Thẩm Yên cùng Hứa Dung Dung đã đi tới trên lầu.
Lý Minh Bác mang theo một cái chổi quét rác ra ngoài, chuẩn bị mang đi đổ.
Nhìn thấy ba người Lục Dương đi tới, Hứa Dung Dung phàn nàn nói: "Đại tỷ, ở tầng trên về sau quá phiền toái đi, hơn nữa, ta nghe nói, mùa hè ở tầng cao là nóng nhất..."
"Chấp nhận đi, cũng không phải chỉ có mỗi chúng ta."
Trần Thu Nguyệt cũng không phải không quan tâm.
Hứa Dung Dung lại nhìn Từ Thi một chút, kinh ngạc nói: "Từ Thi, sao mặt của ngươi đỏ vậy."
"Không, không có gì."
Từ Thi đoạt lấy hành lý trên tay Lục Dương, kéo tới vị trí của mình, lại bưng chậu nước ra ngoài lấy nước.
Tuy rằng đã đổi phòng, nhưng vị trí ngủ của mấy người cũng không có bất kỳ biến hóa, vẫn giống như phòng trước, Hứa Dung Dung nhìn nhìn Từ Thi rồi nói một tiếng kỳ quái.
Rất nhanh, Từ Thi bưng một chậu nước đầy trở về.
Mấy người chia việc ra, rồi bắt tay dọn dẹp.
Sinh viên ở tầng sáu mợi tốt nghiệp xong, vì vậy phòng trống không, trong phòng cũng không bẩn thỉu như tưởng tượng của các nàng, thoáng quét dọn một chút, liền không khác gì phòng dưới.
Dù sao mấy tòa ký túc xá này cũng vừa mới được xây, giường cùng bàn học ở đây, đều được sắm cùng một lúc.
Từ Thi cùng Trân Thu Nguyệt cũng không có ý định dùng ghế của ký túc xá, ghế của các nàng ngồi đều được công ty Lục Dương ở vườn khởi nghiệp đưa tới, sau khi nhân viên chuyển đi, một bộ phận bàn ghế cũng được chuyển tới tổng bộ, còn dư lại một ít ở vườn khởi nghiệp, Trần Thu Nguyệt liền mang mấy cái về phòng.
Từ bên ngoài trở về, Lý Minh Bác nhìn thấy quạt điện trên trần dính đầy bụi, liền đứng lên ghế, giẫm lên thang cuốn giường, đem quạt điện trên đỉnh đầu tháo xuống, ý định ra tẩy rửa.
"Minh Bác..."
Thẩm Yên hô một tiếng.
"Sao vậy?"
Lý Minh Bác quay đầu nhìn nhìn, Thẩm Yên mang theo máy tính của nàng đi tới.
"Sao ta không lên được mạng?" Thẩm Yên mặt mày ủ rũ.
"Không lên được mạng sao?" Lý Minh Bác lau lau tay, nhận lấy nhìn xem, phát hiện kết nối wifi của máy tính, có một dấu đỏ gạch chéo, hắn cũng không biết chuyện gì xảy ra, quay đầu hỏi: "Lục ca, hỗ trợ nhìn một chút."
"n."
Lục Dương vốn nhàn rỗi không có chuyện gì đi tới.
Nhìn thoáng qua.
Nguyên nhân không phải rõ ragf, nhưng trên cơ bản đây là vấn đề nhỏ, hắn suy đoán là do vừa mới đổi phòng, cho nên không cách nào kết nối mạng, reset lại mạng là được rồi.
Lục Dương nhận lấy con chuột, đem wifi reset lại, quả nhiên, kết nối internet chuyển động vài cái, rất nhanh xuất hiện biểu kết nối.
"Vẫn là Lục ca lợi hại."
Lý Minh Bác bội phục nói ra.
"Lý Minh Bác, ngươi sắp thành fan hâm mộ của Lục Dương rồi." Trần Thu Nguyệt nhịn không được cười nói.
"Lục ca vốn rất lợi hại, ta vẫn luôn hướng hắn học tập." Lý Minh Bác cũng không có cảm giác xấu hổ, đối với Lục Dương, hắn bội phục từ tận đáy lòng.
"Hắn quả thực rất lợi hại."
Trần Thu Nguyệt không biết nghĩ đến vấn đề gì, mặt đỏ lên, liếc mắt nhìn Lục Dương, lại nói tiếp: "Cũng xem máy tính giúp ta với."
"Không có vấn đề."
Kế tiếp, Lục Dương lại giúp Trần Thu Nguyệt cùng Từ Thi kết nối mạng trường, máy tính hai người cũng không có vấn đề gì, reset lại mạng, đăng nhập tài khoản là có thể trực tiếp sử dụng.
Máy tính Hứa Dung Dung cũng sớm làm xong, sau khi dọn dẹp, nàng liền mở lên website CCilicili, vào phần video...Đây cũng là sinh hoạt hằng ngày của nàng.
"Đây không phải là sư tỷ sao?"
Trần Thu Nguyệt trùng hợp nhìn thấy màn hình Hứa Dung Dung, có chút kinh ngạc nói ra.
"Sư tỷ cái gì?"
Hứa Dung Dung quay đầu lại, có chút nghi hoặc.
"Quay về lại đi." Trần Thu Nguyệt nói ra.
Hứa Dung Dung đem video quay lui vài giây, sau đó liền nhìn thấy, một nữ sinh tuyệt sắc mỹ nữ đang tiếp nhận phỏng vấn, Trần Thu Nguyệt nghiêm túc nhìn xem, nói ra: "Không sai, là thật."
"Cái gì, đại tỷ? Nàng ta sao?"
Hứa Dung Dung nhìn vào máy tính, lại nghi hoặc nhìn Trần Thu Nguyệt.
"Đúng rồi, mà đây là chương trình gì vậy?" Trần Thu Nguyệt hỏi.
"The voice of China a." Hứa Dung Dung có chút hưng phấn nói: "Đây là một chương trình đặc biệt hot, người này được bốn vị giám khảo lựa chọn, đặc biệt hot, mà tên gì nhỉ, Y...., là một thí sinh rất có tài năng, ở trên Csite cũng rất hot, vừa rồi chính là màn phỏng vấn của nàng..."
"Y Thanh."
Trần Thu Nguyệt nói ra cái tên.
"Đúng vậy, đại tỷ, mà ngươi không xem chương trình, làm sao biết vậy, với lại sư tỷ ngươi vừa nói là sao?"
Hứa Dung Dung hết sức hiếu kỳ.
Bọn Thẩm Yên cũng làm xong việc, từng người bu lại xem.
Từ Thi mở trừng hai mắt, trong lòng cũng có nghi hoạc, nhưng không dám hỏi.
Sau khi xác định bản thân không nhìn lầm, Trần Thu Nguyệt mới lên tiếng: "Y Thanh, chính là nàng, nàng là sư tỷ của Lục Dương, như vậy đấy...Ta không phải nói, Lục Dương có một người sư phụ mảng hí kịch sao? Nữ sinh này, chính là con gái của ông, sư tỷ Lục Dương, ta đã gặp, còn tới nhà nàng ăn cơm một lần..."
Nghe được Trần Thu Nguyệt nói.
Hứa Dung Dung mở to hai mắt mà nhìn.
Giống như thời điểm nàng biết Lục Dương là một nhà văn lớn vậy.
Danh nhân trên mạng, đột nhiên xuất hiện bên trong cuộc sống của mình, cảm giác này vô cùng kỳ diệu.
Hứa Dung Dung kích động nói: "Đại tỷ, thiệt hay giả, cũng quá trâu bò đi, thí sinh này rất hot a, về sau khẳng định là đại minh tinh."
"Đại minh tinh..."
Thẩm Yên đồng dạn cũng rất kinh ngạc.
Lý Minh Bác cũng nhìn hình ảnh tạm dừng trên máy tính, cũng nhìn thấy nữ sinh kia, trong lòng của hắn chỉ có một loại cảm giác, chính là nữ sinh này quá đẹp...
Thời điểm phỏng vấn nhất định sẽ được thợ trang điểm qua, vẻ đẹp của Y Thanh lại là loại ngàn dặm có một, hai thứ kết hợp lại, không quá lời nếu nói đẹp không tì vết, đừng nói là Lý Minh Bác, đến cả Lục Dương cũng bị mê mẩn.
"Lục ca, thật không? Nàng ta là sư tỷ ngươi."
Lý Minh Bác hỏi.
"Đúng vậy a." Lục Dương trả lời một câu.
Trần Thu Nguyệt trừng mắt nhìn Lục Dương nói ra:" Ngươi cũng không giật mình, đã sớm biết rồi đúng không?"
"Cũng không phải là sớm, chỉ mới biết có mấy ngày trước, vốn định nói cho em biết." Lục Dương giải thích nói.
"Ngươi cảm thấy ta sẽ tin lời của ngươi sao? Nếu ta không phát hiện, chắc chắn ngươi sẽ không nói cho ta biết." Trần Thu Nguyệt nắm nắm quyền, có chút xúc động muốn đánh Lục Dương.
"Làm sao có thể, anh còn tính toán đợi đến trận chung kết, sẽ mang em cùng qua cổ vũ." Lục Dương vừa cười vừa nói.
"Trận chung kết, vạn nhất nàng không có tiến vào trận chung kết thì sao?"
Trong lòng Trần Thu Nguyệt âm thầm vui vẻ, nhưng vẫn có đôi chút cảm thấy Lục Dương có chút ứng phó.
"Nguyệt Nguyệt, em đây sai rồi, làm sao có thể nghi ngờ thực lực của sư tỷ, trong mắt của anh, chuyện sư tỷ tiến vào trận chung kết, tuyệt đối là ván đã đóng thuyền."
Từ Thi ở một bên có chút mờ mịt.
Lục Dương không phải đang nói cùng Nguyệt Nguyệt tỷ sao? Sao lại nhìn nàng làm gì.
Lục Dương cùng Nguyệt Nguyệt tỷ muốn đi xem buổi hòa nhạc sao?
Không để ý đến Từ Thi đang suy nghĩ lung tung, Lục Dương thu hồi ánh mắt, cầm lấy tay Trần Thu Nguyệt, lại nhìn xung quanh một vòng, nói ra: "Không có việc gì, chúng ta đi ra ngoài một chút, anh có mấy lời muốn nói với em."
Bầu không khí hôm nay không tệ lắm, có một số việc, phải thẳng thắn ra rồi...