Bên ngoài quán đồ nướng Tam Hoàn.
Một chiếc xe Toyota việt dã màu trắng đỗ ven đường, mấy người học sinh từ trên xe bước xuống.
Lão bản nhiệt tình kêu gọi khách nhân vào cửa, mấy người đi vào, chọn một ví trị ngồi xuống.
"Lão bản, một dê nướng nguyên con, hai thùng bia, lại thêm mấy món rau trộn..."
Lưu Lỗi thuần thục gọi xong món ăn.
Mấy thứ này, tùy tiện thôi đã hai nghìn, xem ra Lưu Lỗi đã bỏ xuống gả gốc lẫn vốn...
Đinh Siêu liếc mắt nhìn xung quanh, không thấy mỹ nữ nào trong tiệm, có chút thất vọng, cầm lên ấm nước trên bàn rót cho mình một chén, hắn nói ra: "Lần trước ở nơi này thếm thử qua một lần, làm ta nhớ mãi không thôi."
"Thích thì cứ tới đây ăn, nếu như ngươi không có người đi cùng, ta nguyện ý cùng ngươi một chỗ đi qua." Lưu Lỗi tùy tiện nói.
"Dừng." Siêu ca nhếch miệng: "Ngươi cho rằng ta giống ngươi với Lục Dương, là thổ hào a, tiền ta kiếm được rất vất vả, không thể tiêu phí linh tinh."
"Một tháng ngươi kiếm được bốn nghìn, so với tiền sinh hoạt của ta còn nhiều hơn, đừng giả bộ."
Lưu Lỗi khinh thường nói.
Siêu ca bị nói một câu, cũng lười giải thích, một tháng hơn bốn nghìn cũng không phải là giả, thế nhưng tiền kiếm được rất cực khổ, mắt của hắn phải tăng thêm mấy độ, hơn nữa chắn còn 'Trang Bức' với người nha, nói mình độc lập kinh tế, còn đem tiền lương cho người nhà nhìn, thành công đạt được tán thưởng của cha mẹ, nhưng về sau cũng hết tiền sinh hoạt luôn.
Hơn bốn nghìn nhìn qua rất nhiều, nhưng đã kiếm được tiền, thì tiêu pha tự nhiên cũng không ít, đi căn tin đã gọi đồ ăn hơn mười tệ, hơn nữa còn lấy tiền nạp game, nạp đi nạp lại, tiền lương một tháng cũng không còn bao nhiêu.
Nhìn qua hắn đã làm lâu như vậy, nhưng kỳ thật cũng chả tiếp kiệm được mấy đồng.
Đương nhiên.
Siêu ca sĩ diện.
Không thể để cho người khác biệt mình nghèo khổ được.
Hắn di dời chủ đề, hỏi: "Lục Dương, ngươi một tháng rồi chưa trở về ký túc xá, cũng không đi học, làm gì vậy a, còn nữa, lần trước thời điểm hẹn nhau đi ăn đồ nướng, ngươi đột nhiên chạy đi, xảy ra chuyện gì vậy?"
Vấn đề này, cũng là nghi ngờ trong lòng Lưu Lỗi cùng Lý Minh Bác.
Lúc ấy Lục Dương đi quá mau, bọn hắn cũng không kịp hỏi.
Hiện tại vấn đề này bị Siêu ca hỏi, bọn hắn cũng tò mò nhìn Lục Dương, có chút chờ mong Lục Dương trả lời thế nào.
Lục Dương bình tĩnh cầm lấy cái chén trước mặt, thổi thổi hơi nóng, thưởng thức miếng trà, nói ra: "Lần trước a, vợ ở nhà sinh con, vì vậy chỉ có thể đi trước, thật có lỗi a."
"Xùy..."
Nghe được lời này.
Ba người đều biểu lộ ra khinh bỉ.
"Bầu trời sao lại xuất hiện cuồng phong rồi?"
Siêu ca ngẩng đầu nhìn.
Lý Minh Bác cùng Lưu Lỗi đều nở nụ cười, bọn hắn đều cảm thấy Lục Dương đang nói đùa, sinh con? Muốn chém gió cũng không thể chém kiểu này, bọn hắn hiện tại cũng còn phải trẻ nhỏ đâu?
"Vì sao ta nói thật, các ngươi lại không tin?"
Lục Dương có chút cạn lời, đặt ly xuống.
"Được rồi, được rồi, ngươi không muốn nói thì thôi, dù sao ngươi vẫn luôn thần thần bí bí..." Lưu Lỗi khoát tay áo, cũng lười hỏi tiếp.
Lục Dương hỏi ngược lại: "Vậy Lỗi ca ngươi thì sao? Các ngươi tiến hành đến bước kia chưa?"
Lưu Lỗi có thể tới đây mời cơm ,cũng nói rõ trong một tháng này, quan hệ giữa hắn và học muội kia có lẽ tiến triển rất tốt.
Đây là một điều khá bất ngờ, sau khi hàn huyên lâu như vậy, vị học muội kia phát hiện Lưu Lỗi là một cổ phiếu tiềm năng rồi sao?
Lưu Lỗi có chút ngượng ngùng nói: "Còn chưa đi đến một bước kia, chúng ta ra ngoài chỉ tâm sự một chút..."
"Tâm sự? Một tháng."
Lục Dương không quá tin tưởng.
"Chúng ta cầm tay rồi."
Trên khuôn mặt đen sẫm của Lưu Lỗi vậy mà hiện ra màu đỏ.
Nghe thế, mấy người ở đây nhịn không được cười xùy một tiếng.
Lục Dương cùng Lý Minh Bác đều đi qua thực chiến rồi, tự nhiên đối với loại đồ chơi con nít này không có cảm giác, Siêu ca tuy rằng còn gà tơ, nhưng tư tưởng của hắn là một lão tài xế chuyên nghiệp, đồng dạng cũng khinh bỉ vẻ ngây thơ ngu ngốc của Lưu Lỗi.
"Lỗi ca, không phải ta chê ngươi, nhưng tiến độ của ngươi cũng quá chậm đi, đã quen nhau lâu như vậy, mới chỉ nắm tay, ài, chuyện này đừng có nói ra ngươi ngoài, nói ra lại khiến phòng 504 chúng ta mất đi mặt mũi."
Siêu ca nói khoác không biết ngượng.
Lưu Lỗi trừng mắt liếc nhìn hắn, nói ra: "Vậy cũng hơn tên cẩu độc thân nhà ngươi."
Lời này trực tiếp chí mạng.
Siêu ca muốn phản bác, nhưng ấp úng nửa ngày, vậy mà không biết phản bác thế nào.
Được rồi, độc thân là nguồn gốc của tội lỗi, độc thân không có quyền lên tiếng.
Lý Minh Bác tranh thủ thời gian hòa giải, nói ra: "Lục Dương, ngươi biết không, bên ký túc xá nữ snh sắp đổi phòng rồi."
"Sắp lên năm ba rồi, còn phải đổi ký túc xá?"
Lục dương nhớ kỹ hình như có việc này, nhưng trí nhớ cũng không rõ lắm.
Lý Minh Bác nói ra: "Còn hông phải vì chiếu cố tân sinh, đem mấy phòng tốt cho tân sinh ở a, phụ đạo viên đã nói, nữ sinh khoa máy tính chúng ta, đều phải chuyển từ tầng ba lên tầng sáu, nghe nói rất nhiều nữ sinh tỏ vẻ phản đối mãnh liệt..."
Ký túc xá của trường đại học đều có sáu tầng, mặc kệ ký túc xá của nam sinh hay nữ sinh thì đều không có thang máy, bò lên tầng sáu đối với mấy nữ sinh yếu đuối, vẫn còn có chút khó khăn, đặc biệt là mấy phòng có máy đun nước, muốn đem thùng đựng nước lên tầng sáu, vậy không phải khó khăn bình thường.
"Phản đối có gì hữu dụng, vẫn không thể không ngoan ngoãn nghe theo nhà trường an bài, nếu không phải nam sinh chúng ta ở tầng năm tầng sáu, khẳng định cũng bị đuổi đi, bất quá vậy cũng tốt, không bị giày vò."
Lưu Lỗi lắc đầu.
"Chuyển thì chuyển đi, quy đinh của trường học ,ai cũng không thay đổi được."
Lục Dương cũng không có ý định đi thay đổi, không cần phải làm vậy, dù sao Trần Thu Nguyệt cũng có phòng ở cư xá, nàng nếu không muốn bò lên tầng sáu thì có thể tới cư xá ở, thuận tiện mang theo Từ Thi đi theo, Lý Minh Bác cũng có phòng ở ngoài trường, bạn gái Thẩm Yên hắn cũng không cần lo về vấn đề này, ngoài trừ việc hơi xa trường học một chút, mua một cái xe điện đi là được, coi như Lý Minh Bác cũng không thiếu tiền mua xe điện.
"Lúc nào chuyển?"
Lục Dương nhìn thoáng qua Lý Minh Bác.
Lý Minh Bác nói ra: "Có lẽ sắp rồi, nói là trước kì thi cuối kỳ, đến lúc đó phụ đạo viên đoán chừng sẽ nhờ nam sinh chúng ta đi qua hỗ trợ."
"Đây là chuyện tốt a, Siêu ca rất ưu thích."
Lưu Lỗi nhìn thoáng qua Đinh Siêu.
"Dừng."
Siêu ca lắc đầu: "Kẻ đần mới đi qua hỗ trợ, các ngươi không phải không biết nữ sinh có bao nhiêu thứ, hơn nữa, ta giúp đỡ các nàng, các nàng cũng sẽ không thích ta, việc gì phải đi qua hỗ trợ."
Lục Dương có chút kinh ngạc, Siêu ca đây là, thiện hạ say duy nhất ta tỉnh?
Đến cùng một khoa, ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, hai năm trôi qua, Siêu ca hiển nhiên cũng ý thức được, ở trong khoa của mình, hắn không còn cơ hội.
"Giúp đỡ một chút mà thôi, cũng không có gì, ngươi không đi cũng không ai bắt buộc." Bộ dạng Lưu Lỗi chẳng hề để ý.
Thời điểm mấy người nói chuyện phiếm, từng món rau trộn cũng được dọn lên, bọn hắn vừa ăn rau trộn, một bên uống bia, Lục Dương bởi vì lái xe đến đây, tí nữa còn phải đem bọn hắn đưa về, nên lấy trà thay rượu, nhìn ba người uống đến say mềm.
Rượu qua ba tuần, dê nương nguyên con mới chậm rãi đưa tới, tuy rằng bọn hắn đều rất thích ăn, nhưng không còn cách nào khác, trong bụng chứa đầy bia, không thể thả thêm vật khác vào nữa, một người ăn hai cân, liền ăn không vào, cuối cùng còn thừa lại một nửa, Lưu Lỗi kêu đóng gói lại, mỗi người phân một phần rồi mang về nhà từ từ ăn.
Lái xe đem mấy người say khướt quay về ký túc xá, Lục Dương cũng mang theo phần dê nướng của mình trở lại chung cư Hoa Đình.