Ra cửa, gọi một cuộc điện thoại, Lục Dương liền tìm được cậu nhỏ cùng bà ngoại.
"Tiểu Dương, bác sĩ nói sao?"
Nhìn trên tay cậu nhỏ cầm một đống thuốc, những loại thuốc này đều vừa mới mua xong, bà ngoại thì đang ngồi ở trên ghế nghỉ ngơi, ánh mắt cũng nhìn về hướng này...
"Dạ dày bà ngoại có chút vấn đề, là viêm teo dạ dày, tạm thời còn chưa nghiêm trọng, cũng may mắn chúng ta đi khám kịp thời, bác sĩ nói, nếu như trong thời gian dài không phát hiên ra với uống thuốc, thì có thể sẽ chuyển biến xấu thành ung thư dạ dày."
Đối với cậu nhỏ, Lục Dương cũng không có giấu giếm, hắn không có khả năng một mực ở nhà trông coi, về sau phải dựa vào cậu nhỏ hảo hảo giám sát bà ngoại uống thuốc, nói ra tình hình càng thêm nghiêm trọng, cậu nhỏ sẽ càng thêm coi trọng.
Đương nhiên hắn cũng không nói dối, nếu để cho nó tùy ý phát triển tiếp, hai năm sau bà ngoại mất đi cũng là do ung thư dạ dày.
Nghe được lời nói Lục Dương.
Sắc mặt Tiền Quân trắng bệch.
Tuy hắn không biết viêm teo dạ dày là gì, nhưng đối với ung thư dạ dày thì vẫn còn hiểu đấy, ở huyện Thanh Sơn, mấy người dính phải loại bệnh này, bình thường chỉ sống tối đa thêm nửa năm hoặc năm.
Đây là bệnh nan y a.
"Cậu nhỏ, ngươi đừng lo lắng quá, tạm thời còn chưa chuyển biến xấu đến dạng này, chỉ là viêm dạ dày, uống thuốc là có thể khống chế được." Lục Dương đem lời dặn của bác sĩ đưa tới, nói tiếp: "Bác sĩ đã căn dặn cụ thể ở đây, chính cậu nghiêm túc nhìn xem, đến lúc đó khiến bà ngoại đúng giờ uống thuốc thì không sao, vấn đề này cũng không thể nói cho bà biết, tâm tình cũng ảnh hướng đến quá trình chữa bệnh..."
"Ta...ta biết rồi."
Tiền Quân nhẹ gật đầu, hít sâu một hơi, làm cho mình miễn cưỡng bình tĩnh lại.
Vừa rồi hắn thật sự nghe ung thư dạ dày mà bị hù rồi.
Bất quá sau khi nghe cháu trai nói như vậy, tình trạng giống như còn chưa nghiêm trọng đến mức đó.
Sau một lát, Tiền Quân lại hỏi: "Vừa rồi ta đi lấy thuốc, bên bệnh viện nói còn dư mấy vạn, là cháu nộp sao?"
"Ừ, cháu sớm nộp rồi."
Lục Dương nhẹ gật đầu.
"Ta có mang theo thẻ tới, tiền này để ta trả." Tiền Quân có chút bất đắc dĩ nói ra.
Trước khi ra cửa, Quách Tuệ còn cố ý dặn hắn mang theo thẻ ngân hàng đi, vốn Tiền Quân còn muốn cầm tiền đi thanh toán, xem ra không kịp vẫn bị cháu ngoại vượt lên trước một bước.
Lục Dương cười cười, nói ra: "Cậu nhỏ, nhà của cậu còn chưa trả xong khoản vay mua nhà đâu, vẫn nên tích lũy chút tiền, trước tiên đem tiền vay mua nhà trả hết, vạn nhất mợ nhỏ về sau sinh con trai thì sao, cậu còn phải để tiền mua nhà, chút tiền chữa bệnh này, cứ để cháu trả là được rồi, đừng có quan tâm."
"Không được, không được, chuyện gì ra chuyện đó, đây là trách nhiệm của ta, phải phụng hiếu mẹ già." Cậu nhỏ vẫn còn rất bướng bỉnh.
Lục Dương cũng biết, cậu nhỏ đây là đang xấu hổ, hắn đành nói ra: "Bác sĩ nói, về sau còn phải thường xuyên qua kiểm tra, đến lúc đó, cậu dẫn bà ngoại đi, cháu mặc kệ."
Tiền cũng đã trả rồi, Tiền Quân cũng không có biện pháp, cháu trai này khẳng định sẽ không thu tiền của mình, chuyện này cũng chỉ có thể tạm thời gác qua một bên.
"Đừng để cho bà ngoại biết, đi thôi, chúng ta trước tìm một chỗ ăn cơm đi."
Lục Dương nhìn về phía bà ngoại, hai người đứng đây cả buổi, đã làm cho bà ngoại có chút hoài nghi.
Chờ thời điểm hai người đi qua, bà ngoại nói ra: "Các ngươi vừa nói chuyện gì vậy?"
Cậu nhỏ Tiền Quân cười ha hả nói: "Tiểu Dương cùng con đang thảo luận, đợi lát nữa đi chỗ nào ăn cơm?"
Lục Dương đem bà ngoại dìu dậy, cũng nói tiếp: "Đúng vậy a, bà ngoại người muốn ăn gì, đợi lát nữa chúng ta qua ăn, buổi chiều cháu dẫn người đi Hoàng Hạc Lâu còn có đại học Giang Thành dạo một vòng."
Giang Thành cũng không có địa phương gì hay để chơi đùa, ngoài trừ đi đại học Giang Thành ngắm cây hoa anh đao ra, còn có Hoàng Hạc Lâu nổi danh, Lục Dương cũng không biết còn nơi nào tốt để chơi đùa.
"Tùy tiện tìm tiện cơm nào ăn một chút là được rồi, buổi chiều chúng ta không quay về sao?"
Bà ngoại nghi ngờ hỏi.
Bà vốn cho rằng, sau khi kiểm tra xong sẽ lập tức trở về.
"Vất vả lắm mới đi ra ngoài một chuyến, gấp gáp trở về nhà làm gì? Hôm nay trước nghỉ ngơi một chút, cả ngày lái xe, cháu cũng mệt mỏi a, chúng ta tối nay nghỉ ngơi ở Giang Thành, ngày mai trở về..."
"Mẹ, vội vã trở về làm gì? Con được nghỉ hai ngày, không thể không đi dạo chút được."
Tiền Quân vừa cười vừa nói.
Lục Dương tới đại sảnh nhận lại tiền dư, sau đó ba người đi vào bãi đỗ xe.
Lúc này, xe ở trong bãi đỗ đã có rất nhiều, Lục Dương ấn chìa khóa, mới tìm được xe của mình ở đâu.
Bất quá thời điểm đến nơi, Lục Dương phát hiện, xe mình xảy ra chút vấn đề, đèn xe phía trước bị chóc ra một lỗ hổng nhỏ, phía trước cũng có vài vết rạch rõ ràng, từ đó có thể thấy bị xe khác va chạm.
Chiếc Audi này đã mua được hơn một năm, đây còn là lần đầu tiên gặp phải vấn đề này.
Lục Dương nhíu nhíu mày.
Thời gian của hắn vốn rất bận, không nghĩ tới còn gặp phải tình huống này.
"Xe bị va chạm?"
Cậu nhỏ tiến lên nhìn nhìn, nhíu mày nói ra.
Bà ngoại nhìn xung quanh một vòng, nói ra: "Người nào đem xe biến thành dạng này a."
Cùng lúc đó.
Cửa xe Honda Fit đối diện mở ra, từ trên xe bước xuống một nữ nhân tầm khoản ba mươi tuổi, nhìn thấy đám người Lục Dương kiểm tra xe, nàng bước nhanh tới, xin lỗi nói: "Thật sự xin lỗi, vừa rồi thời điểm lái xe không cẩn thận đem xe của ngươi quẹt phải, ta đã gọi điện cho công ty bảo hiểm cùng cảnh sát giao thông, mọi chi phí sửa chữa ta sẽ chịu trách nhiệm...."
Nữ nhân này nói lời xin lỗi rất có thành ý.
Bãi đỗ xe này không có bảo vệ cùng camera giám sát, Lục Dương vốn tưởng rằng, người quẹt xe đã lặng lẽ rời đi, nhưng không nghĩ tới đối phương còn ở chỗ này chờ hắn, sắc mặt hắn thoáng dễ nhìn hơn một chút, Lục Dương nói ra: ''Được rồi, ngươi lần sau cẩn thận một chút."
Nói xong, Lục Dương mở cửa xe, chuẩn bị rời đi.
Xe bị va quẹt cũng không phải rất nghiêm trọng, đổi lại cái đèn phí trước cùng sơn lại là được rồi, nếu ở chỗ này đợi cảnh sát nhận định là tai nạn, lại đợi công ty bảo hiệm đánh giá, thì hai ngày tới hắn đừng nghĩ tới đi đâu.
Thời gian của Lục Dương, so với chút tiền này còn quý hơn nhiều.
Nữ nhân hiển nhiên cũng không nghĩ tới, chủ xe bị nàng va quẹt vậy mà trực tiếp cho nàng rời đi, nàng vốn còn chuẩn bị tâm lý nghe mắng, nhưng kết quả lại vượt ngoài dữ liệu của nàng.
"Ngươi...Ngươi không chờ một lát sao? Công ty bảo hiểm rất nhanh sẽ tới, đến lúc đó sẽ giúp ngươi sửa xe, nếu có gì chậm trễ thời gian của ngươi, ta cũng có thể đền bù tổn thất một ít."
Thái độ của nữ nhân này rất không tồi.
"Không cần, ta còn có việc phải đi, xe cũng không quá nghiêm trọng, có thời gian ta sẽ tự mình đi sửa, ngươi về sau chú ý một chút là được." Lục Dương khoát tay áo.
Cậu nhỏ thấy Lục Dương nói vậy, cũng mở cửa xe, trước để bà ngoại vào trong ngồi.
"Này...Chuyện này thật sự là lỗi của ta, ta hiện tại không có nhiều tiền, nếu không liền trực tiếp bồi thường cho ngươi rồi, thực xin lỗi." Nữ nhân cúi mình vái chào, sau đó nhìn chiếc Audi rời đi.
Chỉ chốt lát, nữ nhân trở lại trên xe.
Phía sau chiếc xe có một đứa bé trai, bộ dạng ước chừng khoản năm sáu tuổi, sắc mặt yếu ớt, làm cho người ta cảm giác được rất suy nhược...
"Mẹ, thúc thúc kia đi rồi?"
Cậu bé thò đầu lên trên, vừa rồi từ cửa sổ cũng có thể nhìn thấy tình cảnh bên ngoài.
"Thúc thúc kia là người tốt, không có trách mẹ, thúc thúc có việc gấp nên rời đi trước...Trước đi ăn một chút, buổi chiều mẹ sẽ dẫn con đi đại học Giang Thành ngắm cây hoa anh đào được không?"
Trên mặt nữ nhân tràn đầy thần sắc mệt mỏi.
"Dạ, mẹ, con cũng muốn ngắm hoa anh đào."
Tiểu nam hài vui vẻ cười nói.
....