Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 933: Quá Khi Dễ Người (1)




Ngày thứ ba Lục Dương trở lại Lục Thành.

Nguyên bản bầu trời trong xanh, đột nhiên trở nên âm u, mắt thấy một trận mưa lớn sắp đến/

"Sắp mưa rồi, còn đi ra ngoài nữa sao?"

Liễu Thanh Thanh nhìn bầu trời ngoài cửa sổ, hỏi Lục Dương đang vội vàng thay giày.

"Ừ." Lục Dương gật đầu, thay xong giày, hắn thuận tay ở trên tủ giày lấy một cái ô, nói ra: "Đã hẹn trước với bạn cùng phòng, đi ra ngoài có chút việc, về hơi trễ."

"Vậy anh chú ý an toàn."

Liễu Thanh Thanh không có hỏi nhiều.

"Đã biết."

Trả về một tiếng, Lục Dương đẩy cửa ra ngoài.

Ở cửa Đông đợi một hồi, Thẩm Yên cùng Lý Mnh Bác cũng tới, thời điểm này đã có mấy cơn mưa nhỏ, không lớn lắm, Lý Minh Bác cùng Thẩm Yên đều đem theo dù.

"Thời tiết hôm nay, đoán chừng không mở quán được rồi."

Mắt nhìn thấy Lý Minh Bác, Lục Dương cười nói.

"Ài, đúng vậy...Hy vọng thời điểm khai giảng, trời nắng hơn một chút." Lý Minh Bác có chút tiếc hận nói.

Lục Dương nhịn không được cười cười: "Đừng để cho sinh viên năm nhất nghe được câu này của ngươi, bằng không, bọn họ nhất định sẽ xử ngươi tại chỗ."

Lý Minh Bác cười nói: "Ta không phải là Siêu ca, sao lại ăn nói lung tung trước mặt người khác."

Lục Dương nghĩ đến sự tình huấn luyện quân sự năm trước, Siêu ca cầm dưa hấu ra lem thèm bọn họ.

Gia hỏa này, đúng là cần ăn đòn.

Mắt thời trời sắp mưa to, Lục Dương có chút lo lắng Từ Thi sẽ qua không, nếu mà như vậy, bọn hắn chẳng khác nào đi một chuyến tay không, hỏi: "Thẩm Yến, Từ Thi đã đi chưa?"

"Ta hỏi rồi, ở bên kia." Thẩm Yên nói ra.

"Vậy là tốt rồi."

Lục Dương lúc này mới yên tâm.

Ba người cùng một chỗ rời khỏi cư xá, theo hướng Đông của Tây Môn đi tới, đi không được bao lâu, Thẩm Yến chỉ tay vào một tòa nhà cao tầng, nói ra: "Chính là cư xá này, tên là Học Phủ số 1"

"Danh tự này, giống như sợ người ta không biết đây là khu phòng trọ vậy." Lục Dương nhìn phương hướng cư xá, cái tiểu khu này cũng không lớn, đều là nhà chung cư, đến một căn biệt thự hay Bungalow cũng không có, nhìn qua liền biết không có cấp bậc, nha đầu Tư Thi mua nhà chỗ này không phải bị lừa đi.

Bất quá, phòng ở chỉ hơn sáu mươi vạn, cũng không lỗ lắm, coi như không ở nữa, đợi qua mấy năm, bán đi lời gấp đôi cũng được.

Lại đi thêm một hồi, ba người mới đi đến cửa tiểu khu.

Lục Dương lấy điện thoại ra nhìn, từ Hòa Đình tới bên này, tổng cộng dùng mất nửa tiếng, mặc dù đi tương đối chậm, nhưng khoảng cách cũng không gần lắm.

Chủ yếu là trường học quá lớn.

Bên ngoài cư xá có hai bảo an, nhưng cũng không quản việc, cửa chính vẫn luôn mở ra.

Sau khi đi vào, Lục Dương liền quan sát hoàn cảnh xung quanh, quả thật không được tốt lắm, cây cối đều không có lá, hẳn là mới chiết cành không được bao lâu, có nhiều chỗ vẫn chưa xanh hóa xong.

Thấy Lục Dương đối với tiểu khu này bộ dạng có chút hứng thú, Lý Minh Bác ở một bên nói ra: "Tiểu khu này, gần đây mới mở bán, lúc trước ta cũng cân nhắc qua, nhưng bởi vì lúc đó còn chưa bán, liền tử bỏ, bây giờ xem ra, còn may nghe lời của Từ ca, mua phòng ở chung cư Hoa Đình, hoàn cảnh của cái cư xá này kém hơn nhiều."

"Mua nhà khẳng định phải mua nhà tốt nhất."

Lục Dương cảm thán một câu.

Sau khi tốt nghiệp, hắn cũng ở Lục Thành định cư, nhớ lại mười năm sau, Lục Thành có không biết bao nhiêu công trình chưa hoàn thành, biệu hiện của bọn họ là thu tiền nhanh xây nhà chậm, đến cả căn nhà cán bộ của thành ủy còn bị như vậy, chớ đừng nói chi đến mây căn chung cư bình thường,

Sau khi tiến vào cư xá, chính là Thẩm Yên dẫn đường, chỗ này nàng từng tới đây một lần, biết rõ Từ Thi sống ở phòng nào, cư xá cũng chỉ có mấy tòa mà thôi, vân tương đối dễ tìm.

Ba người cùng nhau tiến vào một tòa nhà.

Thang máy hiện tại đang được sử dụng, hơn nữa còn dừng ở tầng cao, Thẩm Yên nói: "chúng ta đi cầu thang đi."

"Rất thấp?"

Lục Dương mắt nhìn phương hướng cầu thang.

"Ừ, rất thấp." Thẩm Yên nói ra.

Khá lắm, còn chọn tầng thấp nhất chứ, bất kể đi cầu thang hay thang máy, ở trong chung cư, tầng hai cùng tầng cao nhất không được hoan nghênh đấy.

Trùng hợp mua phòng này, đoán chừng là do người môi giới đề cử, Lục Dương nhịn không được cười, hắn rất muốn biets, Từ Thi ngốc ngếch này, bản thân tự đi mua phòng, cuối cùng bị lừa thế nào.

Trước mắt xem ra, đã có ba chỗ rồi.

Giá phòng cao, không dám trả giá nhiều, hoàn cảnh cư xá không tốt, mua tần thấp.

Còn chưa vào nhà, đã thấy ba cái hố to.

Đằng sau không biết còn nữa hay không.

Tầng hai rất gần.

Đi hai đoạn cầu thang đã đến.

Tầng hai chỉ có hai hộ dọn vào ở, hơn nữa cũng chỉ có Từ Thi đang trùng tu lại nhà, vừa rồi bọn hắn đi dưới lầu cũng nghe được thanh âm ô ô. Từ Thi đứng ngoài cửa nhìn xem.

Phát hiện có tiếng vang, nàng quay đầu lại nhìn, nhìn thấy Thẩm Yên Từ Thi có chút kinh ngạc, sau đó nhìn thấy hai người phía sau lưng, nàng nhịn không được trợn tròn mắt.

"Lục Dương, làm sao ngươi biết?"

Từ Thi xấu hổ không thôi.

Thẩm Yên có chút kỳ quái nhìn thoáng qua Từ Thi, nói ra: "Là ta mang Lục Dương tới đây, chuyện ngươi mua phòng, còn gạt hắn làm gì?"

"Ta, ta..." Từ Thi nói năng có chút lộn xộn, không biết giải thích thế nào.

Nàng vốn tính đợi sửa sang xong, lại nói với Lục Dương.

Hiện tại còn chưa làm xong, đã bị phát hiện.

"Lắp đặt rất nhanh a."

Lục Dương nhìn thoáng qua căn phòng, trên tường đã được sơn, mặt đất cũng lát gạch hơn phân nửa, điện nước đều đã được lắp xong.

"Ừ ừ, ta nói bọn họ làm nhanh hơn một chút.

Từ Thi nhỏ giọng nói, nói xong còn thoáng nhìn qua Lục Dương.

Công nhân trong có phòng có năm sáu người, nam có nữ có, nghe được có người đến, bọn hắn cũng chỉ nhìn thoáng qua, liền tiếp tục làm việc, thơi điểm trùng tu, thường xuyên có bằng hữu chạy sang đây nhìn xem, bọn hắn cũng sớm quen tình cảnh này.

"Sao lại mua phòng ở đây?"

Lục Dương đi tới, lặng lẽ cầm tay Từ Thi.

Lý Minh Bác cùng Từ Thi đều có ở đây, Từ Thi không nghĩ tới Lục Dương lại gan lớn như vậy, sắc mặt nàng đỏ bừng, nói ra: "Ở chỗ này..không tốt sao?"

"Phòng ở coi như được, khoảng cách đến trường học cũng ần." Lục Dương chỉ có thể tìm thấy mấy ưu điểm này.

"Người ta nói ở tầng trệt không tốt lắm"...Thời điểm lắp đặt thiết bị, cũng có hàng xóm đi qua nhìn xem, bọn họ cũng Từ Thi cũng tán ngẫu qua.

"Cũng được, thời điểm động đất chạy thoát nhanh."

Lục Dương nói ra.