Vừa đúng lúc này.
Bên ngoài nhà hàng, Lý Phỉ Phỉ cùng Trần Thu Nguyệt đi tới.
Nhìn qua cửa thủy tinh trong suốt, Lý Phỉ Phỉ vừa vặn chứng kiến động tác Lục Dương véo má Từ Thi, nàng mở to hai mắt, kinh ngạc nói: "Đại tỷ, ngươi nhìn kia!"
"Làm sao?"
Trần Thu Nguyệt nhìn sang, Lục Dương vừa vặn thu tay lại, nàng tự nhiên đoán được vì sao Lý Phỉ Phỉ kinh ngạc.
Nắm nắm tay.
Trần Thu Nguyệt nói ra: "Đừng có đoán mò, đó là muội muội Lục Dương."
"Em gái sao?"
Lý Phỉ Phỉ hít vào một hơi, lúc này mới bình tĩnh lại, nếu như là em gái, thì động tác véo má này giống như chuyện bình thường, cũng may cũng may, vừa rồi nàng còn ý định khuyên bảo đại tỷ nhà mình, đổi màu tóc đỏ sang xanh lá, may thay, lời này chưa nói ra.
Trần Thu Nguyệt cùng Lý Phỉ Phỉ tiến vào, vừa kịp lúc nhân viên dọn đồ ăn lên.
Ngồi xuống, Trần Thu Nguyệt nói ra.
"Đây là Lý Phỉ Phỉ, ngươi đã gặp rồi, khuê mật của ta..."
"Ngươi mạnh khỏe."
Lục Dương lộ ra nụ cười hiền lành.
Nữ nhân này lần trước ở Giang Thành đã gặp một lần, hắn còn nhớ rõ.
"Xin chào, ngươi mạnh khỏe....Lại gặp nhau rồi, soái ca." Lý Phỉ Phỉ cũng vội vàng chào hỏi.
"Từ Thi, bạn cùng phòng của ta..." Trần Thu Nguyệt chỉ Từ THi ngồi bên cạnh Lục Dương, nói.
Lý Phỉ Phỉ lúc này cảm thấy đầu mình không đủ dùng, không phải vừa rồi nói đây là muội muội của Lục Dương sao? Sao lại biến thành bạn cùng phòng với đại tỷ mình rồi, hay là muội muội Lục Dương, được phân đến cùng phòng ký túc xá với đại tỷ, điều này cũng quá trùng hợp đi.
Mang theo nghi hoặc, Lý Phỉ Phỉ nói ra: "Ta là Lý Phỉ Phỉ, xin chào."
"Xin chào, ngươi mạnh khỏe."
Từ Thi để đũa xuống, có chút khẩn trương nói.
Trần Thu Nguyệt nói ra: "Ngươi chớ xem thường Từ Thi, nàng bây giờ là tay vẽ nổi tiếng về manga, một tháng có thể tùy tiện kiếm mấy vạn, tới công ty, ngươi phải hảo hảo học tập nàng."
"Thật sao? Ngươi thật lợi hại."
Lý Phỉ Phỉ khâm phục nói.
Còn học đại học, vậy mà một tháng đã kiếm được mấy vạn, nữ sinh này nhìn qua hướng nội một tí, nhưng cũng rất lợi hại đấy, Lý Phỉ Phỉ vô cùng bội phục, lần này tới Lục Thành, một tháng có thể kiếm được năm ba ngàn, nàng đã rất hài lòng rồi.
Thấy Lục Dương có chút nghi hoặc, Trần Thu Nguyệt giải thích: "Lý Phỉ Phỉ rất ưa thích vẽ manga, cũng đã từng vẽ qua, ta nhìn không tệ, vừa vặn trường học của nàng muốn nàng đi thực tập, ta liền dẫn nàng tới đây, chuẩn bị xin vào công ty nơi vườn khởi nghiệp, làm trợ lý manga là được rồi.."
Một năm qua, Trần Thu Nguyệt cũng thường đến Studio Tiểu Vũ, lại thường xuyên cùng Từ Thi trao đổi, đối với chức vụ ở công ty nắm rõ như lòng bàn tay, ví dụ về trợ lý manga, kỳ thật công việc cơ bản là trợ thủ cho vẽ chính, chịu trách nhiệm vẽ bối cảnh, tô màu, đánh bóng,...những công việc này yêu cầu kỹ thuật không cao, dù là khuê mật của mình, nhưng Trần Thu Nguyệt cũng không chíu cố đặc biệt.
"Được a, vậy sau này các ngươi là đồng nghiệp trong công ty rồi, để tí nữa anh nói với Trần Dư, bảo nàng an bài hỗ trợ nàng một chút, có chỗ ở chưa?" Lục Dương quan tâm hỏi.
"Chuyện này không cần đại lão bản ngươi quan tâm, Lý Phỉ Phỉ sẽ ở cùng ta." Trần Thu Nguyệt cầm lấy chiếc đũa trên bàn, ở trong đĩa gấp một miếng thức ăn, kẹp lên một quả trứng gà, cũng không phải để mình ăn, mà để vào trong bát Từ Thi.
"Cảm ơn Nguyệt Nguyệt tỷ."
Từ Thi bưng bát lên, cảm tạ nói.
Trần Thu Nguyệt nói ra: "Khách khí cái gì, ta còn cảm tạ ngươi, đem hành tung người nào đó nói cho ta biết, đúng rồi, Phỉ Phỉ chưa đến công ty bao giờ, về sau ngươi giúp ta chiếu cố nàng, cũng đừng khách khí, nếu nàng quá đần, ngươi cứ thoải mái giáo huấn."
"n ân."
Từ Thi nhìn Lý Phỉ Phỉ, nhẹ nhàng gật đầu.
"Ngươi chuẩn bị đưa Lý Phỉ Phỉ làm trợ lý cho Từ Thi sao?" Nghe được Trần Thu Nguyệt nói, Lục Dương cười cười.
"Không được sao? Khuê mật của ta rất lợi hại đó, Từ Thi vẽ manga một mình quá mệt mỏi, có thêm trợ thủ cũng không tệ, đổi lại người khác, ta sớm không đồng ý đâu."
Trần Thu Nguyệt đã sớm có tính toàn của mình.
Từ Thi hiển nhiên không có quyền lên tiếng, chỉ là nhẹ gật đầu, có thêm trợ lý, quả thật có thể giúp nàng chia sẽ không ít công việc, hiệu suất vẽ tăng lên, có thể kiếm thêm tiền, lúc đó chia xuống cũng không phải lỗ.
Từ Thi đã không có ý kiến, Lục Dương đương nhiên sẽ không ý kiến gì, manga của Từ Thi, càng ngày càng nhiều người đọc, một người có chút không làm nổi.
Có thêm trợ lý vào làm là tốt nhất.
Lấy tính cánh của Lý Phỉ Phỉ, rất nhanh có thể làm quen với Từ Thi, khi biết bút danh của Từ Thi là Cá Voi Xanh, là tác giả của manga Cực Phẩm Gia Đinh, liền kính nể không thôi, tỏ vẻ bản thân cũng theo dõi cuốn manga này.
Hai người còn trò chuyện về nội dung của manga.
Hôm nay đồ ăn khá nhiều, toàn bộ đều đầy đĩa, điều này cũng dẫn đến, bốn người ăn không thể, bỏ phí lại rất nhiều.
Trần Thu Nguyệt cảm thán nói: "Tiệm này cũng quá tốt bụng rồi, đồ ăn dọn lên rất nhiều."
Điều kiện trong nhà Trần Thu Nguyệt cũng không tệ, tiền sinh hoạt cao hơn sinh viên bình thường không ít, lâu lâu cũng thường xuyên cùng bạn cùng phòng ra ngoài ăn một bữa, cảm thấy đồ ăn ở chỗ này rất nhiều, giá cả lại thực tế, tay nghề đầu bếp cũng không tệ.
Chỉ là phần ăn ngày hôm nay, có chút hơi nhiều rồi.
"Đúng vậy a, nhiều quá, ăn không hết, ở Giang Thành chúng ta, một món ăn phải kêu hai phần mới đủ." Lý Phỉ Phỉ ợ một cái, cảm thán nói.
Lục Dương cười cười, nói ra: "Có thể là do nghỉ hè không có khách, vất vả lắm mới có chúng ta tới ăn, vì vậy bỏ thêm nhiều nguyên liệu một chút."
Ánh mắt Từ Thi đảo vòng vòng, nàng cũng biết được nguyên nhân đại khái, nhưng không nói gì.