"Đoán xem ta là ai!"
Đi mệt rồi, Lục Dương ngồi xuống một cái ghế bên hồ nhân tạo nghỉ ngơi, đột nhiên bị che mất hai mắt, sau đó từ sau lưng nghe thấy giọng nói non nớt.
"Lữ Tiểu Bạch, đừng làm rộn!"
Giọng nói quá rõ ràng, không cần đoán cũng biết là ai.
Lục Dương đẩy ta che mắt ra, quay đầu lại nhìn.
Quả nhiên là Lữ Tiểu Bạch mặt một thân váy trắng.
"Ai nha, thật không thú vị, đoán phát liền ra.
Lữ Tiểu Bạch chu miệng, cảm giác tiếc hận không thôi.
Tiện tay tắt màn hình điện thoại, để vào trong túi áo, Lục Dương nhìn Lữ Tiểu Bạch, hỏi: "Lữ Tiểu Bạch, sao ngươi ở chỗ này!"
"Dượng, nhà ta ở đây mà!"
Lữ Tiểu Bạch trừng mắt nhìn.
Được rồi, quả nhiên là câu hỏi nhảm, Lữ Tiểu Bạch ở cùng ông bà, liền ở bên phòng trọ giáo sư đằng kia, buổi tối ở trường học đi dạo, cũng là điều bình thường.
"Dượng, ngươi ngồi ở đây làm gì, nhìn bộ dạng cô đơn a, hay là thất tình rồi hả?"
Lữ Tiểu Bạch tò mò không thôi.
"Đừng ăn nói linh tinh, cẩn thận ta nói cho cô ngươi biết, bảo nàng ấy đánh ngươi." Lục Dương liền lấy ra Lữ Tiểu Vũ hù dọa Lữ Tiểu Bạch, nha đầu này, trong đầu nghĩ thứ gì đâu không.
Lữ Tiểu Bạch cũng không sợ hãi, ngược lại còn cười lên ha hả: "Cô ta dạo này bạn lắm, nào có thời gian quản ta, dượng, ngươi chưa quên ước định của chúng ta chứ?"
"Ước định? Ước định gì?"
Lục Dương hỏi.
"Ngươi chẳng lẽ đã quên, a, không được không được, chuyện đã đáp ứng, không có phép ngươi đổi ý, ngươi đã nói, chỉ cần kỳ thi lần này, nếu thành tích của ta có thể lop vào TOP 30, ngươi sẽ mang ta đến Wanda chơi, còn tặng một chiếc máy PS,.... Nhưng chiếc PS trước, bà nội đã trả lại, nên không cần thực hiện nữa, hay đổi sang thứ khác cũng được..."
Lữ Tiểu Bạch mong chờ nhìn Lục Dương, cùng đợi câu trả lời của hắn.
"Ngươi lọt vào TOP 30? Không phải chém gió chứ?" Lục Dương có chút không tin, hắn biết thành tích lần trước của Lữ Tiểu Bạch đấy, bài danh hơn 60 mươi trong lớp, chỉ hơn được 2,3 người, lúc này mới qua được bao lâu chứ?
Hình như hơi nhanh thì phải.
"Dượng, ngươi không nên xem thường ta, thành tích của ta tuyệt đối là thật, thề, ai nói láo làm cho." Lữ Tiểu Bạch giơ tay lên thề, bộ dạng rất thật.
Nhìn dáng vẻ này, không giống nói dối lắm, đương nhiên, Lục Dương cũng không dễ dàng tin tưởng như vậy, hắn biết rõ nha đầu Lữ Tiểu Bạch này, chính là tinh ranh như quỷ, so với cô cô Lữ Tiểu Vũ của nàng thì có ý đồ xấu hơn nhiều, không phải là ngươi dễ đối phó.
"Vậy ta hỏi ngươi một chút, ngươi xếp hạng bao nhiêu?"
Lục Dương hỏi.
Lữ Tiểu Bạch nói ra: "Hai mươi chín a, vừa vặn lop vào top 30."
"Hai mươi chín, ngươi chắc chứ?" Lục Dương sửng sốt, nào có sự tình trùng hợp như vậy, thi một lần liền từ cuối lớp lọp vào top giữa, chuyện này có chút điêu nha, thi một lần vào top 29.
"Thật mà, thật mà, không phải nói, ai nói láo là con chó."
Lữ Tiểu Bạch sợ người khác không tin, liền thề thốt lần nữa.
"Vậy ngươi có chứng cớ gì không?"
Lục Dương hỏi tiếp.
"Đã sớm biết dượng nhất định hỏi vậy mà." Lữ Tiểu Bạch cầm lấy điện thoại, tìm kiếm một hồi, mở ra QQ, nói: "Dượng khẳng định còn chưa xem QQ của ta, nếu không đã sớm biết."
Lữ Tiểu Bạch mở ra một tấm ảnh, Lục Dương nhìn nhìn, trên đó viết, điểm thi cuối kỳ của trường THCS Lục Thành số 12, lớp 8/2.
Lục Dương từ trên nhìn xuống.
Quả nhiên ở vị trí thứ 29, thấy được cái tên Lữ Tiểu Bạch, nha đầu này, thật đúng xếp thứ 29 a.
Nhìn nhìn thành tích, số điểm của từng môn học đều rất đều, không quá cao cũng không quá thấp, toàn bộ đều trên trung bình, trong quá trình nhìn ảnh, Lục Dương không cẩn thận đụng vào điện thoại, khiến ảnh trở lại bình thường, Lục Dương liền nhìn thấy cap của Lữ Tiểu Bạch.
Ngoài trừ hình ảnh bảng điểm, còn có ba chữ.
Còn ai nữa!
Thật đúng là kiêu ngạo mà!
Lục Dương rất muốn nói cho nàng biết, chỉ là hạng thứ 30 mà thôi, không phải xếp đầu, nhưng suy nghĩ một chút, vẫn nên thôi đi, Lữ Tiểu Bạch khó được dịp chăm học.
Không nên đả kích tới sự tự tin của nàng ta.
Phía dưới có không ít bình luận.
Xem ra là đồng bạn sơ cấp của Lữ Tiểu Bạch.
Từ nội dung bình luận có thể thấy, phiếu điểm là thật đấy.
"Dượng, hiện tại tin rồi chứ, nêu còn không tin, ngươi có thể hỏi dì nhỏ, thành tích lần này, chủ nhiệm lớp còn gọi về thông báo với gia trưởng, nàng cũng biết!"
Lữ Tiểu Bạch lo lắng Lục Dương còn chưa tín nhiệm nàng.
"Không cần, không cần, lần này ta tin rồi." Lục Dương trả di động về.
Lữ Tiểu Bạch vui vẻ nói: "Vậy chuyện kia..."
Lục Dương biết rõ nha đầu này muốn nói gì, hắn tiếp tục nói: "Ta chỉ có một vấn đề, chính là ngươi không phải không chế số điểm đi, vì sao hết lần này tới lần khác lại là con số 29, ngươi không cảm thấy quá trùng hợp sao?"
"Không phải, không phải, dượng, ngươi nghĩ nhiều rồi." Lữ Tiểu Bạch trợn tròn mắt, tiếp tục nói:" Ta cũng không phải là thần tiên, khống chế điểm không phải chuyện dễ như điều khiển tay chân, ta cũng không thể nói toàn bộ bạn học phối hợp được, hơn nữa, lần trước xếp hạng 64, lần này tăng lên 29, tăng lên nhiều hạng giư vậy, làm sao mà khống chế điểm thi được!"
Được rồi, nói cũng đúng.
Lục Dương cảm giác mình hơi đa nghi.
Coi như là thiên tài, một lần tăng lên ba mươi hạng cũng đã rất dọa người, không thể không nói, gien của dòng họ Lữ, đúng là di truyền xuống dưới.
Thành tích của Lữ Tiểu Bạch tăng cao, đây là chuyện tốt, Lục Dương cũng có thể cho Lữ Tiểu Vũ một công đạo, Lữ Tiểu Vũ còn nói vì mình mà chất nữ mất đi ý chí học tập.
"Thế để ta dành thời gian ra dẫn ngươi tới Wanda chơi, cho ngươi tiền chơi điện tử, mặt khác, còn cho ngươi một thứ bằng giá với PS 3, ngươi cứ nghĩ trước đi, nghĩ xong nói với ta, mà không cho tiền..."
Lữ Tiểu Bạch còn là học sinh trung học, cho nhiều tiền như vậy, khẳng định không phải chuyện tốt, nhưng mua ít đồ, cũng không sao cả.
"n, vậy để ta suy nghĩ, mà dượng, ta có thể dẫn theo bạn học không?"
Lữ Tiểu Bạch cẩn thận hỏi.
"Không có vấn đề."
Lục Dương nhẹ gật đầu, chuyện này cũng không có gì để từ chối.
"Tốt, cảm ơn dượng, ta trước về nghĩ, ngươi chờ điện thoại của ta!"
Lữ Tiểu Bạch hết sức vui vẻ.
Dượng không hổ là dượng, nói lời giữ lời, là một người đáng tin!
"Được, trời cũng tối rồi, mau về nhà đi!"
Tuy rằng trường học tương đối an toàn, nhưng nghỉ hè không có mấy người, một đại cô nương ở bên ngoài chạy nhảy cũng không tốt.
"n, dượng, vậy cháu đi đây, đúng rồi, chúng ta còn tiếp tục giao ước nữa không?"
Lữ Tiểu Bạch đứng lại, chưa vội rời đi.
"Tiếp tục đi, lần sau, chỉ cần ngươi tiến vào mười thứ hạng đầu, ta thưởng cho ngươi phần thưởng trị giá một vạn tệ, ngươi có thể mua bất cứ thứ gì mình thích, cũng có thể nạp tiền vào game, nhưng không đưa tiền mặt..."
Lục Dương suy nghĩ một chút nói ra.
Nha đầu này, cũng sắp thi vào cấp ba rồi, phải cho nàng thêm chút động lực.
Đến lúc đó, biết đâu Lữ Tiểu Bạch dựa vào bản lĩnh của mình thi vào trường cấp ba trọng điểm, phải không phải một nhà giáo sư Lữ phải cảm tạ mình rồi sao, Lữ Tiểu Vũ cũng thôi phàn nàn chuyện mệt mỏi với mình.
Dù sao.
Hắn hiện tại cũng giúp đỡ Lữ Tiểu Bạch học tập a.
Phần thưởng này, đối với Lữ Tiểu Bạch là một chuyện rất vui vẻ, một vạn tệ a, nếu như nàng nạp vào game, có thể trực tiếp bón hành từng bạn học, biến thành một Đại Ma Vương chân chính.