Lục Dương lấy điện thoại ra nhìn nhìn.
Thời gian hiện lên, là ngày 24 tháng 6 dương lịch.
Hắn nhớ kỹ sinh nhật của Lâm Tiểu Vũ là tháng bảy, còn kém hơn một tháng, người nhà của mình, còn có dì nhỏ, cũng không có ai sinh trong tháng sáu cả.
Hôm nay là ngày đặc thù gì sao.
Bỗng nhiên.
Luc Dương nghĩ tới điều gì, vỗ cái ót: "Hôm nay là ngày công bố thành tích thi đại học!"
Lục Dương nhớ ra rồi, thành tích thi đại học của tỉnh Hà Đông thường được công bố rạng sáng ngày 25 tháng 6, Lâm Tiểu Vũ vừa tham gia kỳ thi đại học xong, hôm nay lại tới thị trấn, đoán chừng có quan hệ tới chuyện này.
Tiền Bình cười ha ha nói: "Cháu đoán thật chuẩn, ngày hôm qua gọi điện cho mẹ cháu, nghe nói hai người hôm nay trở về, dì và dượng đã thương lượng, nói mang Tiểu Vũ tới thị trấn vui đùa một chút, chờ ngươi trở về, còn có thể hỗ trợ tra xem thành tích, cháu biết nhiều thứ, thuận tiện đề cửa đại học cho muội muội luôn."
"Chuyện này đương nhiên không có vấn đề." Lục Dương nhẹ gật đầu, lại hỏi: "Tiểu Vũ, ngươi dự đoán mình có thể thi được mấy điểm."
"Tầm khoản chừng năm trăm sáu mươi."
Lâm Tiểu Vũ nói ra.
"Năm trăm sáu mươi sao, điểm chuẩn thì sao?"
Lục Dương hỏi.
Hắn nhớ kỹ điểm chuẩn của điểm thi công bố chung một ngày.
Lâm Tiểu Vũ lắc đầu nói ra: "Điểm chuẩn còn chưa công bố, lão sư chúng ta nói, đoán chừng đợi đến buổi tối sẽ biết, ta có chút lo lắng."
"Lo lắng cái gì?" Lục Dương cười cười, an ủi: "Nếu chấm khoản năm trăm sáu, có thể cũng là năm trăm bảy, năm trăm tám, có lẽ cũng trúng tuyển rồi, coi như xui quá, cũng có thể vào một ngôi trường danh giáo, so với ta còn mạnh hơn nhiều."
Lục Dương không nhớ rõ điểm chuẩn của năm nay là bao nhiêu, nhưng lấy thành tích của tiểu muội lúc trước, hình như thiếu vài điểm mới vào được đại học trọng điểm, nên đành nhập học đại học hạng 2, nhưng đời này xuất hiện biến hóa, nếu như Lâm Tiểu Vũ nghe lời mình, có lẽ thành tích tăng lên một ít, còn có đề thi mô phỏng dành cho đại học ba năm nay, nhưng tư liệu này, nếu nghiêm túc làm, thành tích cũng tăng lên được vài phần, hẳn là cũng đủ điểm để đậu đại học trọng điểm đi.
Đương nhiên.
Trước khi điểm cùng điểm chuẩn được công bố ra, hết thảy đều là suy đoán.
"Thế nhưng ta muốn vào đại học trọng điểm a."
Lâm Tiểu Vũ chu miệng nói.
Tiền Bình ở một bên nói ra: "Nếu không đủ điểm, thì ôn luyện thêm một năm rồi thi."
Lâm Tiểu Vũ liền sợ hãi lắc đầu: "Không được, không học nữa, không học nữa, coi như là rớt, con cũng không học nữa đâu."
Một năm nay, buổi sáng năm giờ dậy, mười giờ tối về nhà, một tháng nghỉ ngơi được một ngày, đem Lâm Tiểu Vũ giày vò đến sắp phát điên rồi, trường cấp ba ở nông thôn chính là như vậy, tài nguyên dạy học không tốt, cũng chỉ có thể dùng thời gian ra bù đắp, thời gian học tập, so với trường cấp ba ở thị trấn còn nhiều hơn, chớ đừng nói chi đến mấy trường khác ở thành thị.
Nhưng dù cho là vậy, để thi vào đại học trọng điểm cũng không có mấy người, khả năng một ngôi trường dưới quê, cũng chỉ có một hai người là có thể vào được, chênh lệch với thành thị quá xa.
Đây là giáo dục tập trung, giống như tài phụ tập trung vậy, người giàu không biết người nghèo có bao nhiêu, người nghèo cũng không biết người giàu thế nào.
"Không có việc gì, cháu đoán Tiểu Vũ không có vấn đề gì lớn đâu."
Lục Dương an ủi một câu.
Lại qua 10 phút sau, đồ ăn phụ thân đặt cuối cùng cũng tới, sau khi ăn xong, Tiền Vân liền kéo Lâm Tiểu Vũ ra lựa chọn quần áo.
Trong cửa hàng quần áo, thứ không thiếu nhất chính là y phục, Lâm Tiểu Vũ cũng sắp lên đại học rồi, là dì khẳng định phải tặng nàng vài bộ.
Lục Dương cũng mặc kệ nhiều như vậy, trước tiên đem cái bụng đói của mình lắp đầy.
Ba nữ nhân ở bên ngoài dạo chơi hơn một tiếng, mới chọn được mấy bộ đồ, đều là y phục mùa hè, để lại cho Lâm Tiểu Vũ thời điểm khai giảng mặc đấy.
Tiền Vân cùng dì nhỏ trò chuyện về việc nhà, Lâm Tiểu Vũ lôi kéo Lục Dương hỏi cuộc sống sinh hoạt đại học.
Nàng đối với cuộc sống đại học tràn đầy mong chờ.
Ước chừng khoản bốn rưỡi chiều.
Lâm Tiểu Vũ nhận được tin nhắn từ nhóm chát, điểm chuẩn đã có, điểm chuẩn Khoa Văn của tỉnh Hà Đông là 557 điểm, còn của Khoa Tự Nhiên là 541 điểm.
Lâm Tiểu Vũ nhẹ nhàng thở ra.
Điểm này, so với năm trước thì thấp đi không ít.
"cũng may, cũng may." Lâm Tiểu Vũ lại dấy lên một tia hy vọng, nàng tự chấm mình khoản 560 điểm, vẫn có hy vọng rất lớn đậu vào đại học trọng điểm, nếu như đổi lại mấy năm trước, một chút hy vọng cũng không có.
"Năm nay điểm chuẩn hơi thấp a."
Lục Dương vừa rồi cũng lên mạng tra điểm chuẩn năm ngoái, năm trước Văn Khoa lấy 580 điểm, so với năm nay thoáng cái ít đi hơn 30 điểm rồi.
Thi sinh ở tỉnh Hà Đông, nổi danh là học bá, mà ki thì Đại Học thì như thiên quân vạn mã qua cầu độc mộc, cả nước nhiều tỉnh như vậy, nhưng thí sinh ở đây thì được xếp vào ba thứ hạng đầu, một chốt đề thi năm nay cũng không hề đơn giản.
Năm nay Văn Khoa một tuyến chỉ tuyển hơn năm trăm người, đã coi như tương đối thấp.
"Ca, ngươi không biết đâu, đề thi toán năm nay rất khó, lớp chúng ta có nam sinh học toán rất tốt, lần nào thi thử cũng hơn một trăm ba, nhưng lần này thi chỉ được có tám mươi điểm, ta cũng vấn khí tốt, đánh bậy vài đáp án đều đúng, nếu không, còn thấp hơn nhiều."
Lâm Tiểu Vũ giải thích nguyên nhân.
"Khó như vậy sao?"
Lục Dương có chút kinh ngạc.
"Đúng vậy a, ca, ngươi nếu kiểm tra đề thi toán năm nay, sẽ thấy nó khó hơn năm trước rất nhiều."
Nghe Lâm Tiểu Vũ nói khoa trương như vậy.
Lục Dương cũng mở điện thoại lên mạng kiểm tra.
Nhìn tin tức trên mạng, Lục Dương đề toán lần này được một người có danh xưng là Ông Vua Toán Học ra đề, một người làm khó hơn chín trăm vạn thí sinh, thật sự là đủ hung ác.
Lại nhìn chiến tích của người này trước đây, cũng là một profile khiếp người, năm 2003, cũng ra đề một lần, khiến cho điểm bình quân lúc đó chỉ được 60/150 điểm.
Dì nhỏ Tiền Bình sau khi nhìn thấy điểm chuẩn, liền cũng rất vui vẻ, hài tử nhà mình có cơ hội học tập trường danh giáo, đây chính là một chuyện đại hỉ sự. Về phần mấy trường 955,211 gì đó, nàng cũng không dám nghĩ tới.
Điểm chuẩn đã có, Tiền Vân liền kêu Lục Vĩ cùng những nhân viên khác đóng cửa đi xả hơi, chất nữ cùng muội muội đến thị trấn, tự nhiên phải hảo hảo khoan đãi một phen.
Tìm một nhà hàng có cấp bậc tốt, ở đó ăn một bữa, sau đó lại tới nhà cậu nhỏ Tiền Quân thăm bà ngoại, buổi tối, Lục Dương đóng vai ông chủ, dẫn bọn hắn tới KTV tốt nhất huyện, đây là lần đầu tiên Lâm Tiểu Vũ tới mấy chỗ thế này, chơi đùa rất vui vẻ, một mực tươi cười đến tối, nhìn qua tâm tình không tệ.
Từ KTV trở về, đã hơn mười một giờ, sau khi rửa mặt một chút, thời gian cũng gần đến mười hai giờ, một đám người ngồi vây quanh phòng khách ,nhìn vào màn hình Laptop của Lục Dương.
Lục Dương ấn mở website, nhập tài khoản Lâm Tiểu Vũ, f5 một cái, liền có thành tích.
Ngữ văn 125, Toán học 98. Anh ngữ 132, xã hội tổng hợp 221, tổng điểm 576.
"Chúng mừng."
Nhìn số điểm này, Lục Dương biết rõ Lâm Tiểu Vũ ổn rồi.
Cao hơn điểm chuẩn gần 20, ngoài trừ trường của Quan Nguyệt hơi khó vào ra, thì mấy ngồi trường khác trong tỉnh tùy tiện chọn. Biểu muội này của hắn, coi như giải mộng rồi.
(Giải Mộn: Thoát khỏi cơn ác mộng, gặp dữ hóa lành).