Trong văn phòng.
Lục Dương cùng Trần Dư nói đến công việc hiện nay.
"Hiện tại Studio có hai đoàn đội làm việc tốt nhất, bọn họ đang làm hai tác phẩm cải biên là Võ Thần cùng Già Thiên, Võ Thân ở trên mạng có tiếng vang không tồi, Già Thiên thì kém hơn một chút, số liệu không tốt lắm, chúng ta đang suy nghĩ, có nên đem trọng tâm tập trung vào Võ Thần hay không..."
"Tạm thời không cần."
Lục Dương lắc đầu.
"Hai bộ này ta đều xem qua, Võ Thần mới hoàn thành năm trước, hơn nữa đề tài đơn giản, vì vậy người đọc khá nhiều, giai đoạn đầu thành tích tốt cũng là điều bình thường, Già Thiên không giống vậy, quyển tiểu thiếu này vẫn chưa nổi, giai đoạn đầu khá là kém người đọc, nhưng về sau khẳng định sẽ tốt..."
Trần Dư nhẹ gật đầu: "Vậy thì không cần phải điều chỉnh."
Bên phía Studio này, lời của Lục Dương nói chính là thánh chỉ.
"Bên phía bản quyền có gì không?"
Lục Dương bưng lên chén nước, dùng nắp chén bỏ đi mấy bọt nổi lơ lưng.
Trần Dư nói ra: "Trước mắt bản quyên đang đàm phán với Khải Điểm, Cẩm Giang mua nhiều bản quyền tiểu thuyết mạng, bọn họ sẽ đóng gói bản quyền tiểu thuyết hoạt hình cùng bản quyền truyền hình bán cho chúng ta, bên phía Khải Điểm là bằng hữu cũ của chúng ta, nhưng giá cả bọn họ đưa ra đều không tốt lắm, trước mắt công ty chúng ta nắm khá nhiều bản quyền cải biên tiểu thuyết manga, điện ảnh cùng truyền hình, hơn nữa phạm vi còn toàn cầu....Còn những bản quyền khác, ta đang cùng mấy biên kịch khác lựa chọn, sau đó sẽ đưa cho giám đốc Lữ duyệt."
"Không cần phiền toái như vậy, cứ để bọn họ sống với đống bản quyền của mình, lựa chọn mấy quyển sách có lượt tiêu thụ tốt là được, sau đó ngươi đưa danh sách cho tôi, tôi vừa ý cái nào, thì cậu mua cái đó."
Lục Dương nói thẳng.
Trần Dư nhẹ gật đầu.
Từ sau khi hạch tâm của công ty dọn ra ngoài, thì studo Tiểu Vũ cũng có chút biến hóa, dù sao manga cũng chỉ là một vòng tròn nhỏ, studio ở đây cũng chỉ cung ứng một bộ phận lưu lượng người dùng hỏ.
Nhưng dù sao đây cũng là khởi điểm của Lục Dương cùng Lữ Tiểu Vũ, Lục Dương cũng không có ý định mặc kệ, nên việc trữ hàng bản quyền cũng là một bước trong đó.
Trước kia quá nghèo, mua không nổi mấy bản quyền khác ngoài manga.
Hiện tại liền không giống vậy.
Cái gì bản quyền hoạt hình, điện ảnh, truyền hình, cũng có thể vung tay mà mua, đến cả mấy quyển sách ít người chú ý, cũng bị hắn lấy phương thức tặng kèm mà lấy hết.
Đã có những thứ như bản quyền này trên tay, Studio sẽ không bao giờ biến mất, về sau bất kể bản thân chế tác ra sao, nhưng có bản quyền, thì Studio vẫn có thể sinh tồn như cũ.
Lục Dương cũng đã có kế hoạch cho nơi đây, đem Studio Tiểu Vũ từ một nơi vẽ manga đơn thuần, dần dần chuyển hướng sang lĩnh vực điện ảnh cùng truyền hình, hoạt hình, phải phát triển nhiều phương thức toàn điện như vậy, thì mới không trở thành gánh nặng của công ty.
Lại cổ vũ Trần Dư vài câu, Lục Dương liền cho hắn đi làm việc.
Trong văn phòng được quét dọn khá sạch sẽ, trên bàn phía đối diện cũng không có ly nước của Từ Thi.
Lục Dương biết rõ, nhất định là sau khi thi cử kết thúc, đã bị nàng cầm về quê.
Hắn lấy ra điện thoại, bấm số Từ THi, sau đó đứng dậy rời đi.
Mới vừa thang máy đi ra.
Thật vừa đúng lúc gặp người quen cũ.
"Lý Triết Viễn, lại gặp phải ngươi rồi?"
Lục Dương nhàn nhạt cười cười.
Lý Triết Viễn lúng túng không thôi.
Tuy rằng hiện tại hắn là hội trưởng hội sinh viên, nhưng hắn vẫn căn bản không dám đắc tội Lục Dương, kết cục Khâu Từ Đằng vẫn còn đó, hắn là sinh viên y học, phải năm năm mới có thể tốt nghiệp, đó là nếu không xảy ra vấn đề gì, chứ nếu có thì cũng phải còn lâu hơn.
"Lục Dương, tìm ngươi có chút việc."
Lý Triết Viễn khách khí nói.
"Bởi vì hắn?"
Lục Dương nhìn Khâu Từ Đằng đang đứng ở cửa ra vào.
"Lục....Chủ tịch Dương."
Khâu Từ Đằng vội vàng đi tới, trong giọng nói của hắn lúc này đã không còn vẻ kiêu căng, ngược lại khuôn mặt lộ vẻ nịnh hót, cẩn thận từng li từng tí nói ra: "Chủ tịch Dương, lúc trước là tôi có mắt như mù, đắc tội ngài, hôm nay tới đây cố ý hướng ngài xin lỗi."
Mặc kệ có phải thật tâm hay không, nhưng tư thái ngược lại rất đầy đủ.
"Tin tức rất nhanh đấy, ta vừa tới công ty, các ngươi đã biết rồi."
Lục Dương cười lạnh một tiếng, tên Khâu Từ Đằng này, đoán chừng tìm mình cũng không phải một hai hôm.
"Không phải, không phải, vừa vặn có người quen gặp ngài đến vườn khởi nghiệp, nên tôi liền chạy tới đây." Khâu Từ Đằng vội vàng giải thích.
"Nói đi, sự tình gì, ta rất bận."
Lục Dương nhìn thoáng qua điện thoại, cũng sắp đến giờ ăn trưa, bên phía Trần Thu Nguyệt hôm nay rủ hắn đi ăn trưa.
Khâu Từ Đằng nói ra:" Chủ tịch Dương, lúc trước tôi không nên đắc tội ngài, là tôi sai, hiện tại tôi không có cách nào tốt nghiệp, vì vậy xin ngài giơ cao đánh khẽ..."
"Ngươi không tốt nghiệp thì có liên quan gì đến ta?"
Lục Dương nhíu mày.
"Đây không phải là do..."
Khâu Từ Đằng mới mở miệng, Lục Dương liền cắt đứt: "Ngươi không tốt được là do ngươi rớt tín chỉ? Đó là vấn đề của ngươi, liên quan gì đến ta, thời điểm này không bằng hảo hảo đi học lại, ta cũng không phải lão sư của ngươi, không có biện pháp thay đổi thành tích của ngươi, đi đi!"
Nói xong khoát tay, đem Khâu Từ Đằng đẩy qua một bên, đi ra cao ốc vườn khởi nghiệp.
"Ngươi..."
Khâu Từ Đằng tức giận thổ huyết, vì tốt nghiệp, hắn ăn nói khép nép xin tha, nhưng không nghĩ tới Lục Dương lại không cho hắn chút mặt mũi.
Nói đơn giản nhỉ.
Học lại! Học lại.
Ba môn hắn nợ có không ít tiết, muốn học lại ít nhất phải tốn một năm thì mới có thể tốt nghiệp, mấu chốt nhất là thanh danh của hắn bây giờ rất xấu, mấy vị lão sư kia có cho hắn qua môn hay không cũng không biết, nếu như không phải bất đắc dĩ, hắn cũng không thèm chạy đến cầu Lục Dương.