Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 789: Cải Biến Nhân Sinh (2)




"Ha ha, anh biết là Uyên ương rồi, giống như vậy, làm sao có thể không nhìn ra chứ."

Lục Dương nhẹ nhàng đem Liễu Thanh Thanh ôm vào trong ngực.

"Rất giống sao? Em hôm qua mới học đấy." Liễu Thanh Thanh có chút vui mừng nói.

"Vậy thì nói rõ em có thiên phú dị bẩm."

Lục Dương cười nhẹ.

Được Lục Dương khen ngợi, Liễu Thanh Thanh rất vui vẻ, những ngày nay, ở trong nhà rất không thú vị, vì vậy nàng lên Csite xem một ít video, học một ít đồ vật mà bản thân cảm thấy hứng thú.

Thêu thùa này, cũng là gần đây mới học.

Bất quá, Liễu Thanh Thanh đích xác rất khéo tay, mấy thứ này vừa học liền biết, bằng không lúc trước, Lục Dương cũng sẽ không nghĩ đến chuyện bồi dưỡng nàng thành Võng Hồng. Đáng tiếc kế hoạch này bị mang thai làm cho không thể thực hiện.

"Đó là cái gì?"

Liễu Thanh Thanh chú ý tới chồng văn kiện trên tay Lục Dương.

"Em xem đi..."

Lục Dương đưa tới.

Liễu Thanh Thanh đặt khăn bông thêu thùa trên tay xuống, cầm lên nhìn nhin, sau đó nàng kinh ngạc nói: "Anh lại muốn mua nhà sao?"

Hợp đồng mua bán bất động sản, Liễu Thanh Thanh đọc xong tiêu đề liền hiểu.

"Không phải phòng ở, mà là cửa hàng, mấy cửa hàng bên phía Bắc Môn đấy."

Lục Dương nói ra.

Liễu Thanh Thanh từ trên đọc xuống dưới, liền thấy được số lượng cửa hàng.

Trọn vẹn gần hai mươi tám cửa hàng, giá cộng lại tám trăm vạn...

Nàng khiếp sợ không thôi, nói ra: "Sao anh lại mua nhiều như vậy?"

"Bên phía Bắc Môn, ngoài trừ ba gian phía Tây bị người khác mua mất, thì những cửa hàng ở nơi này toàn bộ ở đây, những thứ này, anh định tặng cho hài tử ở trong bụng em."

Lục Dương đứng dậy, từ trong phòng lấy một cái bút đặt trên bàn trà, nói ra: "Em ký đi."

"Em ký?"

Ánh mắt Liễu Thanh Thanh chớp chớp.

"Đúng vậy a, tặng cho em đấy, em không ký thì ai ký?" Lục Dương cười nói.

"Không được, không được, em lấy nhiều cửa hàng như vậy làm gì chứ." Liễu Thanh Thanh lắc đầu.

Lục Dương đem bút cầm lên, nhét vào tay Liễu Thanh Thanh, nói ra: "Nghe lời, mua cho em đấy, em cứ nhận đi, những thứ này bảo đảm tương lai cho em cùng hài tử."

"Có những thứ này, mặc kệ tương lai thế nào, hải từ chúng ta cũng không lo cơm áo gạo tiền nữa."

Liễu Thanh Thanh nhận lấy bút, nhìn vị trí ký tên ở trên hợp đồng, vẫn do dự như trước.

"Nhanh đi, lời anh nói em không nghe nữa sao?"

Lục Dương thúc giục một câu.

Liễu Thanh Thanh do dự một hồi, nhìn nhìn Lục Dương, thấy Lục Dương bộ dạng muốn nổi cáu, lúc này nàng mới ở trên hợp đồng ký tên mình xuống.

"Còn có ở đây, chỗ này cũng ký, bên này, toàn bộ ký hết..."Dưới sự chỉ đểm của Lục Dương, Liễu Thanh Thanh đem hợp đồng ký xong, sau đó thở dài một hơi.

Sau khi ký tên, chỗ bất động sản giá trị ngàn vạn đã thuộc về nàng.

"Lục Dương, anh đối với em thật tốt."

Liễu Thanh Thanh đặt bút xuống, cắn môi nói.

"Chuyện phải làm mà thôi..."Lục Dương lăc đầu, hắn cũng rất may mắn, bên người mình toàn người con gái tốt, cho dù bản thân thân gia vô số, nhưng chưa bao giờ có người hướng hắn yêu cầu điều gì.

Lục Dương đứng dậy, nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường, đã hơn chín giờ sáng, tính toán thời gian, Tiền Vân chắc hẳn cũng đã đến Thân Thành.

Lục Dương gọi một cuộc điện thoại.

"Mẹ, đến Thanh Thanh chưa?"

"Đến rồi, đến rồi, vừa mới ra ngoài."

"Ba của con đâu, đến đón chưa?" Lục Dương lại hỏi.

Tiền Vân nói ra: ''Mẹ vừa rồi gọi cho hắn, ba của con tới rồi, đang đứng ngoài đường chờ, mẹ cũng thấy xe..."

"A, vậy là tốt rồi, mẹ nói cha lái xe cẩn thận một chút."

"Biết biết, con mấy ngày nay ở nhà đi, chiếu cố Thanh Thanh thật tốt, ngàn vạn lần đừng để nàng lau nhà rửa chén, bên phía phòng bếp rất dễ bị trượt chân, qua mấy ngày nữa mẹ sẽ trở lại." Tiền Vân còn ở trong điện thoại dặn dò.

Lục Dương nhìn thoáng qua Liễu Thanh Thanh, cười nói: '' con biết rồi."

Nhà ga Thân Thành, ven đường.

Tiền Vân vừa mới cúp điện thoại, Lục Vĩ đã đi tới, sau đó cầm lấy túi sách của Tiền Vân.

"Gọi ai vậy?"

Lục Vĩ vốn tưởng túi sách rất nhẹ, nhưng kết quả mới cầm vào, thân thể thiếu chút nữa lệch qua, cái túi này, ít nhất cũng phải nặng hai mươi ba mươi cân.

Sau khi thoát khỏi cái túi, người Tiền Vân liền nhẹ nhõm đi rất nhiều, hoạt động cánh tay một chút, nói ra: "LÀ Tiểu Dương gọi tới, nó hỏi tôi đã đến nơi chưa."

"Đứa nhỏ này vẫn quan tâm đến bàn."

Thấy một vị cảnh sát hướng xe đi tới, Lục Vĩ vội vàng bước nhanh chân, nói ra:" Lập tức đi đây, đi đây..."

Lên xe.

Lục Vĩ khởi động xe, từ nhà ga Thân Thành đến huyện Thanh Sơn đại khái cần nửa giờ, xe ở trên đường cũng không nhiều lắm, con đường rộng rãi, đi trên quốc lộ, Lục Vĩ cùng lão bà hàn huyên.

"Lão bà, bà nói một chút đi, tình huống Thanh Thanh thế nào? Người như thế nào? Lớn lên ra sao?"

Tiền Vân đem cửa sổ hạ xuống, nói ra: "Thanh Thanh là một nha đầu tốt, là đồng học cấp ba của Lục Dương, lớn lên rất xinh xắn, cần cù tài giỏi, còn ôn nhu..."

Nghe thấy lão bà đem hết từ ngữ khen người nói hết ra, Lục Vĩ có chút kinh ngạc: "Nha đầu kia, thật sự tốt như vậy?"

"Chuyện này còn giả?" bộ dạng Tiền Vân thập phần nghiêm túc: "Đời này, mấy cô nương mà tôi gặp, Thanh Thanh tuyệt đối đứng đầu, ông cũng không biết, nàng ngâm trứng vịt rất ngon."

Lục Vĩ rất ít khi nghe lão bà khoa trương khen một người, ông cũng muốn biết, nữ hài tên Liễu Thanh Thanh ra sao, bản thân người con dâu này, ông còn chưa gặp qua một lần.

"Vậy Quan Quan làm sao bây giờ?"

Lục Vĩ nghĩ tới chuyện này.

"Quan Quan..." Tiền Vân ngẩn người.

Sau đó hai vợ chồng đều trầm mặc.

Một lát sau.

Cả hai người đồng thời cùng kêu lên mắng: "Cái thằng nhóc này!"

...

Giữa trưa, Lục Dương ở nhà làm một bữa trưa đơn giản.

Ăn cơm xong.

Dựa theo lời mẹ dặn dò, hắn cầm chén đũa rửa sạch, sau đó lấy ra danh thiếp, gọi cho Bành quản lý, bên phái Bành quản lý làm việc cách cư xá cũng không xa, mười phút sau, Lục Dương đi xuống lầu, đem hợp đồng giao cho hắn.

"Lục lão bản, chúng ta hợp tác vui vẻ, phần hợp đồng còn lại, đợi xác nhận xong, ta sẽ đưa lại cho ngài."

Bành quản lý thập phần nhiệt tình nói.

Hợp đồng tới tay.

Xem như chính thức có hiệu lực, hắn cũng yên tâm...

"Hợp đồng ngươi cứ đưa cho Từ Phượng Niên là được, hắn không phải còn muốn mua nhà sao?"

Lục Dương nói ra.

"Đúng vậy, Tiểu Từ tính mua một căn nhà có diện tích lớn, đã quyết định rồi, chờ thời điểm hắn tới ký hợp đồng, ta sẽ đem cái này cùng giao cho hắn." Bành quản lý nhẹ gật đầu.

Sau khi Bành quản lý rời đi, Lục Dương chuẩn bị lên lầu.

Lúc xoay người, hắn nhìn thấy Lý Minh Bác cùng Thẩm Yên hai người từ một khu khác đi ra.

Cư xá cũng không có nhiều người, Lý Minh Bác cùng Thẩm Yên cũng nhìn thấy Lục Dương, hai người bước nhanh tới.

"Lục ca, ngươi cũng ở đây a."

Lý Minh Bác chào hỏi.

Lục Dương cười cười, nói ra: "Đúng vậy, các ngươi tới xem phòng sao?"

"Ừ, buổi sáng Từ ca đã dẫn ta qua đây xem một lần, Thẩm Yên thì chưa xem, nên chúng ta ăn bữa trưa xong, liền chạy qua đây để nàng nhìn xem."

Lý Minh Bác nhìn thoáng qua Thẩm Yên.

"Thế nào, có hài lòng với căn phòng không?"

Lục Dương hỏi.

Sắc mặt Lý Minh Bác vui vẻ, nói ra: "Hài lòng, rất không tồi, giá cả rất hợp lý, điện nước đều đã làm xog, trực tiếp có thể vào ở, bên phía tiêu thụ nói vấn đề cho vay cũng không đã được giải quyết, mấy thứ này bọn họ sẽ giúp chúng ta xử lý..."

"Vậy là tốt rồi, ngươi cùng Thẩm Yên về sau cũng không cần ra ngoài thuê phòng."

Lục Dương rất vui mừng.

Trong mấy người bạn của hắn, ngươi có tương lai tệ nhất là Lý Minh Bác đã coi như cải biến vận mệnh của mình, Lục Dương cũng chỉ giúp đôi chút, để có thể đi đến ngày hôm nay, Lý Minh Bác đã phải cố gắng rất nhiều.

Một nhân sinh nho nhỏ, đã được cải biến, về sau tương lai hoàn toàn bất đồng.

Chi là Siêu ca....

Nghĩ đến Đinh Siêu, Lục Dương có chút im lặng, thời điểm kiếp trước, Siêu ca ở trong trường cũng không đau khổ như vậy a.