Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 874: Liều Mạng




"Đại thúc, nhanh lên đi, đừng lãng phí thời gian."

Tóc vàng nhàm chán đong đưa xu trò chơi trên tay.

Nghe được xưng hô này, Lục Dương ngược lại rất vui vẻ, không nghĩ tới mình cũng có ngày bị kêu là đại thúc, hắn hiện tại chỉ mới hơn hai mươi tuổi thôi đấy, chắc là do mặc quần áo có chút trưởng thành.

Không suy nghĩ nhiều.

Lục Dương rất nhanh chọn xong nhân vật.

Đầu tiên là Yagami Iori, tiếp theo là Kagura Chizuru, Shiranui Mai, vị tướng cuối cùng Lục Dương bấm lựa chọn ngẫu nhiên.

Nhìn thấy Lục Dương chọn nhân vật.

Nam tử tóc vàng nghiêm túc hẳn lên.

Mấy nhân vật này độ khó thoa tác cũng không phải là thấp, thường xuyên xuất hiện ở những trận đấu chuyên nghiệp, chọn mấy tướng này, nói rõ đối phương khả năng cao là cao thủ...

"Dượng, dượng giống tuyển thủ chuyên nghiệp a."

Lữ Tiểu Bạch ở sau lưng tán dương nói.

Tuy rằng còn chưa bắt đầu, nhưng nhìn Lục Dương có thể nhẹ nhàng pick tướng, hơn nữa mấy con này đều có hệ số thao tác cao, trong nội tâm nàng không khỏi nhiều thêm vài phần chờ mong.

Dương là cao thủ Quyền Hoàng sao?

Có lẽ không phải đâu, dù sao cũng chưa thấy dượng chơi game lần nào.

Lữ Tiểu Bạch nhìn QQ của Lục Dương, bên trong trống trơn không có gì cả, nếu ưu thích trò chơi mà nói, nhất định sẽ có một vài bước hình về game, giống như nàng vậy.

"Ngươi cứ xem đi."

Lục Dương sắp xếp trình tự.

Hắn đem Yagami Lori để ở vị trí đầu tiên.

Nếu như hết thảy thuận lợi, thì mấy con tướng sau đoán chừng không cần dùng tới.

"Khoác lác không biết gượng, đợi lát nữa xem ta chỉnh đốn ngươi thế nào."

Miệng tên tóc vàng rất cứng.

Bất quá, hắn vừa mới vào game liền không kiêu ngạo được nữa rồi, vài giây sau, hắn liền bị Lục Dương đánh trọng quyền, cùng một bộ liên quyên, làm mất đi một phần ba HP.

Vừa bắt đầu đã bất lợi, kế tiếp liền thảm rồi.

Không đến hai mươi giây sau, con tướng đầu tiên của tên tóc vàng đã ngã xuống đất, ngược lại Yamagi Lori của Lục Dương còn thừa ba phần tư lượng HP, hơn nữa sau khi chấm dứt một hiệp đấu sẽ được khôi phục HP, hầu như bất đầu ván thứ hai Lục Dương đầy máu...

Hiệp 2, tiểu tử tóc vàng hết sức nghiêm túc, biểu lộ nghiêm túc đến dọa người, nhưng như vậy cũng vô lực xoay chuyển trời đất, chênh lệch thật sự quá lớn, vẫn như cũ là hai mươi giây, lần nữa chấm dứt chiến đấu, lần này HP của Lục Dương, cũng không mất được một tí.

Hiệp 3, tóc vàng bùng nổ hóa siêu xayda, nhưng vẫn như cũ không có bất kỳ cơ hội phản khác, bị hai bộ combo liên tiếp trực tiếp giết chết, toàn bộ hành trình, cũng không đến một phút đồng hồ.

"Quá mạnh mẽ...."

Tóc vãng sứng sờ nhìn hình ảnh chấm dứt.

Thời điểm vừa rồi đối phương chọn tướng, hắn từng chuẩn bị sẵn tâm lý, biết rõ đối phương có thể là cao thủ, nhưng tuyệt đối không ngờ, kết cục lại thê thảm như vậy.

Vốn tưởng rằng đấu với tuyển thủ chuyên nghiệp, mình cũng có thể chống đỡ một chút, nhưng sau trận đấu này, hắn biết mình đánh giá bản thân hơi cao rồi.

Lư Tiểu Bạch càng hưng phấn nhảy dựng lên.

"Dượng, người quá mãnh mẽ đi."

Lục Dương quay đầu lại nhìn nhìn.

Lữ Tiểu Bạch mang theo vẻ mặt sùng bái nhìn hắn, ánh mắt này, giống như coi hắn là thần tượng...

"Cũng bình thường thôi, rất lâu không chơi lại, tay còn chút cứng."

Lục Dương bình tĩnh nói.

Nghe nói như thế, tên tóc vàng ở một bên thiếu chút nữa thổ huyết, rất lâu không chơi, vậy có thể đem mình đánh thành dạng này, đây không phải chê bản thân mình quá cùi bắp sao...

"Đại...Đại ca...Ngươi là tuyển thủ chuyên nghiệp sao?"

Tóc vàng có chút ngơ ngác mà hỏi.

"Không phải, ta chỉ là một kẻ nghiệp dư ưa thich chơi game."

Lục Dương lắc đầu.

Mặc dù hắn có tiềm lực đánh chuyên nghiệp, nhưng hoàn toàn không có ý nghĩa này.

Kiếp trước ngược lại là có, nhưng bị mẹ cưỡng ép uốn nắn lại...Về sau trưởng thành, liền phát hiện, ý nghĩa của mình hơi ngây thơ...

"Đại ca, ta có thể bái ngươi làm thầy không?"

Tóc vàng thành khẩn nói.

"Không được, kỹ thuật của ta bình thường, không thu đồ đệ." Lục Dương trực tiếp cự tuyệt.

"Vậy được rồi, ta đi trước, các ngươi chơi..."

Tóc vàng xám xịt rời đi...

Chuyện này hôm nay, đã đả kích vào tâm lý của hắn, đoán chừng rất lâu hắn mới có thể đụng lại vào trò này.

"Ngươi chơi đi."

Lục Dương đem chỗ ngồi đưa cho Lữ Tiểu Bạch, vừa rồi đánh xong, hắn phát hiện trình độ của mình đã thụt lùi rất nhiều, bất quá tên này cũng là tay mơ, nên mới không lật thuyền trong mương.

"Dượng, ta không biết chơi mấy vị tướng này."

Lữ Tiểu Bạch nhìn trò chơi bắt đầu, có chút khẩn trương.

"Không biết thì học, chút chuyện này còn không làm được, thì chơi làm gì?" Lục Dương khinh bỉ nhìn nàng một cái.

"Vậy để ta thử xem."

Lữ Tiểu Bạch điều khiển nhân vật trong game.

Khó khăn hạ được hai vị tướng, vẫn bị máy tính đánh bại, nàng vẫn tương đối thích chơi mấy vị tướng hèn mọn bỉ ổi hơn, dù sao có thể kiên trì lâu một chút...

"Dượng, dượng có thể dạy cháu chơi game không?"

Lữ Tiểu Bạch mong đợi hỏi.

"Không được."

Lục Dương vẫn trả lời như cũ.

"Dượng, dạy cháu chút đi mà."

Lữ Tiểu Bạch bắt đầu mở chế độ làm nũng, ôm cánh tay Lục Dương lắc lắc, còn giơ mắt lên nhìn Lục Dương, Lục Dương sống hai đời rồi còn chưa gặp phải nữ hài nào như vậy, hắn cũng rất bất đắc dĩ....

Suy nghĩ một chút, Lục Dương hỏi: "Lần trước thi ngươi được xếp hạng bao nhiêu trong lớp?"

"Dượng, người hỏi chuyện này để làm gì?"

Lữ Tiểu Bạch rất không tình nguyện trả lời vấn đề này.

"Nói hay không, không nói, thì bất cứ chuyện gì đều không cần bàn nữa."Lục Dương thản nhiên nói.

"Được rồi, được rồi, cháu nói, cháu nói, lần trước cháu thi được hạng 26.."Lữ Tiểu Bạch mơ đôi mắt to sáng chớp chớp.

"Hai mươi sáu?"

Nhìn thoáng qua Lữ Tiểu Bạch, Lục Dương lắc đầu, xoay người rời đi.

Lữ Tiểu Bạch vội vàng đứng dậy đuổi theo, nói ra: "Sáu mươi hai, là sáu mươi hai..."

Lục Dương lúc này mới dừng bước lại.

Hắn biết rõ thành tích học tập của Lữ Tiểu Bạch rất kém, nhưng không nghĩ tới lại kém như vậy, một lớp có bao nhiêu đệ tử, vậy mà nàng lại bài danh sáu mươi hai đấy, nhất định là đếm ngược ở trong lớp rồi..

"Tiểu Bạch, thành tích học tập của ngươi quá kém, như vậy không được, nếu như cuộc thi lần sau, ngươi có thể đi vào ba mươi thứ hạng đầu, ta coi như là sư phụ ngươi, dạy ngươi cách chơi trò này, còn mang ngươi đến Wanda chơi, nếu đến cả ba mươi thứ hạng đầu còn không vào được, coi như xong...Thu một đồ đệ kém như vậy, ta gánh không nổi!"

"Ba mươi hạng đầu, thật khó a."

Nghe được yêu cầu Lục Dương, vẻ mặt Lữ Tiểu Bạch khó xử.

"Nếu như không được thì thôi.."

"Được được được, ba mươi hạng đầu phải không, vậy ngươi đừng đổi ý, nếu như ta thi vào ba mươi thứ hạng đầu, lần sau ngươi phải dẫn ta đến Wanda chơi, hơn nữa còn phải làm sư phụ của ta, dạy ta cách chơi game, phải không?" Lữ Tiểu Bạch xác nhận lại.

"Đúng vậy."

Lục Dương nhẹ gật đầu, bổ sung nói: "Phải là kỳ thi cuối kỳ hay giữa kỳ, còn là kì thi chính quy của trường học mới được, hơn nữa, ta nhất định phải nhìn thấy phiếu điểm."

"Tốt, một lời đã định."

Lữ Tiểu Bạch cắn răng, giống như đã làm ra quyết định trọng đại.

Vì để trở thành một cao thủ trò chơi.

Nàng liều mạng!

Kế tiếp, Lục Dương liền nhìn Lữ Tiểu Bạch chơi các loại trò chơi, nha đầu này tuyệt đối là một người mê game, nhiều trò chơi như vậy, hầu như trò nào nàng cũng đều biết chơi..

Mãi cho đến bốn giờ chiều, Lữ Tiểu Bạch đem năm mươi xu trò chơi tiêu xài hết, còn chưa thỏa mãn thì bị Lục Dương mang ra quảng trường Wanda, mấy nữ hài khác ít nhất còn dành chút một ít xu để gấp búp bê, nhưng Lữ Tiểu Bạch một xu cũng không để lại, toàn bộ đều dùng để chơi trò chơi điện tử.

"Dượng, nhớ kỹ ước định của chúng ta a."

Ở bến xe Tây Môn.

Lữ Tiểu Bạch nhìn qua cửa kính xe hơi nói ra.

"Không quên được đâu."

Lục Dương trả lời một câu.

"Vậy pai pai Dượng, hẹn gặp lại..." Khoát tay áo, Lữ Tiểu Bạch nhảy chân sáo quay về trường học, nhìn bộ dạng hôm nay của nàng, đoán chừng chơi đùa hết sức vui vẻ...

...