"Siêu ca, mông đít của ngươi có gắn lò xo sao? Sao vội vàng hấp tấp thế?" Đinh Siêu như thể bị giật mình, khiến tay Lưu Lỗi cũng run lên, Sniper tìm thấy cơ hội, liền bắn nổ đầu nhân vật của Lưu Lỗi.
Đinh Siêu cong cong thân thể, nắm lấy con chuột, cuối người nhân vật xuống, sau đó hưng phấn nói: "Lỗi ca, sự tình tốt a, tên hội trưởng chó mà kia lần này xong đời rồi..."
"Tình huống gì vậy?"
Lưu Lỗi đứng dậy đi tới.
Lý Minh Bác đang học bài ngoài ban công cũng tò mò nhìn vào phòng ngủ.
"Lỗi ca, ngươi tới đây xem, tin tức giật gân a."
Đinh Siêu chỉ vào màn hình máy tính, sau đó mở ra bài đăng hót nhất kia.
Lưu Lỗi nhìn một hồi, cũng nhịn không được mở to hai mắt, mắng một câu: "Hảo!"
"Lần trước ta nhìn tên kia, liền biết hắn không phải vật tốt gì, không nghĩ tới lòng dạ đen tối như vậy, tiền hoa hồng còn chưa tính, vậy mà lại lấy tiền công của người ta, hơn nữa còn lấy 30%, con mẹ nó, đến cả Hấp Huyết Quỷ (Kotex) cũng không hút được như vậy."
Đinh Siêu chậc chậc hai tiếng, trong lòng khiếp sợ không thôi.
"Để ta tính một chút, một sinh viên, một ngày làm mười mấy tiếng, vất vả làm cả tháng được hai nghìn tám, bọ hắn ngồi không đã được tiền boa hoa hồng năm trăm, còn được trích phần trăm một nghìn hai tệ...Tổng cộng hơn một nghìn bảy....Ngọa Tòa.."
Lưu Lỗi đại khái tính toán, cũng nhịn không được mắng một tiếng.
Cái gì là lòng dạ hiểm độc.
Đây chính là lòng dạ hiểm độc a, đây không phải khi dễ người ta sao? Địa chủ cũng chưa bóc lột đến mức như vậy, bằng không, đã sớm bị tá điền đập chết.
Đinh Siêu nhìn thêm vài bài đăng, nói ra: "Xem ra số lượng người bị lừa không ít."
"Náo lớn như vậy, khẳng định lãnh đạo trường học cũng biết, gia hỏa này nhất định xong đời." Lưu Lỗi phân tích nói.
"Các ngươi nói xem, chuyện này có phải do Lục ca làm ra hay không?"
Siêu ca quay đầu nhìn nhìn, Lý Minh Bác không biết từ lúc nào đã đi tới, lời vừa rồi chính do hắn nói ra.
"Không thể nào, Lục Dương làm sao biết nhiều nội tình như vậy? Hơn nữa sinh viên viết bài này, cũng không phải thuộc viện chúng ta, chắc có lẽ không đâu." Đinh Siêu chần chờ nói.
Lý Minh Bác nói ra: "Ngươi không cảm thấy chuyện này quá trùng hợp sao, ngày hôm qua hội học sinh mới tới đây bới lông tìm vết, ngày hôm nay Khâu Từ Đằng liền bị bóc phốt, còn nữa, ngươi quên sự kiện ta nhặt điện thoại bị vu hãm trước đây sao?"
Đinh Siêu cùng Lưu Lỗi nhớ lại sự kiện kia, lúc ấy cũng do Lục Dương lên mạng viết bài, giúp đỡ Lý Minh Bác thắng dư luận chiến.
"Nếu do Lục Dương làm, hắn cũng quá trâu rồi." Đinh Siêu kính nể nói.
"Ta cảm thấy lời Lý Minh Bác có đạo lý, khả năng cao là thủ bút của Lục Dương, đợi lát nữa ta gọi điện hỏi hắn xem, Siêu ca, tiếp tục đọc bài khác đi." Lưu Lỗi cũng nói.
Đinh Siêu lại ấn mở một bài đăng khác.
Tiếng thảo luận đồng dạng cũng xuất hiện ở mọi nơi, trên sân trường trường học, trong ký túc xá nữ sinh, phòng tự học, phòng đọc sách, thậm chí cả ở trong nhà vệ sinh.
Vườn khởi nghiệp, tầng một, trong văn phòng công ty môi giới.
Khâu Từ Đằng tê liệt ngồi trên ghế, trên màn hình máy tính hắn lúc này, vừa vặn là bài đăng của người nào đó trên diễn đàn, kỳ thật thời điểm bài đăng đầu tiên lên mạng, Khâu Từ Đằng đã liên hệ với nhân viên trường học, nhờ xóa bỏ bài đăng đó đi, nhưng căn bản đối phương không thèm để ý tới hắn.
Hội học sinh muốn xóa bỏ một bài viết trên diễn đàn, trước đây cũng không phải chuyện gì khó, nhưng lúc này bên phía quản lý diễn đàn giống như đặc biệt cương ngạch, hoàn toàn không cho bọn họ cơ hội thương lượng.
Mắt thấy bài đăng càng ngày càng nhiều, Khâu Từ Đằng hiểu rõ, phiền phức của mình tới rồi.
Điện thoại trên bàn vang lên, tiếng chuông nghe sao chói tai.
Khâu Từ Đằng nhìn dãy số, là số điện thoại cố định của đoàn ủy trường học.
Hắn nhấn nghe điện thoại.
"Khâu Từ Đằng ,nhìn chuyện tốt của ngươi làm đi, hội sinh viên chúng ta sắp bị người ta chê cười rồi, đoàn uy đã thảo luận và đưa ra quyết định, cách chức hội trưởng hội sinh viên của ngươi, giao cho phó hội trưởng Lý Triết Viễn tạm thời quản lý."
"Tốt, em biết rồi, Thái lão sư."
Khâu Từ Đằng không dám cãi lại ý kiến của trường học.
Điện thoại vừa mới chấm dứt.
Cuộc gọi thứ hai liền xuất hiện.
"Đạo viên, có chuyện gì vậy?"
Cuộc gọi này do phụ đạo viên Khâu Từ Đằng gọi tới.
"Ta muốn nói với ngươi một chút, ba môn kia có khả năng cao ngươi phải học lại rồi."
Nghe nói như thế, Khâu Từ Đằng sốt ruột nói: "Đạo viên, không phải thầy đã nói chuyện với mấy vị lão sư đó sao? Chỉ cần đi thi, bọn họ liền cho em qua môn, làm sao có thể như vậy?"
"Vốn ta nói rồi, nhưng mấy vị lão sư này sau khi biết chuyện ngươi làm, đều đổi ý, ta cũng không có biện pháp, ngươi tranh thủ thời gian mà học lại đi, nếu năm nay không qua được ,ngươi chỉ có thể lùi thời gian tốt nghiệp." Phụ đạo viên bất đắc dĩ nói.
"Đạo viên, không thể thế được, em đã ký hợp đồng với công ty người ta, chỉ cần tốt nghiệp xong, liền tới...Điều này em cũng không thể nói rõ với công ty được." Khâu Từ Đằng sốt ruột khong thôi.
Chức vụ hội trưởng hội sinh viên hắn cũng không để ý lắm, bởi vì cũng sắp tốt nghiệp, đến lúc đó cũng hết nhiệm kỳ, nhưng lui lại một năm mới tốt nghiệp, hắn căn bản không cách nào tiếp nhận được...Sinh viên bình thường cũng có thể tốt nghiệp đúng khóa, mà hắn còn là hội trưởng hội sinh viên, học viên ưu tú, sao có thể...Chuyện này nếu nói ra, sẽ khiến người ta chết cười. Hơn nữa, ba vị lão sư kia đều đã đáp ứng, hiện tại đổi ý, vạn nhất thi lại còn không cho hắn qua, hắn chẳng phải cả đời đều không lấy được giấy chứng nhận tốt nghiệp của trường học rồi hả?
"Ta chỉ là phụ đạo viên, không cách nào thay đổi quyết định của giáo viên, Khâu Từ Đằng, ngươi tự giải quyết cho tốt đi."
Tút tút tút.
Trong điện thoại chỉ còn thanh âm này, Khâu Từ Đằng ngồi phịch trên ghế, toàn thân hữu khí vô lực.
Ngoài cửa.
Truyền đến thanh âm huyên náo.
Một lát sao, cửa phòng làm việc bị đẩy ra, một đám sinh viên tràn vào.
"Khâu Từ Đằng, ngươi cũng quá hắc đi, không phải nói lợi nhuận của ngươi chỉ có ba trăm tệ tiền bo thôi sao? Tại sao lại trừ vào lương chúng ta làm ,trên hợp đồng căn bản không có nhắc qua điều này, ngươi phải trả tiền cho chúng ta..."
"Trả tiền đây, trả tiền đây."
...