Thấy Lục Dương không muốn nói nguyên nhân, Đinh Siêu cũng lười hỏi, đem rương hàng lý mang vào, sau đó lại cầm thung máy tính lên.
"Ta đi trước, nhìn xem có thể kiếm được xe bus của trường đi nhờ không, các huynh đệ, bảo trọng, năm sau gặp lại."
"Năm sau gặp lại."
Lục Dương khoát tay áo.
Lưu Lỗi nhắc nhở: ''Siêu ca, dịp tết nhớ ở nhà mà chơi, đừng có chạy loạn, chúng ta không có ở đây, không có người chạy đi cứu ngươi đâu."
Đinh Siêu nghĩ đến chuyện kia, liền lúng túng không thôi, vội vàng ôm thùng máy tính chạy đi.
"Xảy ra chuyện gì vậy?"
Lý Minh Bác có chút tò mò hỏi.
"Không có gì, trêu Đinh Siêu chơi."
Lục Dương cũng phụ một câu, Lý Minh Bác là người một nhà, sẽ không ăn nói lung tung, nhưng lịch sử đen tối của Siêu ca, vẫn còn không nên nói thì tốt hơn.
Đinh Siêu rời đi không được bao lâu, Lưu Lỗi cũng đeo ba lô rời khỏi ký túc xá, hắn đặt vé vào buổi chiều, giờ này ra cửa để tụ họp với đồng bọn, Lý Minh Bác thì nhận lấy điện thoại Thẩm Yến, sau đó cũng vội vàng ra cửa.
Trong phòng ngủ chỉ còn mỗi mình Lục Dương.
Đi đến ban công, Lục Dương đem cửa sổ đóng kỹ lại, lại nhìn xung quanh phòng một vòng, xác định không lưu lại thứ gì, liền khóa lại cửa chính rời đi.
Trong sân trường, từng cơn gió lạnh thổi tới, mặt đất rơi đầy lá rụng, khắp nơi đều là thanh âm kéo hành lý sột sột vang lên, thời tiết ác nhiệt, cũng không ngăn được tâm tư về nhà của mọi người, Lục Dương hồi tưởng lại kiếp trước, thời điểm ở trong trường, hắn cũng là một thành viên trong nhóm sinh viên về nhà này.
Lục Dương ở trong sân trường đi dạo chẳng có mục đích, bất tri bất giác đi đến con đường vườn Khởi Nhiệp.
Lục Dương nhìn nhìn siêu thị của lão Chu.
Bên phía quầy hàng không thấy được thân ảnh của lão Chu đâu, ngược lại có một bóng hình xinh đẹp, dáng người thướt tha, nữ sinh này lớn lên không tệ, tầm khoản hai mươi tuổi, nàng đeo cho mình một cái gọng kính màu đen.
Lục Dương có chút kinh ngạc.
Muội tử này, chính là con gái của lão Chu?Nhìn cũng không quá giống a.
Lục Dương thật sự không cách nào tưởng tượng, lão Chu đầu không một sợi tóc, lại có con gái lớn lên xinh đẹp như vậy, còn có một đầu tóc dài đen nhánh.
"Lục Dương, nghỉ à?"
Thời điểm Lục Dương đang xuất thần.
Lão Chu đạp một chiếc xe xích lô đứng ở phía sau lưng hắn.
Trên xe xích lô trống rỗng, cái gì cũng không có ,Lục Dương hỏi: "Lão Chu, làm gì vậy?"
"Đây không phải do trường học sắp nghỉ sao? Siêu thị nhỏ của ta cũng có ý định đóng cửa...Trong kho hàng có mấy cái bìa các tông cứng, ta mới chở đi bán đồng nát xong, cũng được mấy đồng."
Lão Chu cười ha hả nói.
Bất quá, nhìn ánh mắt Lục Dương nhìn chằm chằm vào quầy siêu thị, nụ cười liền thu liễm xuống, hai đầu lông mày nhíu lại, thêm vài phần lo lắng. Nếu như không biết Lục Dương có bạn gái, lão Chu quả thực không ngần ngại đem con gái giới thiệu cho hắn quen biết, dù sao nam sinh tuổi trẻ tài cao cũng quá ít.
Nhưng....
"Lão Chu, đó là con gái ông sao? Lớn em cũng không giống ông lắm a."
Lục Dương hướng về phía siêu thị nhìn nhìn.
Lão Chu tức giận bọp phanh xích lô, đè nén xuống nói ra: "Ta lúc còn trẻ hào hoa phong nhã được không."
Nữ sinh nghe được hai người đối thoại, nàng quay đầu nhìn ra ngoài, nói ra: "Cha, người về rồi? Bán được bao nhiêu?"
"Bốn mươi lăm tệ, dù sao bảo quản cũng khá tốt."
Lão Chu trả lời một câu, lại giới thiệu nói: "Đây là con gái của ta, Chu Tử Tình, còn đây..."
Lão Chu nhìn nhìn Lục Dương.
Nói tiếp: "Đây là Lục Dương, bằng hữu của ba, con gọi là Lục thúc thúc...."
"Lục thúc thúc?"
Lục Dương bối rối.
Lão Chu đây hẳn là sợ bản thân hắn đem nhi tử lão bắt chạy, nên trước tiếp nâng bối phận lên một đời, Chu Tử Tình có chút ngây ngốc, nàng đánh giá Lục Dương một hồi, hướng về phía lão Chu nói ra.
"Cha, người đừng có mà nói giỡn được không, hắn nhìn qua không sai biệt lắm với con, sao con phải kêu hắn là thúc thúc?"
"Đúng đúng đúng, lão Chu, lão đây là khi dễ người ta đi, ta cũng không già như vậy a."
Lục Dương cũng lắc đầu.
Lão Chu bất đắc dĩ.
Kễ hoạch của lão phá sản rồi a.
Chu Tử Tình rất ngạc nhiên, cái tên trẻ tuổi tên Lục Dương này thật là bằng hữu của phụ thân sao, sau khi chờ hai người đi vào cửa hàng, nàng liền hữu ý vô tình tìm Lục Dương nói chuyện phiếm, lão Chu thấy vậy thở dài, đi vào nhà kho sửa sang lại hàng khóa, hẳn là không muốn thấy thì tâm không phiền.
"Lục Dương, sao ngươi lại biết cha ta?"
"Ta hay mua đồ ở siêu thị ba ngươi, nhìn thấy hắn đầu tư cổ phiếu, liền nói vài câu, sau đó quen nhau." Lục Dương nhìn nhìn Chu Tử Tình, không biết
tên này do ai đặt, nghe có vẻ giống Chu Tự Thanh.
"Cha ta căn bản không biết đầu tư cổ phiếu, lúc trước thua lỗ rất nhiều, mẹ của ta cũng vì chuyện này mà cãi nhau nhiều với ông." Chu Tử Tình nói ra.
"Đúng vậy a, kỹ thuật của lão Chu không tốt lắm, vì vậy ta khuyên bảo hắn đừng đầu tư cổ phiếu nữa, lão giống như nghe lọt, vì vậy hiện tại cũng không còn chơi nữa rồi a." Lục Dương cười nói.
"Nguyên lai là do ngươi khuyên cha ta đó hã, ta còn kỳ lạ vì sao cha đột nhiên không đầu tư cỗ phiếu nữa, ngươi không biết đâu, đoạn thời gian kia, cha ta ở nhà không xem cổ phiếu, mẹ của ta liền sợ đến ngây người, còn tưởng rằng ông tích tiền để nuôi tiểu tam."
Chu Tử Tình nâng gọng kính lên, mắt kính dày dặc đem hai mắt nàng phóng to.
Muội tử xinh đẹp này, khiến người khác rất ưu thích, bất quá vì chiếu cố cho tâm tình lão Chu, Lục Dương cũng có phần không quá nhiệt tình, hàn huyên một hồi, Lục Dương liền lấy cớ rời đi.
"Con gái, đừng nhìn nữa, người ta có bạn gái rồi."
Sau khi Lục Dương rời đi, lão Chu nhắc nhở.
"Có bạn gái? A, điều này cũng bình thường mà."
Chu Tử Tình cũng chẳng suy nghĩ nhiều, Lục Dương lớn lên không tệ, mấu chốt là còn biết nhiều, ở trong đám bạn cùng trang lứa, có thể nói là nam sinh hiếm có.
"Lục Dương hiểu biết rất nhiều, so với đám bạn cùng tuổi thì rất lợi hại, hắn còn mở công ty riêng, công việc của con có cái gì không hiểu thì có thể hỏi hắn, bất quá, mấy thứ khác thì đừng nghĩ tới."
Lão Chu buồn bực nói ra.
Chu Tử Tình trứng mắt liếc nhìn phụ thân, dậm chân, nói: "Cha, người nói gì vậy, con đối với hắn mới gặp lần đầu."
"Ừ, nên gặp một lần thôi."
Lão Chu phối hợp nói.
Từ siêu thị đi ra, Lục Dương trực tiếp đi tới vườn khởi nghiệp ở phía đối diện, con gái lão Chu rất đẹp, nhưng Lục Dương cũng không có ý tưởng gì, mỹ nữ trên thế giới nhiều như vậy, cũng không phải gặp ai cũng muốn.
Huống chi, còn có tầng quan hệ giữa hắn và lão Chu.
Chỉ là, Lục Dương vẫn còn có chút hoài nghi, Chu Tử Tình thật sự là con gái lão Chu sao?
Cảm giác không giống a.
Đi vào vườn khởi nghiệp, ngồi thang máy lên tầng bảy, Lục Dương đã tìm được Trần Dư, từ khi Lữ Tiểu Vũ rời đi, studio manga thiếu khuyết đi tầng quản lý, Trần Dự tạm thời được Lục Dương nâng lên.
Vốn ý định cho hắn làm quản lý tạm thời, nhưng năng lực Trần Dư cũng không tệ, vậy mà có thể quản lý Studio ngay ngắn, đã như vậy, Lục Dương cũng lươi tìm quản lý làm gì, dù sao biên kịch nhiều như vậy, thiếu đi một người cũng không soa.
"Chủ tịch, ngài tim tôi có chuyện gì vậy?"
Trong văn phòng, Trần Dư có chút khẩn trương nói.