Lục Dương nói tiếp: "Mặc dù phòng làm việc khá nhỏ, nhưng cũng nên có giấy tờ kinh doanh hợp phát, sẽ không thua thiệt trên phương diện pháp luật, cái này nếu ngươi không biết làm, ta sẽ cho người trợ giúp, rất đơn giản..."
"Còn nữa, trong trò chơi cũng không chỉ có cách cày phó bản mới kiếm tiền, cũng có thể ở trong trò chơi trở thành thương nhân, ví dụ như buôn bán vũ khí, bảo thạch, thú quyết....Cũng có thể thử một chút, cảm thấy cái nào có thể kiếm tiền, thì chuyển qua làm cái đó, nếu ngươi có thể lũng đoạn một mặt hàng, vậy thì kiếm tiền còn nhiều hơn cày cuốc."
...
Ăn cơm hơn một giờ, Lục Dương chỉ cho chiêm tuấn mấy vấn đề của phòng làm việc, như thế nào nhận người, làm sao có giấy chứng nhận, như thế nào kiếm tiền, coi như biết gì dạy nấy, hơn nữa còn thêm QQ Chiêm Tuấn, làm cho hắn có điều gì không hiểu, có thể gọi mình.
Phòng làm việc chơi game cũng không tốn nhiều công sức, trên cơ bản không có lỗ hổng, chỉ là về vấn đề lợi nhuận, về vấn đề tài khoản đã được Lục Dương giải quyết, Chiêm Tuấn cùng Tiền Tiểu Hoa chỉ cần để dành chút tiền, lắp thêm mấy chiếc máy tính, sau đó nhận người, bước từng bước một....
Giai đoạn đầu vừa làm vừa thích ứng, trong khoảng thời gian này có thể tích lũy tiền mua máy tính, có những tài khoản này, Chiêm Tuấn một người hai máy tính, một tháng lợi nhuận hơn một vạn cũng không phải là vấn đề, còn có tiền lương của Tiền Tiểu Hoa, hai tháng trên cơ bản là có thể bắt đầu rồi.
Một phen nói chuyện xong, Chiêm Tuấn đối với Lục Dương bội phục không thôi, hắn cũng minh bạch, vì sao Lục Dương có nhiều tiền như vậy, nhưng kinh nghiệm này đối với Lục Dương mà nói, chỉ là việc con cỏi, nhưng đối với hắn là kinh nghiệm quý giá.
Tiền Tiểu Hoa đối với biểu đệ Lục Dương cũng thêm vài phần kính trọng, nàng rất nghiêm túc đem những lời Lục Dương vừa nói nhớ kỹ.
Mở công ty cũng không phải sự tình riêng của Chiêm Tuấn, Tiền Tiểu Hoa cũng chiếm một ít cổ phần trên danh nghĩa, nàng cũng rõ ràng, đây là cơ hội để cải biến nhân sinh của mình cùng Chiêm Tuấn, nhất định phải bắt lấy!
Ăn cơm xong.
Lưu lại Chiêm Tuấn cùng Tiền Tiểu Hoa hai người ôn chuyện, Lục Dương kêu Chu Đình Đình ra ngoài.
"Tiểu Hoa nói em lễ mừng năm mới không về nhà?"
Lục Dương nắm tay Chu Đình Đình, hướng cư xá đi đến.
Chu Đình Đình ừ một tiếng, nói ra: "Nhà dưới quê bị sụp rồi, không có chỗ ở, chị dâu nhìn em không ưa mắt, về quê chỉ tổ cãi nhau với nàng, còn không bằng lưu lại Lục Thành ăn tết là được rồi."
"Một mình em có được không?"
Lục Dương hỏi.
Chu Đình Đình cười cười: "Không có việc gì, năm trước em cũng không về quê ăn tết, lúc kia, em còn ở Miêu Thôn đấy? thời điểm năm mới, cửa hàng ở Miêu Thôn không mở cửa, em phải ăn mì tôm vài ngày."
Nhìn Chu Đình Đình kể chuyện trước đây, trong lòng Lục Dương chua xót, hắn nắm chặt tay Chu Đình Đình nói ra: "Năm nay sẽ không, chúng ta đi mua làm đồ ăn tết, mua nhiều thịt một chút, mua hơn trăm cân, chúng ta đem năm trước ăn bổ sung luôn."
"Mua nhiều như vậy làm gì, lại ăn không hết, lãng phí."
Chu Đình Đình lắc đầu.
“Mua nhiều rồi làm thịt khô, về sau từ từ ăn, năm nay lễ tết, anh sẽ đến cùng em ăn cơm tất niên.”
Lục Dương nói ra.
“Thật không?”
Trên mặt Chu Đình Đình hiện nét vui mừng.
“Thật!”
Lục Dương nhẹ gật đầu.
Bên phía đại học này, tuy rằng tốt hơn Thành Thôn một chút, nhưng trong lúc lễ tết, người cũng ít đi rất nhiều, Lục Dương ý định mua nhiều một chút, cho Chu Đình Đình ngoài ra ngoài tìm kiếm đồ ăn.
Mua nhiều một chút cũng tốt, hỏng thì cho hỏng đi, hiện tại kinh tế phát triển nhanh, hàng hóa sung túc, cũng không có gánh nặng khi lãng phí như xưa.
Vì có thể mua nhiều đồ, Lục Dương quay về cư xá lái xe ra.
Trước tới một cửa háng trái cây, ý định mua chút hoa quả, hắn nhớ kỹ Chu Đình Đình rất ưu thích ăn trái cây.
Cherry nhập khẩu, mua.
Dưa Cáp Mật, mua.
Dứa, mua.
Quất đường mật, mua.
Còn có dưa hấu, chuối tiêu, táo....Lục Dương hầu như đem mọi loại quả trong tiềm mua hết, cuối cùng bảo lão bản phải lấy ra một cái túi thật to để đựng.
Chu Đình Đình ở bên cạnh một mực cản lại, nhưng vẫn không cản được Lục Dương tiêu tiền, nàng cũng không có biện pháp, chỉ có thể ở thời điểm Lục Dương chọn loại quả khác, đặt một ít Cherry trở về.
Cuối cùng tính tiền.
Những thứ hoa quả này, tổng cộng dùng hai nghìn tệ, lão bản hỗ trợ số lẻ, trong đó một thùng cherry kia, cũng hơn một nghìn rồi, dưới sự trợ giúp của lão bản tiệm trái cây, bọn hắn đem hoa quả mua được ,để vào cốp sau.
Chu Đình Đình thì ở trên sắp xếp, sợ hoa quả hỏng mất.
Trở lại trên xe.
Lục Dương có chút nghi hoặc, hắn nhìn Chu Đình Đình hỏi.
“Sao Cherry giống như ít đi một chút nhỉ?”
“Không, không ít, vẫn nhiều như cũ mà....”
Chu Đình Đình nhìn bì cherry đặt ở chỗ ngồi, thứ này quá mắc, gần hai trăm tệ một cân, là loại cherry trái lớn, nàng sợ để sau hỏng mất, nên đặt trên chân mình.
Nhìn thoáng qua biên lai trên túi, Chu Đình Đình cảm giác lòng đang rỉ máu, như vậy tính ra, một quả cherry cũng vài tệ a.
“Anh mua nhiều hoa quả như vậy làm gì, căn bản ăn không hết a.”
Xe khởi động, Chu Đình Đình oán giận.
Vừa rồi thời điểm mua hàng, Lục Dương cản bẳn không nghe lời nàng nói.
“Em ăn không hết, thì đưa cho Tiền Tiểu Hoa, không hết nữa, thì đưa cho Chiêm Tuấn, dù sao mua nhiều một chút cũng không đến mức lãng phí, lễ tết lâu như vậy, tha hồ mà ăn.”
Lục Dương tiếp tục lái xe.
Chu Đình Đình nhìn nhìn đường phía trước, hỏi: “Chúng ta đi đâu bây giờ?”
“Đi siêu thị, mua chút trứng gà thịt cá, cũng không thể ngày tết ăn toàn trái cây được.”
Lục Dương trả lời.
Chu Đình Đình quay đầu nhìn lại, nói ra: “Thế nhưng phía sau cốp đầy rồi.”
“Không phải còn có chỗ ghế sau sao, chỗ đó không gian rất lớn ,có thể đựng được rất nhiều...”
Dựa theo hướng dẫn, Lục Dương lái xe tới phụ cận siêu thị, sau đó tiến hành mua sắm ồ ạt, thì bò, thịt dê, thịt gà...Mỗi thứ đều phải một túi lớn, còn có tỏi non mùa đông, hành tây hành lá, những thứ này cũng mua rất nhiều, về phần đồ uống, những thứ này có thể mua ngoài cư xá, Lục Dương cũng không mua.
Cứ như vậy, bọn hắn mua sắm tràn đầy hai cái xe đẩy.
Hai người mỗi người giúp một tay, chất đầy hai cái xe đẩy, tết năm ngoái, Chu Đình Đình còn ăn mì tôm sống qua ngày, năm nay mua nhiều đồ như vậy, làm cho nàng có cảm giác mình đột nhiên phất lên.
Thời điểm chuẩn bị tính tiền, đi ngang qua địa phương bán đồ trang điểm, Lục Dương thấy Chu Đình Đình đang nhìn một nữ sinh lựa son, hỏi nàng: “Anh thấy em hình như không có đồ trang điểm, có muốn mua một chút không.”
Chu Đình Đình có làn da rất trắng, non nớt, như là làn da em bé, căn bản không cần dùng đồ trang điểm, gương mặt nàng giống như được kèm theo fiter vậy, đây cũng là điểm được trời cao ưu ái, cũng với nữ sinh khác mà nói, có thẻ tiếm kiệm được rất nhiều tiền mua đồ trang sức.
Tuy mấy đồ trang điểm khác thì không cần, nhưng soi môi nước hoa thì phải mua đấy.
“Không, không cần đâu.”
Chu Đình Đình vội vàng lắc đầu, sợ Lục Dương lại mua cho nàng, vội vàng đẩy xe đẩy tới quầy tính tiền.
Lục Dương nhìn thoáng qua qua quầy tính tiền, cũng đem xe đẩy đưa qua bên đó, đồ trang điểm ở siêu thị, hàng thật hay giả còn chưa nhắc đến, nhưng chắc chắn giá cả sẽ không cao, coi như muốn mua, Lục Dương cũng sẽ tới chỗ chuyên nghiệp nhìn xem.
Bởi vì sắp đến lễ tết, nên người tới siêu thị mua hàng rất nhiều, xếp hàng cũng đợi rất lâu, sau khi tính tiền, hai người đem xe đẩy trực tiếp đẩy ra bãi đỗ xe, sau đó chuyển hàng lên ghế sau, mới lái xe rời đi...