"Tiểu bảo bối, nhớ chết đi được."
Vừa về tới nhà, Lục Dương đã bắt đầu hình thức sủng em bé, ôm Tiểu Tiểu Thanh không chịu buông tay, tiểu bảo bảo không biết có phải hay không chịu nổi mùi thịt nướng, duỗi ra quyền nhỏ đẩy khỏi mặt Lục Dương.
Đáng tiếc, quá nhỏ, không có khí lực gì, căn bản đẩy không ra.
Tiểu Tiểu Thanh lập tức bĩu môi lại, ủy khuất muốn khóc lên....
Mấy nữ nhân ở trong phòng, thấy cảnh này đều lộ ra nụ cười.
Tiền Vân mở miệng nhắc nhở.
"Tiểu Tiểu Thanh vừa tỉnh, con cũng đừng làm nó sợ."
Bởi vì mẹ thường xuyên đem Liễu Thanh Thanh gọi là Tiểu Thanh, nên hai tiểu Thanh dễ lẫn lộn vào nhau, vì vậy thêm một chữ tiểu nữa trước tên đứa nhỏ này, như vậy dễ phân biệt rõ ràng.
Cũng được, nhiều chữ, thêm vào khá dễ nghe, Lục Dương cùng Liễu Thanh Thanh đều vui vẻ tiếp nhận.
"Làm sao có thể, nha đầu này yêu thích con đi được, làm sao mà sợ?" Lục Dương đưa tay lên trên người nha đầu chà chà, Tiểu Tiểu Thanh liền mở rộng miệng cười cười hớn hở.
"Mẹ, người xem, cười rồi nè, thấy chưa."
Lục Dương vui vẻ giống như đứa trẻ.
Làm bạn ở nhà, sủng ái bảo bảo, đây cũng là sinh hoạt một tháng nay của Lục Dương, thậm chí sự tình phía công ty, hắn cũng khong qua xử lý, lớp học càng không đi.
Nếu không phải có Liễu Thanh Thanh chứng minh, Tiền Vân còn hoài nghi con mình đã bị trường học khai trừ.
Tiểu Tiểu Thanh quá nhỏ, mới vừa vặn được một tháng, chơi một hồi liền mệt nhọc....Liễu Thanh Thanh tranh thủ thời gian đi tới, nhận lấy, cho ăn..Sau khi cho bú sữa mẹ, lại ôm vào trong ngực dỗ một hồi, quả nhiên bảo bảo liền ngủ mất rồi.
Liễu Thanh Thanh cẩn thận đem hài tử bế về phòng, bỏ vào giường cho em bé, nhẹ nhàng đem chăn mỏng đắp lại, cẩn thận quan sát vài lần, phát hiện Tiểu Tiểu Thanh không có gì lộn xộn, mới cẩn thận đi ra.
"Ngủ rồi, nhất thời nửa khắc sẽ không tỉnh."
Đoạn thời gian nàng mới sinh hài tử là lúc khó nhất, Liễu Thanh Thanh lần đầu làm mẹ mệt muốn chết, nếu như không có hai trưởng bối ở đây chiếu cố, căn bản bận không qua nổi.
Những tri thức chăm em bé mà nàng học trên mạng lúc trước, đều không sài được.
Nha đầu này.
Vô cùng hoạt bát.
Ồn ào vô cùng.
Tiền Vân nói giống như Lục Dương khi còn bé.
Lục Dương từ trong phòng bếp đi ra, thừa dịp vừa rồi Liễu Thanh Thanh dỗ con ngủ, hắn đem thịt nướng mang về hâm nóng lại, mang theo giấy bạc ra, đặt ở trên bàn, mới lên tiếng: "Vừa rồi bạn con mời khách, ăn dê nướng nguyên con, nhiều lắm ăn không hết nên con đem về, mọi người nếm thử đi.."
Nói xong.
Hắn dùng chiếc đũa gắp cho Liễu Thanh Thanh một miếng.
"Thế nào?"
"Mùi vị không tệ, rất giòn đấy."
Liễu Thanh Thanh nhai nhai nói ra.
"Quán này coi như cũng được, lần sau chúng ta cùng đi ăn." Thấy Ngô Mẫn Hà cùng mẹ còn chưa động đũa, Lục Dương đem thịt dê chia làm hai phần, để vào trong mâm, đẩy tới, nói ra: "Mẹ ăn đi, con ăn no rồi, Thanh Thanh cũng ăn không hết đâu."
"Hơn nửa đêm còn ăn thịt dê, cũng không sợ phát hỏa à."
Mẹ ngoài miệng nói một câu, nhưng vẫn gấp lên một khối, trước đưa cho Ngô Mẫn Hà.
"Sui gia, bà nếm thử trước đi."
Ngô Mẫn Hà cũng khiêm nhượng nói: "Bà ăn đi, bà ăn trước đi."
Nhìn thấy hai người khách sáo lẫn nhau, Lục Dương nhịn không được nói ra: "Nhiều đồ như vậy, hai người khách khí lẫn nhau làm gì?"
Hai người liếc mắt nhìn Lục Dương, cũng bắt đầu động đũa gắp ăn.
"Coi TV đi."
Tiểu Tiểu Thanh ngủ một giấc đoán chừng phải mấy tiếng, mọi người khó được dịp nghỉ ngơi một chút, Lục Dương đề nghị.
"Vạn nhất đem con bé đánh thức thì sao?" Liễu Thanh Thanh nhìn nhìn gian phòng.
"Không có việc gì, nói nhỏ một chút, sẽ không đánh thức đâu, nha đầu kia đừng nhìn thời điểm ngủ dậy ầm ĩ, nhưng lúc ngủ vô cùng trầm, lần trước sét đánh cũng không có tỉnh." Lục Dương vừa cười vừa nói.
Một tháng nay, hắn cũng nắm rõ quy luật của Tiểu Tiểu Thanh.
Mở Ti vi.
Lục Dương đem điều khiển đưa cho Liễu Thanh Thanh.
Liễu Thanh Thanh nhận lấy điều khiển, chuyển hơn mười kênh cuối cùng dừng ở đài Chiết Giang, lúc này trên TV, đang phát một chương trình tuyển trọn tài năng."
"Tân ca thanh(The voice of China)...."
Lục Dương nhìn nhìn TV, mí mắt khẽ nhướng.
Hắn không nghĩ tới, show nhanh như vậy đã chiếu rồi, nhưng tính toán thời gian kỳ thật lúc này cũng hợp lý.
Thời điểm TV chuyển tới, vừa mới bắt đầu chương trình, MC dẫn chương trình Hoa Thiết lưu loát đọc xong giới thiệu, trong đó tự nhiên không thiếu nhà tài trợ chính của chương trình, CCilicili cùng CCTok nhiều lần xuất hiện.
Màn ảnh chuyển đổi, đến sân thi đấu, mà mấy địa phương dễ làm người khác chú ý cũng có quảng cáo của CCilicili.
Loại quảng cáo này, Lục Dương rất hài lòng.
Về phần quảng cáo, một mực là Lữ Tiểu Vũ giao phó cho người ta đi làm, hắn không quản nhiều, nhưng nhìn hiệu quả có lẽ cũng không tệ lắm, không đến mức lỗ vốn.
Nếu muốn hỏi Lục Dương phần nào của the voice hot nhất, hắn sẽ không cần suy nghĩ mà trả lời phần đầu tiên.
Cũng là bởi vì phần đầu có rất nhiều viên ngọc sáng, mấy phần cố lắm mới đuổi kịp lượt xem như phần một, dù về sau bị vấn đề bản quyền ép đổi tên, nhưng vẫn như trước là show có nhiều người xem nhất nước, có thể thấy được phần một bùng nổ tạo nền móng thế nào.
Trước đó, cũng chỉ có Supper girl của MangoTV là có thể đứng ngang tài.
"CCTok kia, không phải công ty mà Lục Dương hợp tác với người ta thành lập sao?"
Tiền Vân có chút kinh ngạc nói.
Đối với sự nghiệp của con mình, nàng cũng biết một ít, hơn nữa trên điện thoại của nàng, đều có app của CCilicili cùng CCtok, còn là Liễu Thanh Thanh giúp nàng tải xuống.
Lục Dương cười nói: "Đúng vậy a, bên con bỏ tiền ra quảng cáo."
"Công ty Lục Dương chính là nhà tài trợ của chương trình này." Liễu Thanh Thanh ở bên cạnh bổ sung một câu.
Nếu như không phải Lục Dương nói, hai vị trưởng bối còn không biết tài trợ là gì, nhưng hiện tại cũng hiểu rõ, tài trợ chính là trả tiền cho người ta quảng cáo.
"Lên đài truyền hình lớn như vậy, ít nhất cũng hơn mười vạn a."
Ngô Mẫn Hà kinh ngạc nói.
"Tôi xem không chỉ thế đâu, phải hơn trăm vạn." Tiền Vân nhìn nhìn TV, chân thành nói.
Nghe được hai người thảo luận, Lục Dương nhịn không được cười thầm, giống như hai vị nông dân thảo luận xem Hoàng Đế làm ruộng có phải dùng cuốc vàng hay không, vĩnh viễn không nghĩ tới khả năng Hoàng Đệ không xuống làm ruộng.
Hai người còn đang suy đoán giá cả.
Ngô Mẫn Hà nói lúc trước bà có một vị thân thích, trong nhà có một vĩ lão nhân sinh nhận tám mươi tuổi, lên đài truyền hình huyện, chỉ cần năm nghìn tệ là đủ rồi, mẹ lại nói, lúc kia vốn là giá rẻ, hiện tại đài truyền hình huyện cũng sớm đã đóng cửa.
Lục Dương cũng không nói mình bỏ ra bao nhiêu tiền, để cho hai người tự mình suy đoán, hắn lặng lẽ ôm lấy eo nhỏ Liễu Thanh Thanh, Liễu Thanh Thanh cũng thuận thế nhích lại gần.
"Đây là tập mấy rồi?"
Hỏi nàng.
"Tập hai, tập đầu tiên em lên Csite xem phát lại..."Liễu Thanh Thanh nhẹ giọng nói.
"Csite cũng có phát lại à."
Lục Dương có chút kinh ngạc.
"Đúng vậy a, ngoài trừ Csite, còn có baofeng cũng có thể xem, mấy chỗ khác thì em không biết." Liễu Thanh Thanh nhẹ gật đầu.
Lục Dương rất lâu rồi không lên Csite, còn không biết chuyện này, xem ra đây là phúc lợi mà Lữ Tiểu Vũ tranh thủ được, bất quá, Csite cùng baofeng đồng thời đều chiếu, hẳn không phải là độc quyền phát sóng.
Đoán chừng theo tiết mục ngày càng hot, mấy nền tàng khác cũng sớm được nhà đài trao quyền.
Nếu đổi lại thành Lục Dương đi đàm phán, đoán chừng sẽ nhất định bắt nhà đại trao quyền phát sóng độc quyền internet cho bọn hắn, dù trả thêm tiền cũng được, trong tương lai, đấy chính là tài nguyên vô cùng quý giá.
"Em có tuyển thủ nào ưu thích không?"
Lục Dương hỏi.
"Có một người, em rất thích."
"Ai vậy."
"Hình như tên là Y Thanh, đáng tiếc, tập sau mới có thể gặp nàng."