanh Thanh ôm Tiểu Tiểu Thanh đi tới, phát hiện Lục Dương đang nhìn điện thoại.

"Giám đốc công ty anh có một đứa cháu gái, là tiểu nha đầu tinh nghịch, nhờ ta phụ đạo dùm." Lục Dương cười cười, giải thích một câu, cất điện thoại vào trong túi.

Tuy rằng không biết vì sao Lữ Tiểu Bạch có điện thoại rồi lại muốn lấy thêm một chiếc, nhưng Lục Dương cũng lười đi quản, chỉ cần không cho tiền là được, nàng muốn thứ gì kệ nàng.

Ôm lấy con gái của mình.

Lục Dương ở trên mặt Tiểu Tiểu Thanh hôn một cái, nói ra:" Con gái, kêu pa pa đi."

"YAAAAA...."

Tiểu Tiểu Thanh há to miệng, hiện tại nàng chỉ nói được một hai âm tiết.

"Ba cũng nhớ con a."

Lục Dương ôm Tiểu Tiểu Thanh xoay vài vòng.

"Cẩn thận một chút, đừng để con chóng mặt." Liễu Thanh Thanh ở một bên nhắc nhở, cẩn thận từng li từng tí sợ hai người ngã xuống.

Xoay hai vòng, có chút choáng, Lục Dương ngồi lại trên ghế, hai tay vẫn như trước ôm Tiểu Tiểu Thanh, nha đầu này đứng lên, ở trên hai đùi Lục Dương giẫm giẫm.

Ngảng đầu, nhìn Liễu Thanh Thanh đang chăm chú nhìn ở một bên, Lục Dương nghĩ đến tin nhắn nhận được hai ngày trước, nói ra.

"Thanh Thanh, anh nhớ lần trước, em nói mình thích Y Thanh.."

"Đúng vậy a, sao đột nhiên anh lại hỏi chuyển này?"

Liễu Thanh Thanh kinh ngạc hỏi.

Trên TV, show truyền hình The voice of China đang vô cùng hot, Y Thanh là tuyển thủ mà Liễu Thanh Thanh thích nhất, đồng dạng cũng là ngươi có cơ hội vô địch vô cùng cao, từ thể thức đấu loại đến giờ, Y Thanh một đường trảm tướng, đa thành công lọt vào hàng ngũ bán kết, rất nổi tiếng, trên CCilicili, mỗi ngày tên nàng đều lọt top hotsreach.

"Sắp tới có buổi lưu diễn của chương trình ở Lục Thành, có cả Y Thanh đi theo, đến lúc đó chung ta mang theo Tiểu Tiểu Thành cùng đi qua xem."

"Thật không?"

Liễu Thanh Thanh rất kinh hỉ, cũng rất kinh ngạc.

"Đương nhiên là thật rồi."

Lục Dương nhẹ gật đầu.

Liễu Thanh Thanh có chút lo lắng nói: "Buổi lưu diễn khẳng định sẽ có rất nhiều người tới xem, chúng ta có thể mua vé được không?"

"hặc hặc..."

Lục Dương cười cười không nói.

Nếu Liễu Thanh Thanh mà biết, nhà tài trợ cho buổi lưu diễn này là ai, đoán chừng cũng không hỏi vấn đề này rồi, buổi lưu diễn ở Lục Thành, toàn bộ chi phí đều do công ty truyền thông Sơn Hải Văn Hóa tài trợ, Lữ Tiểu Vũ chịu trách nhiệm quản lý...Nếu chủ tịch hắn đây, không có vé vào cửa, không phải là chuyện quá buồn cười sao?