Tiền Tiểu Hoa rất sầu lo.
Nàng hiện tại rất lo lắng cho sinh hoạt của Chiêm Tuấn, chủ yếu là sau khi chứng kiến Lục Dương, nàng cảm thấy Chiêm Tuấn còn tốt chán, ít nhất là đối với mình một lòng.
"Kỳ thật chơi game cũng không có gì, có thể kiếm được tiền ở trong đó đã là không tồi, ngươi xem Chu Đình Đình, một tháng có thể kiếm được sáu bảy nghìn...Số tiền này so với tiền lương của người dân ở Lục Thành đã là rất cao."
Chu Đình Đình đang chơi game nghe vậy ngẩng đầu nhìn hai người.
Lời này ngược lại cũng không sai.
Ở Lục Thành, tiền lương trung bình của mọi người chỉ được ba nghìn tệ, tiền lương năm nghìn, đã coi như vượt trên được một đám người, ở trong Thành Thôn, một tháng tiền thuê nhà cũng chỉ hơn hai trăm, tiêu phí cũng không cao, đại bộ phận vẫn lăn lộn tốt.
Trước khi giá phòng tăng lên cao, nhân viên ở Lục Thành còn có một con đường phấn đấu.
Tiền lương năm nghìn trở lên, tích lũy vài năm là có thể có xe, phòng mua trả góp cũng nổi.
"Không giống nhau, tài khoản Chu Đình Đình mắc như vậy, nếu để ở ngân hàng không thôi một tháng cũng được vài nghìn tiền lãi."
Tiền Tiểu Hoa cũng biết đầu tư càng nhiều thì thu hoạch được càng lớn, thời gian Chiêm Tuấn đầu tư cho trò chơi, tuyệt đối không ít hơn Chu Đình Đình, nhưng số tiền kiếm được lại thấp hơn rất nhiều, một tháng cũng chỉ được tối đa hai ba nghìn.
Hai ba nghìn nếu như có thể có được thì cũng tốt, nhưng mấu chốt là, mỗi ngày đều tốn thời gian ngồi trước máy vi tính, cứ thế mãi, con người sẽ bị phế bỏ.
Lục Dương suy nghĩ một lát, nói ra:" Tiểu Hoa, nếu không như vậy đi...Ta sẽ mua một tổ tài khoản cấp cao, cho Chiêm Tuấn mượn dùng, hắn không phải ưa thích chơi game sao? Làm cho hắn biến việc chơi game thành công việc, những tài khoản này đủ rồi, ta cho hắn miễn phí mượn dùng ba năm, trong ba năm nay mọi thu nhập đều là của hắn, chỉ cần hắn không chơi hai ngày nghỉ ba ngày, thì ba năm nay, cũng đủ hắn tích lũy được một khoản."
Tiền Tiểu Hoa có chút động lòng, lại có chút ít cảnh giác: "Ngươi sao phải làm như vậy? Ngươi cùng Chiêm Tuấn cũng không quen."
Lục Dương thở dài: "Ta không quen với hắn, nhưng lại quen với ngươi a, ai bảo ngươi là biểu tỷ của ta? Giúp hắn cũng là giúp ngươi, chỉ cần về sau ngươi đối tốt với ta là được."
Tiền Tiểu Hoa do dự.
Nàng đang tự hỏi có tiếp nhận hay không.
Trên thế giới này chẳng có bữa ăn nào miễn phí, nếu như tiếp nhận ý tốt của Lục Dương, vậy thì bản thân liền thiếu nợ hắn một đại ân tình rồi, về sau Lục Dương muốn mình làm gì, nàng cũng khó mà cự tuyệt.
Tuy rằng rất muốn trực tiếp cự tuyệt, nhưng nghĩ đến Chiêm Tuấn ở công trường chịu khổ, Tiền Tiểu Hoa lâm vào xoắn xuýt.
Chu Đình Đình cũng mở miệng nói ra: "Tiểu Hoa, ta cảm thấy được a, Chiêm Tuấn mê game như vậy, làm cho hắn một phòng làm việc cũng không tồi, ta thấy mấy phòng làm việc khác vô cùng biết kiếm tiền, nếu như có mười team, mỗi tháng ít nhất cũng lợi nhuận được hai ba vạn đi."
"Ta....ta còn phải suy nghĩ một chút..."
Nghe được có thể kiếm được nhiều tiền như vậy, Tiền Tiểu Hóa có chút nói không lưu loát.
Nàng lúc trước băn khoản không cùng một chỗ với Chiêm Tuấn là có nguyên nhân, chính là sợ hai người không có tương lai, cha mẹ của mình cũng không chấp nhận, nhưng nếu như một tháng có thể kiếm được hai ba vạn, còn cần lo lắng gì cho tương lai nữa?
Buổi chiều.
Sau khi Tiền Tiểu Hoa đi làm, Lục Dương ở trên mạng mua năm mươi cái tài khoản game.
Chu Đình Đình cũng không nhàn rỗi, ở trên diễn đàn cùng Tàng Bảo Các lựa chọn tài khoản phù hợp, nàng hiện tại có thể coi là một người chơi già dặn kinh nghiệm, định giá rất chuẩn, tuyệt đối sẽ không bị hố.
Hai người chủ yếu ở trên diễn đàn đăng tin, chỉ cần giá cả phù hợp, phù hợp với yêu cầu, Lục Dương trực tiếp mua, toàn bộ đều mua hết.
Mua theo tài khoản đội là thoải mái nhất, tất cả vũ khí, pét,...toàn bộ đều đóng gói lại bán, hơn nữa giá cả còn được triết khấu, tiếp kiệm được rất nhiều thời gian.
Mãi cho đến chiều tối.
Hai người mới chuẩn bị xong toàn bộ.
Lục Dương đem tài khoản cùng mật khẩu lưu trong máy tính Chu Đình Đình, tài khoản mật khẩu đều rất dễ nhớ, phía trước đều giống nhau, chỉ là con số ở phía sau biến hóa, từ 1 đến 50...
Những tài khoản này, đều là lễ vật Lục Dương tặng cho Chu Đình Đình.
Đừng nhìn hiện tại giá cả không đắt, toàn bộ mua hết dùng không đến sáu mươi vạn, nhưng thứ này bảo đảm giá trị, hơn nữa giá cả về sau còn tăng lên, đợi đến lúc Cẩm Y ra mắt, sau đó lại mua Thanh Hoa Cẩm Y, cộng thêm Thiên Sứ Heo Heo, Cửu Vĩ....mỗi tài khoản đều mua những thứ này, thì về sau bán ra, mỗi tài khoản ít nhất cũng phải được mười triệu cũng không khoa trương.
Hơn nữa, cho mượn tài khoản cũng không sao, tuy rằng thu nhập ở trong ba năm đều do Chiêm Tuấn lấy, nhưng những kinh nghiệm thì không mang đi được, có lẽ đợi đến lúc về sau, chính là tài khoản max cấp cả rồi.
Đến lúc đó giá cả còn đắt hơn, có thể nhận được thú quyết đặc thù.
sau khi hết bận.
Lục Dương đứng dậy vặn cái eo.
Nhìn thoáng qua Chu Đình Đình, hắn nói ra: "Anh đi nấu cơm."
"Để em đi."
Nghe Lục Dương muốn đi nấu cơm, Chu Đình Đình đi dép bông vào, vội vàng đứng dậy.
"Thân thể của em thế nào, khá hơn chút nào chưa?"
Buổi chiều bọn hắn chăm chú mua tài khoản trò chơi, Lục Dương thiếu chút nữa quên Chu Đình Đình là bệnh nhân, khi sáng lão bác sĩ kia còn nói qua, nếu như buổi tối vẫn chưa đỡ hơn, phải đi qua xem.
"Tốt rồi, mũi thông hơn một tí, cũng không còn nóng."
Chu Đình Đình nói ra.
Lục Dương thò tay ở trên trán nàng sờ sờ, sau đó liền yên tâm xuống, lão bác sĩ kê đơn thuốc rất có hiệu quả, cái trán Chu Đình Đình đã không còn nóng như trước, hiện tại nhiệt độ bình thường.
Chu Đình Đình là một nữ nhân truyền thống, cảm thấy nam nhân xuống phòng bép không tốt, sau khi bảo Lục Dương xem TV, nàng liền vào bếp làm chút thức ăn...
Đem chén đĩa dọn lên trên bàn.
Chu Đình Đình nói ra: "Chúng ta ăn trước đi, Tiểu Hoa còn phải một hồi nữa mới về."
Mùa đông cửa hàng đóng cửa sớm, nhưng ít nhất phải tám giờ mới được, ngày hôm qua bởi vì muốn đi tới trường học của Lục Dương, nên các nàng mới đóng cửa sớm.
Đồ ăn rất đơn giản, một thịt băm ớt xanh, một món thịt kho tàu, còn có canh trứng gà, đồ ăn rất nhiều, hai người khẳng định ăn không hết.
Đang khi nói chuyện, Chu Đình Đình lại bưng hai chén cơm tới.
Món ăn Chu Đình Đình làm rất hợp với khẩu vị của Lục Dương, ớt xanh khá cay, thịt băm rất nhuyễn, tuyệt không có vẻ cứng, mùi vị khi ăn vào không tồi, nước thịt kho tàu rất ngon, phù hợp chan ăn với cơm.
"Nhìn em làm gì, ăn đi."
Chu Đình Đình bưng bát, phát hiện Lục Dương đang nhìn bản thân.
Lục Dương cười nói: "Lấy được em làm lão bà, cuộc sống gia đình về sau nhất định sẽ rất thoải mái."
Chu Đình Đình ngượng ngùng, vùi đầu ăn cơm.
Một bữa cơm rất nhanh giải quyết xong, sau khi ăn cơm, Lục Dương còn uống một chén cánh mướp, canh mướp mát lạnh, trứng gà cũng rất ngon, sau khi ăn vào hết sức thoải mái, tiếc nuối duy nhất là mướp đắng để trong tủ lạnh hơi lâu, ít thêm vài phần vị ngọt, nếu như là loại mới mua, khẳng định mùi vị sẽ ngon hơn rất nhiều.