Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 914: Không Xứng (1)




Tài nguyên giáo dục ở tỉnh Hà Đông hết sức thiếu thốn, có thể nói là trường danh giáo cũng không có mấy, ví dụ như Nông Đại, Công Đại, Đại Học Thủy Lợi, Đại học Sư Phạm, cùng với Đại học Chính trị pháp luật...

Trong dự án đại học trọng điểm 211, cũng chỉ có trường Quan Nguyệt là có tên.

Điều này cũng có nghĩa là trường học để chọn cũng không nhiều, đi ngoại tỉnh mà nói, thì càng khó khăn, số điểm này cũng rất khó để tranh thủ, trừ khi giảm yêu cầu trường học xuống.

Sau khi biết được thành tích của biểu muội, Lục Dương đem mấy ưu khuyết điểm của từng trường, vị trí địa lý, toàn bộ đều kỹ càng nói ra một lần, cụ thể lựa chọn trường nào, còn phải do nàng quyết định.

Đương nhiên.

Lục Dương cũng cố ý dặn dò, trước khi viết nguyện vọng, phải hỏi đến trường học xác minh, tìm đúng mã số trường học, miễn cho đến lúc đó bị lừa.

Những lời này, dì nhỏ cùng biểu muội đều nhớ kỹ.

Ở trong nhà Lục Dương nghỉ ngơi một đêm, sáng ngày hôm sau dì nhỏ liền rời đi, trong nhà nàng còn kinh doanh cửa hàng ăn sáng, khá là bận rộn, sợ một mình Lâm Đại Hải không làm nổi, Lâm Tiểu Vũ thì ở lại thị trấn chơi vài ngày, Lục Dương mang theo nàng đi dạo khắp nơi. Coi như buông lỏng sau khi thi.

Ngày mùng sáu tháng sáu âm lịch.

Ngày hôm nay, cũng là ngày mà Liễu gia tổ chức bữa tiệc rượu ở khách sạn Đám Mây.

Lục Dương lái xe đưa Lâm Tiểu Vũ về trấn Song Cát, Tiền Vân cùng Lục Vĩ cùng nhau đi tới khách sạn.

Mấy ngày nay.

Thiệp mời bên kia cũng gửi ra ngoài.

Tiệc rượu tổ chức bình thường.

Tiền Vân không có sốt ruột leo lên xe Lục Vĩ, mà nhìn Lục Dương dặn dò: "Trên đường cẩn thận một chút, đến nơi liền tranh thủ trở về, đến giờ ngươi cũng phải đi qua."

"Được."

Lục Dương nhẹ gật đầu.

Tiệc rượu Liễu Gia, hắn tuy rằng sẽ không lấy phương thức nhân vật chính xuất hiện, nhưng cũng cần phải đi đến hiện trường đấy...Đối với chuyện này, Lục Dương sẽ không có ý kiến.

Một đường lái xe, đưa Lâm Tiểu Vũ về nhà.

Lục Dương lần nữa đi vòng vèo.

Hắn vốn định trực tiếp chạy qua khách sạn Đám Mây, thời điểm đi qua cư xá Thanh Thủy, hắn hướng mắt ra ngoài nhìn thoáng qua, ngoài ý muốn nhìn thấy một nhà Quan Nguyệt chuẩn bị đi ra ngoài.

Bọn họ đều chuẩn bị xuất phát, mẹ Quan Nguyệt trang điểm hết sức xinh đẹp, trong lòng Lục Dương có chút nghi hoặc, suy nghĩ một chút, liền đem chiếc xe của mình đỗ sau chiếc SUV, sau đó lấy điện thoại ra ngoại.

Cửa tiểu khu Thanh Thủy.

Điện thoại Quan Nguyệt vang lên, nàng cầm lên nhìn nhìn, phát hiện là Lục Dương gọi tới, hạ chậm bước chân lại, cách xa mẹ mình một chút, mới nhận lấy.

"Lục Dương, sao vậy? Biểu muội anh đi rồi sao?"

Mới nhấc máy, Quan Nguyệt đã hỏi.

Buổi tối hai ngày nay, nàng cùng Lục Dương đều gọi điện nói chuyện, biết rõ biểu muội Lục Dương tới nhà hắn chơi, điều này làm cho hai người không có cơ hội ra ngoài.

"Rời đi, mới đưa nàng ta về nhà xong, em hôm nay có chuyện gì không? Ra ngoài chơi đi."

Trong điện thoại, Lục Dương nói ra.

Quan Nguyệt nhìn nhìn cha mẹ phía trước, chần chờ một chút nói ra: "Buổi trưa hôm nay gia đình của em định tới khách sạn ăn, nếu không chiều đi, em tới tìm anh."

"Đi ăn? Khách sạn gì?"

Lục Dương hỏi.

Quan Nguyệt nói ra: "Khách sạn Đám Mây a, hôm nay con gái của lão bản đồ uống xuất giá rồi, vì vậy làm bữa tiệc rượu, mời ba mẹ em tới, đúng rồi, nữ sinh lập gia đình này, anh có lẽ cũng quen đấy..."

Trên xe.

Nghe được Quan Nguyệt nói vậy, Lục Dương cuối cùng cũng hiểu rõ, vì sao vừa rồi hắn có cảm giác không ổn rồi.

Quan Nguyệt vậy mà cũng đi tham gia tiệc rượu của Liễu Thanh Thanh.

Đây là nôi dung cốt truyện máu chó gì đây?

Rõ ràng giữa hai người bọn họ không có quan hệ kia mà.

Lục Dương cũng không phải sợ Quan Nguyệt phát hiện điều gì, nhưng đến lúc đó ba mẹ ở bên kia, vạn nhất hỏi tới, liền không trả lời tốt lắm, suy nghĩ một chút, Lục Dương nói ra: "Ăn cái gì a, cho thúc thúc qua không được sao, hôm nay Ngô Bá rủ chúng ta ra ngoài chơi, vợ hắn cũng đi, chờ ngươi tới chơi."

"A, thật vậy không? Anh sao không nói sớm một chút, em ra đến cổng rồi."

Quan Nguyệt mừng rỡ nói.

"Đây không phải là do vội sao, em đừng đi, ở cư xá chờ anh, một tí nữa anh tới."

Lục Dương nói ra.

"Tốt, được rồi..."

Cúp điện thoại.

Lục Dương nhìn thấy Quan Nguyệt chạy về phía trước vài bước, đuổi theo cha mẹ mình, nói vài tiếng ,một lát sau, Quan Kiến Quốc cùng Lâm Thanh Nhã lái ô tô con gái mình rời đi.

Quan Nguyệt thì về lại cư xá.

Điện thoại lại vang lên.

"Em nói với bọn họ rồi, không đi nữa, anh lúc nào tới đây?"

"20 phút nữa!"

"Được, em ở cổng chờ anh."

"Đừng vội, đến nơi anh gọi em."

Lục Dương cũng không lập tức xuất hiện.

Mấu chốt là bên phía Ngô Bá, còn chưa nói xong, hắn chỉ lấy cớ mà thôi, lại gọi điện cho ba mẹ, nói bận việc không tới được, Lục Dương trực tiếp lái xe tới cửa hàng quần áo.

Hai phút sau, Ngô Bá vội vàng từ trên lầu đi xuống, nhìn thấy xe Lục Dương đỗ trước cửa, hắn đi đến bên cạnh cưa sổ, hỏi: "Lục ca, làm gì vậy, gọi ta tới đây làm gì?"

"Ngươi không phải nói muốn ra ngoài chơi sao? Lên xe...Kêu vợ ngươi đi theo, ta đã hẹn với Quan Nguyệt."

Lục Dương nói ra.

"Ài, nhanh như vậy sao, ta còn chưa nghĩ ra chỗ để đi đây này." Ngô Bá kinh ngạc nói.

Lục Dương nói ra: "Biết rõ ngươi quá lằng nhằng, ta đã chọn giúp ngươi, tới hồ Cửu Lý Lạc Nhạn thế nào, chúng ta qua bên kia nấu cơm dã ngoại."

"Được a, liền hôm nay đi."

Ngô Bá không có ý kiến gì.

Hồ Cửu Lý Lạc Nhạn là một cảnh quan phụ cận huyện Thanh Sơn, phong cảnh không tệ, rất nhiều người nói vậy, Ngô Bá cũng sớm muốn tới đây nhìn một chút.

Dù sao bên này cũng có nhân viên thu ngân, phụ thân cũng ở bên này nhìn, không có vấn đề gì, về phần trong nhà, tiểu bảo bảo đã có bà nội chăm sóc, rời đi một ngày cũng không sao.

"Vậy ngươi gọi cho Diệu Hồng đi, làm cho nàng chuẩn bị trước, chúng ta tới siêu thị mua vài món đồ..."

Đi ra ngoài nấu cơm dã ngoại, đồ ăn vặt không thể thiếu đấy.

Cũng may siêu thị ngay tại đây.

Ngô Bá trước gọi điện cho Diệu Hồng, sau đó cùng với Lục Dương vào siêu thị mua đồ, ước chừng khoản mười phút sau, hai người bao lớn bao nhỏ đi ra, Diệu Hồng còn chưa tới, bọn hắn còn phải đợi một hồi.

"Bá tử, đợi lát nữa Quan Nguyệt hỏi, ngươi phải nói hôm nay ngươi rủ đi chơi, biết chưa..." Thừa dịp Diệu Hồng còn chưa tới đây, Lục Dương nhắc nhở Ngô Bá một câu.

"Hiểu, hiểu."

Ngô Bá nhẹ gật đầu.

Cũng rất thức thời không hỏi nhiều.

Thân là huynh đệ tốt nhất của Lục Dương, thao tác thần của Lục Dương, hắn nhìn thấy không ít, vì không muốn dẫn lửa thiêu thân, hắn cũng không dám học theo đúc kết trong đó.

Đợi một hồi, Diệu Hồng cũng đi tới, nàng không giống như những nữ sinh khác, đi ra ngoài phải trang điểm thật lâu, sau khi nhận được điện thoại Ngô Bá, liền bắt taxi ra ngoài.

"Đi đâu a."

Nhìn hai người đem túi để vào sau cốp, Diệu Hồng đi tới hỏi.

"Hồ Cửu Lý Lạc Nhạc, cũng không xa lắm, lên xe đi."

Lục Dương trả về một tiếng.

Ba người sau khi lên xe, Lục Dương liền lái xe đến bên ngoài cư xá Thanh Thủy, trước cửa tiểu khu, Quan Nguyệt cùng lão Trương trò chuyện, nhìn thấy xe đến, lão Trương cười ha hả nói: "Quan nha đầu, bạn trai ngươi đến rồi."

"Trương thúc, cháu đi trước."

Quan Nguyệt khoát tay áo chạy đến ven đường.

Nhìn mấy người trên xe, nàng liền chào hỏi: 'Bá Tử, Diệu Hồng, các ngươi khỏe."

"Quan học bá, ngươi cũng khỏe."

Ngô Bá cười cười.

Diệu Hồng cũng rất khách khí chào hỏi, còn đem Ngô Bá đẩy lên phía trước, nàng cùng Quan Nguyệt ngồi ở phía sau.

Xe lần nữa khởi động, chậm rãi chạy ra ngoài huyện Thanh Sơn.

"Như thế nào đột nhiên muốn đi dã ngoại nấu cơm vậy?"

Vừa rồi cùng Diệu Hồng nói chuyện phiếm, Quan Nguyệt cũng biết rõ mục đích của chuyến đi này.

Lục Dương lái xe, nhìn thoáng qua Ngô Bá ở bên cạnh, nói ra: "Còn không phải do Bá tử, nói quá nhàm chán, vì vậy hôm nay muốn ra ngoài chơi."

"Dạ dạ dạ, do ta quá nhàm chán, muốn ra ngoài thư giãn một tí, ta sắp ngẹn đến điên rồi."

Ngô Bá vội vàng nói.