Buổi chiều, trời bên ngoài đã dần tối lại.
Tiền Mãn keo một rương hành lý cồng kềnh, mang theo túi balo từ nhà ga huyện Thanh Sơn đi ra.
Phất tay từ chối mấy bác tài lái taxi, hắn hướng quảng trường gần nhất đi tới.
Điện thoại vang lên.
Là Tiền Tiểu Quyên.
Mọi Rợ lấy điện thoại đi động ra, cười cười, nhận lấy: ""Tỷ."
"Mọi rợ, đến nhà ga chưa?"
Trong điện thoại truyền đến thanh âm của Tiền Tiểu Quyên.
"Đã đến, ngay tại quảng trường." Mọi Rợ nhìn xung quanh một vòng, muốn tìm kiếm thân ảnh Tiền Tiểu Quyên, nhưng nhà ga quá nhiều người, trời lại vừa chập tối, vì vậy không nhìn thấy ai.
"Vậy ngươi đi về phía đường cái, ta ở ngay chỗ này chờ ngươi."
"Tốt, tỷ, ngươi chờ ta một chút."
Cúp điện thoại, Mọi Rợ hướng phía đường cái đi tới, chỉ chốt lát đi tới lề đường, trên đường xe tới xe đi, Mọi Rợ tìm một hồi, cũng nhìn thấy tỷ tỷ mình,
Hắn vội vàng chạy tới.
"Chậm một chút."
Tiền Tiểu Quyên từ trên xe điện đi xuống, hô.
"Tỷ, ta nhớ ngươi lắm."
Mọi Rợ đem hành lý để xuống mặt đất, đem Tiền Tiểu Quyên bế lên xoay một vòng, Tiền Tiểu Quyên có chút ngượng ngùng, vỗ vỗ bả vai Mọi Rợ, làm cho hắn vội đem bản thân đặt xuống.
Gia đình bọn họ có chút đặc thù, mẫu thân lúc Mọi Rợ còn nhỏ thì liền bỏ chạy, cha thì là một con ma bài bạc, căn bản không biết trách nhiệm gia đình, từ nhỏ Mọi Rợ đã được Tiền Tiểu Quyên chăm sóc, chiếu cố, nên tình cảm giữa hai chị em rất thâm hậu.
Như thường ngày, Tiền Tiểu Quyên sẽ về nhà mẹ đẻ một chuyến, giúp đỡ làm nội trợ, nhìn xem đệ đệ của mình, lần này Mọi Rợ đi ra ngoài làm công, hai người rất lâu rồi mới gặp lại nhau.
"Đang ở trên đường, làm vậy cũng không sợ bị người khác cười sao, ngươi cũng không còn là tiểu hài tử nữa?"
Sau khi được đặt xuống, Tiền Tiểu Quyên có chút xấu hổ nói ra.
Mọi Rợ cười cười ngây ngô:" Ngươi là tỷ ta, sợ cái gì?"
Tiền Tiểu Quyên không nói gì, nhìn nhìn đệ đệ của mình, lên cân một ít, nhìn qua ở bên ngoài sinh hoạt không tệ, điều này làm cho nàng yên tâm không ít.
Dù sao đệ đệ cũng đi Lục Thành tìm Lục Dương nương tựa, mà chất nhi này của nàng lại rất có năng lực, ở dưới quê thì mở cửa hàng quần áo rất lớn, còn có thể an bài bản thân tiến vào nhà xưởng Hằng Nguyên làm việc, cũng may quan hệ giữa hắn và Mọi Rợ rất tốt, vì vậy chắc chắn cũng sẽ không bạc đãi đệ đệ của mình.
"Tỷ, ngươi nhìn gì vậy?"
Mọi Rợ phát hiện Tiền Tiểu Quyên đang nhìn bản thân mình.
Tiền Tiểu Quyên cầm hành lý Mọi Rợ đặt lên xe điện, vừa vặn đặt vào khe hở đằng trước, nàng nói ra: "Hình như ngươi lên cân rồi?"
"Đúng vậy a, tỷ, ta tuổi ăn tuổi lớn, mà ở công ty thức ăn lại ngon, chúng ta có thể ăn cơm miễn phí, mỗi bữa đều có cá thịt, có thể chọn nhiều loại đồ ăn, ta ở đó cảm giác mỗi ngày giống như năm mới vậy."
Nói đến khoảng thời gian ở công ty, Mọi Rợ hết sức cao hứng.
"Vậy ngươi phải làm cho tốt, không thể để mất mặt Lục Dương được."
Tiền Tiểu Quyên nhắc nhở nói.
Nàng còn cho rằng công tác của đệ đệ mình là do Lục Dương giới thiệu, dùng nhân tình của Lục Dương, nếu đệ đệ làm việc không tốt, còn ăn nhiều, vậy người bên kia sẽ nhất định oán trách Lục Dương.
"Ừ, tỷ, ta biết rồi..."
Mọi Rợ nhẹ gật đầu.
"Lên xe đi."
Tiền Tiểu Quyên ngồi lên xe điện, vỗ vỗ yên sau.
"Tỷ, ngươi mua xe điện rồi sao?"
Mọi Rợ ngồi lên, hỏi.
"Ừ, hàng second-hand đấy, ta ở bên ngoài thuê phòng ở, mua một chiếc xe điện cũng để đi làm thêm thuận tiện....." Nhà xưởng Hằng Nguyên tuy rằng cũng có ký túc xá, nhưng một phòng lại có nhiều người ở, có chút không quá thuận tiện, với lại thị trấn tiền thuê nhà rất thấp, vừa đúng lúc bằng hữu của ta quen ở xưởng có một cái gara trống không, bên trong điện nước đều có, miễn phí cho ta thuê, mỗi tháng chỉ cần trả tiền nước với điện là được."
Đại khái mười phút sau, xe điện tiến vào một cư xá.
Dừng ở bên ngoài gara.
Tiền Tiểu Quyên dùng chìa khóa đem nhà kho mở ra, mở đèn, lập tức gara liền phát sáng, bởi vì bình thường đều ở trong nhà máy đi làm, nên trong gara không mua thứ gì, chỉ có một cái ghế sô pha, một cái giường, quần áo thì đều được đặt trong hành lý, khả năng bởi vì có ít đồ dùng, nên căn phòng nhìn qua vẫn tương đối trống trải.
"Mọi Rợ, căn phòng này của tỷ coi như cũng được không?"
Tiền Tiểu Quyên rót một chén nước.
Mọi Rợ nhìn xung quanh một vòng, nói ra: "Coi như cũng được, chỉ là so với nơi ta ở hơi kém một chút."
Tiền Tiểu Quyên sặc một tiếng, nở nụ cười: "Ngươi làm bảo vệ, lấy tiền lương của ngươi, có thể thuê căn phòng tốt được sao, lão bản chắc cũng không cho ngươi ở ký túc xá tốt được."
Mọi Rợ lắc đầu, nói ra: "Không phải, ký túc xá chúng ta hai người một phòng, mà gian phòng rất rộng, có buồng vệ sinh, phòng bếp, tủ lạnh điều hòa máy giặc đều có...Ở cùng ta là lái xe của Lục ca, nhà hắn ở Lục Thành nên rất ít khi về phòng, trên cơ bản chỉ có một mình ta ở bên kia..."
Nghe được Mọi Rợ nói như vậy, Tiền Tiểu Quyên rất giật mình.
Không nghĩ tới đãi ngộ của Mọi Rợ lại tốt như vậy, tiền lương một tháng năm nghìn thì nàng đã biết, nhưng không nghĩ tới điều kiện trú ngụ lại thoải mái dễ chịu, đồ gia dụng vậy mà đều có hết rồi, lấy tính cách của đệ đệ mình, tuyệt đối sẽ không ăn nói lung tung, cho nên lời hắn nói đều là sự thật ... Đương nhiên, để cho nàng giật mình nhất là câu nói sau cùng, đệ đệ của mình ở cùng với lái xe của Lục Dương?
Thê nào là lái xe của Lục Dương?
Lục Dương cũng làm việc ở công ty kia sao? Hắn không phải còn đang đi học? Làm sao lại đi làm rồi, hơn nữa còn được phân phối lái xe.
Tiền Tiểu Quyên xem ra, chỉ có những đại quan cùng đại lão bản mới có người chuyên môn phụ trách lái xe.
"Mọi rợ, tình huống thế nào, Lục Dương sao có tài xế riêng, vậy mà ở cùng ngươi một chỗ?" Tiền Tiểu Quyên bưng chén nước tới, đưa cho Tiền Mãn.
Tiền Mãn nhận chén nước, uống một hơi hết sạch, sau đó đặt chén ở bên cạch, nói ra: "Bởi vì, công ty hiện tại ta làm việc, là của Lục ca đó, đội trưởng của chúng ta, kêu hắn là chủ tịch."
Tiền Tiểu Quyên ngây dại.
Mọi Rợ nói tiếp: "Đại đa số người ở công ty đều biết Lục ca làm chủ tịch, bất quá, Lục ca rất ít khi tới công ty, ta đi làm được ba tháng, chỉ thấy hắn tới mấy lần."
"Công ty ngươi làm thế nào?" Tiền Tiểu Quyên uống một hớp nước.
Mọi Rợ nói ra: "Rất lớn, hơn hai mươi tầng, toàn bộ tòa nhà đều là của công ty chúng ta, kêu là Sơn Hải Đại Hạ, bảo an ở công ty có mấy chục người, ngoài ta ra, thì những người khác đều từng đi lính, lần trước ta nghe đội trưởng nói, nhân viên công ty có hơn một hai ngàn người, mà ký túc xá hiện tại ta ở, cũng do công ty mua lại phòng ở cư xá, mua được vài tòa nhà rồi."
...Thế này cần bao nhiêu tiền?
Tiền Tiểu Quyên cảm giác đầu mình có chút không đủ dùng.
Tên ngày xưa cùng đệ đệ mình đi đào đất nghịch bùn, bây giờ thật lợi hại.
Thời điểm Tiền Tiểu Quyên suy nghĩ, Mọi Rợ ngồi xổm xuống, từ trong balo lấy ra một cái hộp đưa cho Tiền Tiểu Quyên, nói ra: "Tỷ, đây là quà cho tỷ."
Mạch suy nghĩ của Tiền Tiểu Quyên bị cắt đứt, nàng nhìn nhìn cái hộp, hỏi: "Còn mua quà tặng làm gì a."
Tuy rằng nghĩ khí có chút phàn nàn, nhưng nhìn khuôn mặt của nàng thì rất vui vẻ đấy.
"Ngươi mở ra nhìn một chút sẽ biết."