Ở cư xá dạo một vòng, Lục Dương từ cửa Đông ra ngoài, đi tới trường học.
Trường học hầu như không có người nào, bảo vệ ngược lại nhận ra Lục Dương, liền lên tiếng chào hỏi, Lục Dương cũng cười đáp lại, đi vào trường, Lục Dương gọi điện cho Trần Thu Nguyệt.
"Các ngươi ăn chưa?"
Lục Dương lúc rời đi, Trần Thu Nguyệt, Từ Thi cùng Lý Phỉ Phỉ còn ở cùng một chỗ.
"Đang ở nhà hàng Tây ăn cơm, buổi tối còn có hai bàn khách, muội muội ở quầy thu ngân cũng được gọi về, nếu thích qua đây nhìn xem." Ở trong điện thoại truyền đến giọng nói của Trần Thu Nguyệt.
Lục Dương có chút im lặng lắc đầu, nói ra: "Các em ăn đi, anh không ăn."
Bụng đã no rồi, Lục Dương cũng không muốn tới tham gia náo nhiệt.
Nhìn thời gian ở trên điện thoại.
Đã hơn sáu giờ chiều, bất quá mùa hè nên Lục Thành tối rất muộn, giờ này, mặt trời còn hoàn toàn chưa xuống núi, phía Tây vẫn một mảnh ngũ sắc rực sáng.
Thời điểm đi qua vườn khởi nghiệp, bởi vì vừa rồi gặp được Chu Tử Tình, Lục Dương còn cố ý nhìn thoáng qua phương hướng siêu thị, không nghĩ tới siêu thị lúc này vẫn mở cửa.
"Lão Chu từ lúc nào cần cù như vậy?"
Lục Dương có chút kinh ngạc.
Thời điểm sáng nay tới, siêu thị vẫn còn đóng cửa đấy.
Nhìn chiếc xe điện ngoài cửa siêu thị, của lão Chu đấy, hẳn là hắn không thể nghi ngờ, Lục Dương đi tới.
"Muốn mua gì vậy?"
Lục Dương mới bước vào cửa, chợt nghe giọng nói của lão Chu sau thùng hàng kêu lên.
"Không muốn mua gì."
Lục Dương cười nói.
"Là ngươi a."
Lão Chu từ sau thùng hàng đi ra, nhìn thấy Lục Dương, vốn là kinh ngạc, sau đó cười cười.
Đem thùng mì tôm tiện tay để qua một bên, lão Chu vỗ vỗ bụi bặm trên người, nói ra: "Ngươi kì nghỉ không phải về nhà sao? Tới đây khi nào?"
"Mới đến được có vài ngày, còn người, sao mở cửa hàng sớm vậy?"
Lục Dương ở trong tiệm đánh giá một phen.
Lão Chu thở dài, nói ra: "Không có cách nào hết, áp lực sinh hoạt đè nặng lên vai, thừa dịp trường học còn chưa khai giảng, mấy cửa hàng khác còn đóng cửa, ta đây mở cửa kiếm thêm chút thu nhập."
"Ngươi còn có áp lực gì? Hay lại thua lỗ cổ phiếu rồi?"
Lục Dương đem chiếc ghế sau quầy lấy ra, ngồi lên, quan hệ giữa hắn và lão Chu lúc này, coi như bạn vong niên rồi, hoàn toàn không cần khách khí.
"Ngươi không biết đâu.'' Lão Chu từ trong tủ lạnh lấy ra hai chai nước khoáng, ném một chai cho Lục Dương, mở một chai ra uống, nói ra: "Con gái của ta gần đây, mới mua một căn phòng, đem của cải nhà chúng ta tích góp được lấy hết rồi, nếu bây giờ không kiếm tiền, chỉ sợ tháng sau phải ra đường hít gió Tây Bắc mà sống."
"Con gái của ngươi? Chu Tử Tình? Nàng mua phòng ở?"
Lục Dương tỏ vẻ không biết.
"Đúng vậy a, nha đầu lớn rồi, cần một phòng nhỏ, về sau coi như tìm lão công, cũng không phải không có chỗ dựa." Lão Chu cảnh giác nhìn thoáng qua Lục Dương.
"Lão Chu, sao ngươi lại nhìn ta bằng ánh mắt như vậy? Ta đối với con gái ngươi không chút suy nghĩ gì, kém cả thế hệ đấy." Lục Dương nhịn không được lắc đầu, lão Chu này, sợ bản thân mình bắt con gái hắn chạy sao?
Lão Chu một hơi đem chai nước khoáng uống cạn, tiếp tục nói: "Lục Dương, kỳ thật, ngươi là một nam sinh rất ưu tú, nếu như ngươi không phải đã có bạn gái, ta nhất định sẽ đem Từ Tinh gả cho ngươi, nhưng mà, ngươi cũng biết...Ta chỉ có nha đầu này, không thể để ngươi gây họa."
"Lão Chu, lời này ngươi nói không đúng, nhìn ta giống như hay gây họa cho người khác không." Lục Dương có chút bất mãn.
Lão Chu cười cười, cũng không thèm giải thích.
Lục Dương lại hỏi: "Cháu giá Tử Tình mua phòng ở đâu?"
"Ngươi hỏi chuyện này làm gì?" Lão Chu không muốn nói.
"Hỏi cho biết mà thôi, ngươi không muốn nói, vậy để ta bấm tay tính vậy, lần này về quê, ta học được vài phần bản lĩnh của Khâu Bán Tiên đấy, rất linh đấy."
Lục Dương cười nói.
Lão Chu cười ha ahr nói: "Lục Dương, ngươi sẽ không phải bị tên đạo sĩ nào lừa đó chứ?"
Chu lão bản căn bản không tin Bán Tiên hay Bán Thần gì cả, còn tưởng rằng Lục Dương bị gạt, gia hỏa này, nhiều lần chê cười mình, lần này mình có thể cười lại hắn rồi.
Lục Dương bấm tay tính tính, sau một lát, hắn nhìn phương hướng cửa Tây, nói ra: "Nếu như ta đoán không sai, chất nữ Tử Tình mua phòng, ở phía Tây trường học..."
"Phía Tây?"
Trong đầu lão Chu xuất hiện bốn vị trí quanh trường học, sau đó hắn mở to hai mắt.
Vậy mà đoán đúng.
Nhất định là đoán bừa!
Lão Chu không tin, hắn nói ra: "Ngươi nhất định là đoán bừa!"
"Vậy là ta đã đoán đúng, không tệ, không tệ, vậy kế tiếp liền dễ dàng rồi." Lục Dương ra vẻ cao thâm, tiếp tục nói: "Địa phương thoạt nhìn không xa, đoán chừng hơn nghìn mét, ồ, nếu là một nghìn mét, liền là ở cư xá gần đây, vậy chỉ có một cái thôi, Chung Cư Hoa Đình....Chất nữ hẳn là mua phòng ở Cư Xá Hoa Đình rồi."
Lục Dương kinh ngạc ní.
Chu lão bản mở to hai mắt mà nhìn, nếu như vừa rồi phương hướng có thể trùng hợp, vậy bây giờ, Lục Dương còn đem tên cư xá nói ra, đây tuyệt đối không phải là trùng hợp.
Vị Khâu Bán Tiên, thật sự lợi hại sao?
Lão Chu có chút động tâm.
Nếu như hắn có năng lực như Khâu Bán Tiên, vậy chỉ cần bấm tay tính toán, liền biết cổ phiếu nào tăng, vậy không phải dễ dàng rồi sao, như vậy, mỗi ngày còn không cần kinh doanh cái siêu thị nhỏ này?
"Lục Dương...Ngươi....Ngươi sao, sao vừa rồi tính ra được." Lão Chu cẩn thận hỏi.
"Ha ha ha."
Lục Dương nhịn không được cười to.
Gia hỏa này, thật đúng bị bản thân lừa rồi, hắn cười nói: "Giả đấy, vừa rồi ở cư xá, ta gặp được Tử Tình, đừng nói ngươi tưởng ta biết coi bói thật đi?"
Lần này đến phiên lão Chu trợn tròn mắt.
"Ngươi thế nào gặp được Tử Tình?"
"Bởi vì ta cũng có phòng ở chung cư Hoa Đình a, hơn nữa còn rất trùng hợp, phòng của chất nữ ở dưới phòng ta, chúng ta sau này là hàng xóm rồi, có rảnh rỗi lên phòng uống trà."
Cái gì?
Hai chân lão Chu run lên, thiếu chút nữa không đúng vứng.
Bản thân mua phòng cho con gái ở, lại ngay tại dưới phòng Lục Dương, vậy mà cùng một cư xá, cùng một tòa nhà, một tầng đơn....Chuyện này...Lão Chu cảm giác tương lai một mản đen kịt, đây không phải là đưa dê vào miệng cọp sao?
Nhìn Lục Dương mang theo chai nước khoáng tiêu sai rời đi.
Lão Chu cầm lấy điện thoại, ở phía danh bạ tìm tìm, gọi điện, nói ra: "Tiểu Vương, ta muốn hỏi một chút, căn phòng ta mua khi bữa, có thể đổi được không? Đổi một nơi khác cũng được..."