Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 886: Đổi Giọng




Sáng sớm ngày hôm sau.

Liễu Đại Giang cùng Ngô Mẫn Hà liền vội vàng chạy tới bệnh viện.

Ngày hôm qua sau khi sinh hài tử, Lục Dương trước tiên liền gọi điện thông báo cho bọn họ, sau đó mới nói cho phụ thân Lục Vĩ...

"Ba mẹ, hai người sao lại tới sớm thế?"

Trong phòng bệnh cao cấp, trên mặt Liễu Thanh Thanh đã khôi phục lại sắc thái như xưa, sinh sản tự nhiên cũng có chỗ tốt, chính là khôi phục lại rất dễ dàng, trên cơ bản hôm nay có thể xuất viện về nhà.

Nếu đổi thành sinh bằng mổ, đoán chừng ít nhất phải một tuần mới được.

"Còn không phải do ba của con quá sốt ruột, nửa đêm nửa hôm bắt xe đến Lục Thành, mẹ nói ông mà cũng không chịu nghe..."

Ngô Mẫn Hà ân cần nhìn thoáng qua con gái.

Sau đó nhìn xung quanh gian phòng một lần, không có phát hiện hài tử...

"Bảo bảo bị bác sĩ bế đi kiểm tra rồi, tí nữa sẽ quay lại."

Biết rõ Ngô Mẫn Hà muốn nhìn hài tử, Lục Dương giải thích nói.

"Tiểu Dương, Thanh Thanh, các ngươi về sau liền làm cha mẹ rồi."

Liễu Đại Giảng cảm thán một tiếng.

Làm phụ thân, tâm tình để ở trong lòng, rất ít nói ra miệng.

"Liễu thúc, thúc yên tâm...Cháu cùng Thanh Thanh nhất định chiếu cố tốt nha đầu này, làm cho nàng lớn lên trong vui vẻ." Lục Dương cầm chặt bàn tay Liễu Thanh Thanh cam kết.

Tiền Vân ở một bên nhìn thoáng qua Lục Dương, nhắc nhở: "Đến lúc này còn kêu thúc thúc?"

Nghe nói như thế.

Lục Dương xửng sốt, sau đó nhìn Liễu Đại Giang cùng Ngô Mẫn Hà, đổi giọng nói ra: "Cha, mẹ, con nhất định chiếu cố tốt Thanh Thanh cùng hài tử, hai người cứ tin tưởng ở con."

Một tiếng ba mẹ kêu tương đỗi trễ.

Trong lòng Liễu Đại Giang cùng Ngô Mẫn Hà cảm động không thôi.

Bọn hắn chỉ có mình Liễu Thanh Thanh là con gái, nếu không phải ân tình quá nặng, không hồi báo được, hơn nữa con gái cũng nguyện ý, thì bọn hắn tuyệt đối sẽ không cho phép con gái không danh không phận cùng Lục Dương một chỗ.

Lục Dương gọi một tiếng ba mẹ này, cũng khiến băn khoăn trong lòng bọn họ biến mất.

...

Cửa phòng bệnh đẩy ra.

Bác sĩ đẩy một chiếc xe nôi đi đến.

Ngô Mẫn Hà biết rõ, là cháu gái của mình trở về, vội vàng chạy tới nhìn xem.

Tiểu nha đầu này đã mở mắt, có chút tò mò đánh giá thế giới, chỉ là không biết, những người trước mặt này, cùng nàng có quan hệ thế nào.

"Nha đầu này, lớn lên thật xinh đẹp, đôi mắt giống Thanh Thanh, cái mũi giống Lục Dương..."

Ngô Mẫn Hà cẩn thận quan sát một hồi, ưu thích không thôi.

Trẻ con, tuyệt đối là thứ đáng yêu nhất trên thế giới này, đặc biệt là còn xinh đẹp, tràn ngập dễ thương, người người nhìn thấy sẽ thích.

Liễu Đại Giang đứng ở một bên, yên lặng nhìn hài tử, ánh mắt lộ ra nét hiền lành.

Đứa bé này, trên thân cũng có huyết mạch nhà bọn họ a.

"Tên hài tử đặt chưa?"

Hỏi hắn.

"Tên mụ là Tiểu Thanh, đại danh con cùng Thanh Thanh còn chưa nghĩ, chuẩn bị đi tìm đại sư tính một quẻ."

Lục Dương cười nói.

"Tiểu Thanh, tiểu Thanh..."

Ngô Mẫn Hà thì thầm hai tiếng, còn nói thêm: "Mới đem một tiểu Thanh nuôi lớn trưởng thành, không nghĩ tới bây giờ lại có thêm một tiểu Thanh nữa..."

Nghe nói như thế, Liễu Đại Giang cùng Lục Dương đều nở nụ cười.

Trên mặt Liễu Đại Giang rất vui vẻ, nhìn nhìn Lục Dương hỏi: "Có này sinh tháng đẻ của hài tử không? Huyện chúng ta có vị Khâu Bán Tiên coi bói rất lợi hại, chờ ta trở về, có thể mời hắn hỗ trợ tính toán..Các ngươi tham khảo.."

Vị Khâu bán tiên kia Lục Dương cũng biết.

Trước khi Lục Dương sinh ra, vị Khâu Bán Tiên đã bày quầy hàng tướng số bên phía cầu Nam, đã làm được hơn hai mươi năm, biết rất nhiều thứ, như Giải Mộng, Phong Thủy Bát Quái, đặt tên hài tử, đều biêt một chút, ở huyện Thanh Sơn coi như cũng có chút danh tiếng.

Mấy nắm trước thị trấn thi công một tòa nhà thương mại, có người mời Khâu Bán Tiên tới, hắn cầm lấy la bàn tính toán, nói hôm nay không thích hợp khởi công, nếu khởi công, có thể sẽ có họa nhỏ..

Có người hỏi hắn làm thế nào để hóa giải, hắn nói không cần, hữu kinh vô hiểm, không ảnh hưởng chút nào.

Đội kiến trúc tự nhiên không tin, lựa chọn khởi công, kết quả mấy tháng sau, thời điểm đang xây dựng, hai bè tre dựng kiến trúc bị va đập, rơi từ tầng sáu xuống, nếu té xuống đất, không chết cũng bị thương, nhưng may mắn mấy người đứng trên đó làm việc rơi vào lưới phòng hộ đặt ở tầng ba, tất cả đều bình an vô sự...

Chuyện này, làm cho Khâu bán tiên triệt để nổi danh, toàn bộ huyện Thanh Sơn biết chỗ mình có một vị bán tiên lợi hại, mỗi lần đi qua cầu Nam, đều có thể nhìn thấy quấy hàng đông khách của hắn.

Lục Dương cười nói: "Có a, con có ngày sinh tháng đẻ, để con viết cho ba."

Lục Dương đi ra ngoài, tìm hộ sĩ rồi mượn giấy viết, đem ngày sinh tháng đẻ của em bé viết lên trên giấy, giao cho Liễu Đại Giang...

Liễu Đại Giang cẩn thận đem giấy cất kỹ, quay đầu nhìn nhìn, tiểu nha đầu đã được bế đến cho Liễu Thanh Thanh, Ngô Mẫn Hà cùng Tiền Vân ở bên cạnh chăm sóc hài tử, hình ảnh vui vẻ hòa thuận.

Hắn nói ra: "Tiểu Dương, bên phía nhà máy đã sử lý gần xong, định tháng sau sẽ khai trương, đến lúc đó, con có trở về thăm gia cắt băng khánh thành không?"

"Cha, người nhìn thế này đã biết con không rảnh, chuyện nhà máy ba chuyện toàn quyền trách nhiệm là đươc rồi. Viên sư phụ không phải cũng có ở đó sao? Hắn biết nhiều lắm, thời điểm cần thảo luận, người cùng hắn thương lượng là được rồi.."

Liễu Đại Giang nhẹ gật đầu: "Viên sư phụ rất có năng lực, nhà máy có thể xây dựng, có hơn bảy mươi phần trăm công lao của hắn."

Một đường phát triển, chưa bao giờ thành lập nhà máy, Liễu Đại Giang lúc này mới biết trong đó có bao nhiêu môn đạo, nếu đổi là ông tự mình đi làm, đều muốn chuẩn bị xong là chuyện si tầm vọng tưởng.

Thời điểm Lục Dương cùng ông đi mời Viên Hòa Bình rời núi, trong lòng ông còn có chút nghi kị, về sau cùng một chỗ làm việc, mới phát hiện gừng càng già càng cay, năng lực Viên Hòa Bình so với ông mạnh hơn không ít, ông cũng dần dần chuyển biến tâm tính.

Vì vậy trong quá trình này, ông đi theo học hỏi nhiều hơn, biết thêm nhiều thứ. Nếu như quay về hai năm trước, ông tuyệt đối sẽ không khù khờ rơi vào cạm bẫy, thiếu chút nữa hại cả nhà mình.

"Viên sư phụ lúc trước làm cố vẫn kỹ thuật ở nhà máy, cũng tham dự chuyện khai mở, khẳng định biết rất nhiều, cha, người cũng đừng coi nhẹ mình, nhà máy cũng không phải chỉ có một khâu sản xuất, về sau phải đi chào hàng, chế tạo nhãn hiệu, còn có nhiều thứ cần xử lý, năm đó làm không tốt, nhưng lúc này đây nhất định có thể làm được."

Lục Dương cười cười.

Liễu Đại Giang tự tin nhẹ gật đầu, nói ra: "Đây là đương nhiên, nếu ngươi không trở lại, vậy thì thời điểm khai trương, sẽ đựa theo kế hoạch lúc trước đã bàn, trước sản xuất hơn một vạn thùng nước hạt dẻ, một bộ phận miễn phí quyên tặng cho trường học huyện Thanh Sơn, phần còn dư con như chuẩn bị nhập hàng..."

"Cứ như vậy đi, nước hạt dẻ cũng không có nhiều người biết, cũng chỉ có một vài người lớn tuổi như con mới biết được, bây giờ trong giới học sinh tiểu học đoán chừng chưa ai uống qua, trước để bọn họ nếm thử, xong làm điều tra, mới biết được đại chúng có ưu thích hay không, làm tốt công tác định vị đối tượng nhắm tới, về sau Csite quảng cáo cũng thuận tiện hơn, mặt khác cũng đẩy mạnh quá trình sản xuất, không thể để lúc lên sàn CCilicili lại thiếu hàng được....Chúng ta không phải là Mao Đài, không có quầng sáng rượu hiếm tồn tại."

"Đây là chuyện khẳng định phải làm, nếu như lượng tiêu thụ cao, chúng ta lập tức đẩy mạnh dây chuyền sản xuất, năm trước mua không ít hạt dẻ, hàng tồn kho còn không ít, lại qua mấy tháng nữa hạt dẻ lại thành thục." Liễu Đại Giang gật đầu nói.

Hai người trò chuyện một chút về chuyện nhà xưởng.

Rất nhanh đến lúc ăn cơm trưa.

Lục Vĩ mới vội vàng chạy tới.

Vừa vào cửa, mẹ Tiền Vân nhịn không được cà khịa nói: "Ông tới đúng giờ lắm, chậm một chút là chúng ta đi ăn cơm trưa rồi."

Lục Vĩ kỳ thật cũng lên đường rất sớm, sáng sớm liền vội vàng lái xe tới đây, nhưng không chịu nổi việc dậy sớm ba giờ xuất phát, cười cười xấu hổ, Lục Vĩ nói ra: "Để buổi trưa tôi mời khách."

Những người khác tự nhiên không có ý kiến gì.

Giữa trưa, hai nhà ở ngay căn tin bệnh viện giải quyết một trận.

Sau khi nhét đầy bao tử, lại cùng nhau làm thủ tục xuất viện cho Liễu Thanh Thanh, rồi quay lại chung cư Hoa Đình.

Lục Vĩ cùng Liễu Đại Giang còn có chuyện cần giải quyết, sau khi nhận biết đứa bé, ngồi trong nhà chơi một lát, liền rủ nhau kết bạn lái xe về quê, Ngô Mẫn Hà thì ở lại Lục Thành cùng Tiền Vân, cùng một chỗ chiếu cố Liễu Thanh Thanh cùng hài tử.