Tiền Tiểu Quyên nhẹ nhàng thở ra, để điện thoại xuống, nàng vừa rồi cũng không có gọi, chỉ là hù dọa Tiền Trường Phú một chút mà thôi, không nghĩ tới vậy mà thành công.
Cho dù có vô vàn lý do, nhưng đem phụ thân mình đưa vào tù, làm vậy cũng bị người chế giễu đấy, bản thân Tiền Tiểu Quyên cũng không phải loại người tuyệt tình, căn bản không làm được như vậy...
Kết quả như vậy coi như tốt rồi.
Một lão nhân lớn tuổi đem năm đồng bạc nhặt lên, đưa cho Tiền Tiểu Quyên, nói ra: "Ngươi xem một chút, có phải là đây không?"
"Thúc, cảm ơn ngươi rồi."
Người này Tiền Tiểu Quyên cũng biết, cũng ở Tiền gia trang, hôm nay trùng hợp gặp được, vừa rồi ngăn cản không cho Tiền Trường Phú động thủ.
Năm đồng bạc đã lấy lại được, sắc mặt Tiền Tiểu Quyên khôi phục một ít.
Lục Dương phủi phủi, liếc nhìn đồng bạc, đều là đồng Viên Đại, đoán chừng đều là thật, năm đồng này có giá trị rất cao, khẳng định vượt quá năm ngàn tệ, nếu như không phải vừa nãy nói giỡn, mà thật sự báo án, vậy Tiền Trường Phú khẳng định vào tù.
"Tiểu Dương, tiểu Vũ, cảm ơn các ngươi, nếu hôm nay không phải gặp các ngươi, ta đoán chừng không biết làm sao bây giờ?"
Tiền Tiểu Quyên cẩn thận đem đồng bạc thu về.
"Tiểu Quyên di, không cần khách khí, khi còn bé có người khi dễ ta cùng muội muội, ngươi không phải thường xuyên giúp chúng ta sao? Mà hôm nay ngươi không đi làm à?" Lục Dương vừa cười vừa nói.
Tiền Tiểu Quyên nói ra: "Nhà xương phân công, tháng nay ta được nghỉ bốn ngày, mai sẽ đi làm lại."
"n." Lục Dương gật đầu, nhà xưởng Hằng Nguyên bởi vì có sàn thương mại điện tử CCilicili trợ giúp nên phát triển khá ổn định, quy mô khuếch trương lên không ít, hơn nữa có thêm nhiều dây chuyền sản xuất, công nhân so với lúc trước cũng nhiều hơn, nếu đổi lại lúc trước, đừng nói là nghỉ ngơi, buổi tối không tăng ca đã coi là không tệ.
"Tiểu Dương, Tiểu Vũ, để ta đi mua ít đồ ăn, buổi tối các ngươi đến nhà ta ăn cơm đi."
Tiền Tiểu Quyên nói ra.
Luc Dương lắc đầu: "Tiểu Quyên di, hôm nay ta đã hẹn trước, ở nhà Tiểu Vũ ăn bữa cơm, người bên kia còn đang chờ, lần sau đi."
"Tốt, lần sau nhất định phải tới đấy."
Tiền Tiểu Quyên nghe Lục Dương đã hẹn với Lâm Tiểu Vũ, liền không nói gì thêm.
Lại hàn huyên một hồi, Tiền Tiểu Quyên phải đi tới tiểu học đón con gái mình, liền cáo từ rời đi, Lục Dương nhìn nam nhân ở bên cạnh, cười cười, nói ra: "Tam gia, người còn chuyện gì sao?"
Đây là tam thúc mà Tiền Tiểu Quyên mới gọi, cũng là người của Tiền gia trang, vừa rồi may mắn có hắn ngăn cản Tiền Trường Phú.
"Tiểu Dương, ngươi so với khi còn bé thì lớn hơn nhiêu, Tiểu Vũ cũng thế, hiện tại đã thành đại cô nương rồi."
Tam gia cười ha hả nói.
Hắn một mực không rời đi, chủ yếu có chút sự tình muốn nhờ.
"Nữ lên mười tám liền thay đổi, khẳng định càng ngày càng xinh, Tiểu Vũ đã rất xinh đẹp, cháu thì coi như xong, mẹ của cháu thường than thở, khi còn bé, thôn dân mười tám dặm chạy theo theo đuổi, hiện tại không còn.." Lục Dương cũng trêu ghẹo nói.
Tam gia cười cười.
"Tam gia, nếu có chuyện gì cứ nói, không có gì phải xấu hổ, ngài là trưởng bối, có thể giúp được thì cháu sẽ giúp."
Lão nhân có chút xấu hổ nói: "Cũng không phải chuyện gì lớn, là như vậy, Tiểu Phàm, Phàm Phàm ngươi còn nhớ rõ đi, khi còn bé các ngươi còn thường xuyên chơi với nhau, năm nay, nhà máy hắn làm lúc trước đóng cửa rồi, nghe nói ngươi tìm cho Mọi rợ một công tác, lương tháng năm ngàn, ta nghĩ..."
"Là tìm công tác cho Phàm Phàm sao, không có vấn đề, để cháu cho người số điện thoại, tam thúc bảo hắn lên Lục Thành gọi vào số này là được, đến lúc đó cùng Tiền Mãn đi làm." Lục Dương không có cự tuyệt, tiện tay mà thôi, không có gì cả.
Phàm Phàm cũng coi như là bạn chơi từ nhỏ, chỉ là không thân như Mọi Rợ mà thôi.
Đương nhiên.
Nếu dùng quan hệ đi vào, Lục Dương cũng chỉ cho hắn làm bảo ăn, hoặc là mấy loại chân tay, mấy công việc cần trí óc, tuyệt đối sẽ không sắp đặt vào, C site chủ yếu là công ty truyền thông, từ cấp bậc có thể nhìn ra, người có khả năng lên, cũng có khả năng xuống, Lục Dương tuy là đại lão bản nhưng cũng không đưa mấy vị trí quan trọng cho người nhà mình, từ việc hắn cho Tiền Mãn làm bảo vệ là có thể nhìn ra.
"Tiểu Dương, vậy thì tốt quá, trở về ta cùng Phàm Phàm nói chuyện, bảo hắn sớm đến Lục Thành."
Lão nhân hưng phấn nói.
"Vậy lúc đó, lên Lục Thành liên hệ số điện thoại là được." Nhìn chiếc đồng hồ trên tay, Lục Dương nói tiếp: "Không còn sớm, dì nhỏ vẫn ở nhà chờ cháu ăn cơm, tam gia, chúng cháu đi tước."
"Hảo hảo hảo."
Vẫy tay từ biệt, Lục Dương cùng Lâm Tiểu Vũ quay về đường cũ.
"Ca, Tiền Mãn ở chung một chỗ với ngươi sao?"
Trên đường về nhà, Lâm Tiểu Vũ tò mò hỏi.
"Ừ, trước ngươi một mực đến trường nên không biết, Mọi Rợ lên Lục Thành tới công ty ta làm, về sau ngươi đến Lục Thành, lúc nào rảnh rỗi, có thể chạy qua xem.."Lục Dương vừa cười vừa nói ra.
"Vậy ta tốt nghiệp xong, có thể qua công ty ca làm không?"
Lâm Tiểu Vũ tiếp tục hỏi.
"Đây không phải là nói nhảm sao, ngươi là muội muội ta, muốn tới ai dám ngăn cản." Lục Dương cười cười: "Bất quá, ngươi phải học tập cho tốt, nếu không có đủ lực lượng, không thể quản được người phía dưới, ta làm làm ca cũng mất thể diện."
"Không có, ta nhất định sẽ nỗ lực!"
Lâm Tiểu Vũ nắm tay, hạ quyết tâm.
Về đến nhà.
Dì nhỏ Tiền Bình đã đem đồ ăn làm xong, hai người trước đi rửa tay, Lâm Đại Hải từ trong phòng bếp dọn đồ ăn lên bàn, thịt sường trên bàn tỏa hương bốn phía, Lục Dương gửi một chút, rất thơm.
Tiền Bình cũng dọn đĩa rau lên, thế này mới khiến bàn ăn có thêm màu sắc, lúc trước đều món ăn mặn, gì mà xương sườn, móng heo, thịt xào,...Bởi vì gia đình Lâm Đại Hải mở quán ăn sáng, hơn nữa còn từng làm qua đầu bếp, vì vậy học được không ít món.
"Dì nhỏ, người làm đồ ăn cũng quá thơm rồi."
Lục Dương cũng không khách khí, động đũa ăn một miếng.
"Ngon thì ăn nhiều một chút, nhìn xem đồ ăn ta nấu ngon, hay mẹ ngươi nấu ngon hơn."
Tiền Bình dùng cái vá, múc cho Lục Dương một bát không ít.
"Đều là đồ ăn ngon, hương vị bằng nhau, không phân biệt được."
Lục Dương một người cũng không đắc tội.
Chuyện này nếu nói dì nhỏ làm đồ ăn ngon, sau đó dì nhỏ lỡ miệng nói ra, không phải đắc tội với mẹ rồi à, Lục Dương cũng không muốn thành phản đồ.
Một bữa cơm rất vui vẻ.
Trong lúc dì nhỏ cùng dượng thi nhau gấp đồ ăn cho Lục Dương, mãi cho đến khi bụng không chứa nổi nữa, thì chuyện này mới ngừng lại được.
Vừa đặt bát xuống.
Vốn định về nhà nghỉ một lát, bỗng nhiên, điện thoại vang lên.
"Ca, điện thoại của ngươi."
Lâm Tiểu Vũ nhìn thoáng qua điện thoại, biểu lộ có chút cổ quái, bởi vì màn hình hiện lên dòng chữ LTT, cái tên này thật kỳ quái.
Lau tay, Lục Dương tranh thủ cầm lấy điện thoại, đứng dậy đi ra ngoài.
Nhận lấy.
"Lục Dương, anh ở đâu?"
"Anh ở trấn Song Cát, sao vậy?"
Lục Dương có chút kinh ngạc, giọng nói của Liễu Thanh Thanh có chút không bình thường.
"Tiểu Tiểu Thanh vừa rồi đột nhiên nóng rần lên, chúng ta bây giờ đang ở bệnh viện..." Liễu Thanh Thanh nhỏ giọng nói.
"Cái gì, anh biết rồi, em đừng có vội, anh qua đây."
Nói vài câu, Lục Dương vội vàng cúp điện thoại.
Cũng không giải thích nhiều, Lục Dương nói trong nhà có việc, sau đó lái xe quay lại thị trấn...Tiểu nha đầu kia sao lại đột nhiên nóng lên, ngay hôm qua vẫn còn tốt a! Trong lòng Lục Dương nóng như lửa đốt, lái xe phóng như tên lửa.