Khương Minh thở ra một hơi thuốc, nói ra: "Lão bản, có chuyện quên nói với ngài, trước tết có một lãnh đạo trong nhà trường cũng muốn làm sinh ý về bưu điện, lãnh đạo ấy gọi ta lên, nói là để thương lượng...Haha ,thương lượng cái rắm, người đần cũng biết, đây là một đoạt sinh ý của chúng ta, ta nói thẳng, chuyện của bưu điện ta không làm chủ được, lão bản chính thức là ngài, ngươi đoán xem vị lãnh đạo kia thế nào?"
Khương Minh nói nửa dừng nửa, bất quá thấy Lục Dương vẫn không nói gì, hắn ngượng ngùng cười cười, lại nói tiếp: "Vị lãnh đạo kia sau khi biết ngài là đại cổ đông, đến cái rắm cũng không dám thả một cái, trực tiếp bảo thân thích của mình đổi chỗ khác."
"Mặt mũi của ta từ lúc nào mà lớn như vậy?"
Lục Dương nhịn không được cười cười.
"Lão bản, ngài quá khiêm tốn rồi, sinh viên không biết ngài là chủ tịch Csite, nhưng lãnh đạo ở trong trường có thể không biết sao? Ngài là chủ tịch của CCilicili, lại là đại cổ đông của bưu điện, cạnh tranh với ngài, đây không phải không thích sống nữa? Còn nữa, vị kia chắc cũng biết quan hệ giữa ngài với phó hiệu trưởng."
"Điều này cũn đúng."
Không cần nói đến quan hệ, coi như chiến tranh về giá, bên phía Lục Dương cũng có thể đơn gián kéo chết cả một đống người.
Vị lãnh đạo trường học kia, xem ra cũng rất thông minh.
"Được rồi, hôm nay ta tới đây, không phải vì nghe sự tình của bưu điện." Bưu điện này, Lục Dương mặc dù là đại cổ đông, lợi nhuận thuần hàng năm cũng hơn mười vạn, nhưng chút tiền ấy đối với Lục Dương mà nói quả thật không đủ nhìn, hắn hoàn toàn không quan tâm.
"Ừ, lão bản, vậy ngươi tìm ta có chuyện gì không?" Khương Minh đem điếu thuốc còn dư dập tắt, nghiêm mặt nói
"Khâu Tử Đằng ngươi có quen chứ, giữa các ngươi còn hợp tác khởi nghiệp với nhau, ngươi biết tin tức xấu nào về hắn không, ta muốn biết những thứ này..."Lục Dương nhàn nhạt mở miệng.
Nghe được ngữ khí Lục Dương, Khương Minh liền biết rõ Khâu Từ Đằng đã đắc tội với đối phương, trong lòng của hắn thầm vì Khâu Từ Đằng mà mặc niệm vài giây, sau đó nói: "Ta quả thực biết một chút chuyện..."
Khâu Từ Đằng, Khương Minh cùng Lý Triết Viễn trước đây là cùng một bọn, khởi nghiệp với nhau về mảng đưa sinh viên ra ngoài làm thuê ở kì nghỉ, kiếm được không ít tiền từ việc bán sức lao động của người khác, Khương Minh chuyện gì cũng không che giấu, từ đầu chí cuối nói ra.
Sau khi mua lại Bưu Điện, Khương Minh đã rút khỏi công ty, vì vậy cũng không quan tâm chuyện gì, về phần Khâu Từ Đằng, giữa bọn họ chỉ có quan hệ hợp tác, lúc trước Khâu Từ Đằng là phó hội trưởng hội sinh viên, so với chức vị của hắn thì cao hơn một chút, giao tình song phương cũng bình thường, thời điểm rút lui ra ngoài, Khương Minh còn bị Khâu Từ Đằng lừa cho một vố nên từ trước đến nay, Khương Minh vẫn luôn tìm cơ hội cho đối phương ăn lại một chút đau khổ.
Hôm nay cũng may mắn có cơ hội, dựa theo lời Lục Dương phân phó, Khương Minh về bưu điện nói một tiếng, sau đó đi giúp Lục Dương làm việc, Lục Dương thì trở về văn phòng của mình trong vườn khởi nghiệp.
Trưa hôm đó.
Một bài đăng xuất hiện trên diễn đàn nhà trường với tiêu đề: "Khiếp sợ! Hội trưởng hội sinh viên có lòng dạ hiểm độc lừa sinh viên nghèo!"
Bởi vì là diễn đàng trường học, mà sinh viên lại kết nối với wifi của trường, nên khi sinh viên bật trình duyệt web lên, đều thấy bài đăng này.
Lòng dạ hiểm độc, hội trưởng hội sinh viên, lừa...Những chứ này, khiến cho rất nhiều sinh viên hứng thú, ấn vào đọc, đặc biệt là hai chữ Khiếp Sợ ở đầu, thoạt nhìn hơi lạ, nhưng lại khiến người khác cảm thấy hứng thú với bài viết.
Bài viết rất hot, không đến một tiếng, số lượng người đọc đã hơn một ngàn, lượt bình luận trả lời cũng rất nhiều, mỗi lần F5 đều xuất hiện thêm bảy tám bình luận mới.
Bài biết này do một người tự xưng mình là sinh viên năm bốn viện thể dục, ở trong bài viết, hắn kỹ càng kể ra quá trình hội trưởng hội học sinh Khâu Từ Đằng lừa hắn thế nào.
Trong bài viết, người viết nói mình gia đình nghèo khó, thời điểm năm ba phải đi ra ngoài làm thêm để kiếm tiền sinh hoạt cùng đóng học phí, dưới sự giới thiệu của đồng học, hắn gặp được Khâu Từ Đằng, nên liền đến công ty hắn báo danh.
Lúc ấy đối phương hứa hẹn, mười nhà xưởng có thể tùy trọn, tiền lương từ ba nghìn sáu đến sáu nghìn, thấp nhất cũng được ba nghìn sáu, hơn nữa còn bao ăn bao ở...Hắn cảm thấy đãi ngộ không tệ, hơn nữa đối phương lại là hội trưởng hội sinh viên, nên lừa chọn tin tưởng.
Nhưng sự thật không như hắn tưởng tượng.
Đến nơi, hắn mới phát hiện những lời hứa hẹn kia như giấy trắng, nói là nhà xưởng có thể tùy chọn, nhưng cản bản không cho bọn hắn chọn gì cả, trực tiếp bị đưa đến một nhà xưởng nhỏ, hơn mười mấy người ở chung một phòng, mùi vị trong phòng khó chịu không thôi, hoàn cảnh làm việc thì rất ác liệt, hơn nữa mỗi ngày đều phải tăng ca, một ngày bình thường phải làm mười hai tiếng, nguyên bản thấy tiền lương cao nhịn một chút cũng được, nhưng thời điểm cuối tháng phát lương, mới phát hiện, tiền lương mình nhận được chỉ có hai nghìn tám, còn chưa đạt đến mức tiền lương thấp nhất khi hứa hẹn, tăng ca cả ngày ca đêm mới được hai nghìn tám...
Hắn hỏi Khâu Từ Đằng, nhưng không có bất luận câu trả lời gì...
Về sau lên phòng tài vụ của nhà xưởng nghe ngóng, mới biết được trong này có chuyện ẩn, kỳ thật tiền lương của bọn hắn là bốn nghìn, nhưng công ty đã đem 30% lương của hắn trả cho công ty môi giới, cũng chính là công ty của hội trượng Khâu Từ Đằng, hơn nữa mỗi người được đưa tới đây, công ty sẽ trả cho hắn năm trăm tệ tiền hoa hồng...Hắn bây giờ cũng sắp tốt nghiệp, vì vậy đem chuyện này đưa ra ánh sáng, hy vọng học đệ học muội, không nên bị lừa gạt.
Một tảng đá nhấc lên tầng sóng.
Rất nhanh.
Người trong cuộc cũng đứng ra thuyết phát.
Căn bản trước đây không có người dám nói, nhưng sau khi nhìn thấy bài đăng, những người bị hố đều lần lượt đứng dậy, bọn họ vốn sợ hãi hội sinh viên, lo lắng bị trả thù, nhưng hiện tại có người xung phong, những người khác cũng không sợ, trong lúc nhất thời, toàn bộ bài đăng trên diễn đàn, trên cơ bản đều kể về chuyện mình bị lừa ra sao.
Còn có sinh viên đăng lên QQ, Wechat, nhóm chát của khoa...
Vẻn vẹn cả buổi, hội trưởng hội sinh viên Khâu Từ Đằng, liền trở thành người nổi tiếng nhất đại học, đương nhiên, cũng không phải tiếng tăm gì thơm lắm...
Ký túc xá khu tám phòng 504.
"Đậu phộng!"
Siêu ca đang đọc diễn đàn, đột nhiên mở to hai mắt, bật dậy trên ghế.