Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 768: Ảnh Chụp




Đại Học Hà Đông, ký túc xá Hoa Mai phòng 302.

Trong phòng ngủ không có một bóng người, chỉ có Trương Yến một mình trong phòng xem video, hôm nay là ngày nghỉ cuối cùng của tết nguyên đán, mấy nữ sinh Quan Nguyệt đều đến nội thành đi dạo, Trương Yến bởi vì có công việc nên không thể đi theo.

Lại kiểm duyệt mấy video.

Trướng Yến đứng dậy hoạt động thân thể một chút.

Công việc làm thêm CTV này tương đối nhẹ nhàng, kiếm cũng được nhiều tiền, Trương Yến ở trong nhóm học tập nửa ngày trời mới biết rõ phải thao tác thế nào, đối với công việc này cũng hết sức thỏa mãn. Điểm duy nhất có chút không tốt chính là cần phải ngồi nhiều trên ghế, nhìn vào màn hình máy tính, có đối khi không chú ý một chút, liền bị vẹo cổ đau eo, đặc biệt là ghế ở ký túc xá, đều là loại ghế không có chỗ dựa, trong lòng Trương Yến thầm lên kế hoạch, nếu lấy được tiền lương tháng này, sẽ trực tiếp muc cho mình một cái ghế/

Reng...

Thời điểm Trương Yến đang suy nghĩ, điện thoại ở trên bàn rung lên.

Nhìn thoáng qua dãy số, Trương Yến cầm di động lên, ấn xuống một nút nghe, sau đó cười nói: "Quan Quan, sao lạ gọi điện cho ta ròi? Có chuyện gì không?"

Trương Yến có chút tò mò.

Mấy bạn cùng phòng đều đi với nhau ra ngoài dạo, Quan Nguyệt sao lại gọi cho nàng làm gì?

Trong điện thoại truyền đến giọng nói Quan Nguyệt: "Yến tử, là thế này...Vừa rồi ta mới nhận được điện thoại của bưu điện, nói là có bưu phẩm, nhưng ta hình như không có đặt gì."

"Không có đặt gì sao lại có bưu phẩm, không phảm nhầm số chứ?"

Trương Yến nhíu nhíu mày.

Quan Nguyệt nói: "Ta cũng nghĩ như vậy, vì vậy cố ý xác minh với nhân viên một chút, nhưng đối phương nói không sai ,là tên của ta, điện thoại cũng đúng tên."

"Vậy thì có chút kỳ quái, hay là bạn trai ngươi gửi tới?" Trương Yến hỏi.

Giọng nói bên kia ngừng lại một chút, Quan Nguyệt giống như đang tự hỏi, một lát sau, nàng nói ra: "Có lẽ không phải đâu, ta cùng Lục Dương mới tách ra vài ngày, có lẽ hắn không đột nhiên gửi đồ vật gì cho ta, hơn nữa, hắn cũng không phải nam nhân hay tạo kinh hỉ cho người khác."

Nghe nói như thế, Trương Yến mê mẩm: "Tình huống gì đây, dù sao cũng sẽ không vô duyên vô cớ mọc ra một kiện bưu phẩm chứ?"

Quan Nguyệt nói ra: "Đúng vậy, ta cũng nghĩ vậy đấy, nhưng Oánh Oánh mới nói, hiện tại có rất nhiều vụ lừa đảo dùng bưu phẩm lừa gạt tiền, bên trong bưu phẩm đều là đồ vô dụng, sau đó để người nhận trả tiền nhận hàng, hôm nay chúng ta về khá muộn, sợ không đến kịp, Yến Tử, nếu không như vậy, lúc ngươi xuống ăn cơm trưa, đi tới bưu điện một vòng xem, giúp ta hỏi một chút đây là bưu phẩm gì, nếu hàng phải trả tiền, ngươi cứ trực tiếp đừng nhận..."

"Ừ ừ, ta biết rồi, tí nữa đi ăn cơm sẽ giúp ngươi nhìn xem."

Trương Yến nhẹ gật đầu.

Chuyện lấy hàng dùm bạn cùng phòng là chuyện nhỏ nhặt, không coi vào đâu, hơn nữa bạn trai Quan Nguyệt còn giúp nàng lớn như vậy.

Lại nhìn thời gian phía dưới máy tính, Trương Yến đem thời gian xét duyệt video dừng lại, sau đó mặc thêm một cái áo khoác, hướng phía ngoài đi ra.

Không có sốt ruột đi ăn.

Trương Yến đi đến bưu điện trong trường.

"Xin chào, ta muốn nhận bưu phẩm Quan Nguyệt..."

Trương Yến bao ra một dãy số bưu phẩm, lại nói bốn số điện thoại cuối của Quan nguyệt.

Nhân viên bưu điện ở trong kho tìm tìm, sau đó cầm ra một túi văn kiện, nhìn qua thì khá nhăn nheo, đoán chừng trong quá trình vận chuyển bị người ta lấy bạo lực đối đãi.

Nhìn thấy vật này.

Trương Yến biết chắc là đồ không đáng tiền, cũng không biết, đây có phải trò lừa đảo mà Triệu Oánh Oánh nói không, dù sao Quan Nguyệt cũng từng nói qua, nàng không mua bất kỳ vật gì.

"Là hàng nhận phải trả tiền sao?"

Trương Yến có chút cảnh giác hỏi.

Nếu như đối phương bảo trả tiền mới nhận hàng, nàng liền lập tức xoay người rời đi, tuyệt đối không cho tên lừa đảo có cơ hội.

Nhân viên bưu điện nhìn thoáng qua, lắc đầu, nói ra: "Không phải ,không phải, là hàng từ Lục Thành gửi tới đây, bên người gửi đã trả phí rồi."

Nghe thế, Trương Yến mới yên tâm lại, ở trong bưu điện ký lên tên mình, sao đó cầm lấy bưu phẩm ra ngoài.

Nhìn bưu phẩm trên tay.

Trong lòng Trương Yến có chút nghi hoặc.

Không phải lừa đảo sao, vậy cuối cùng đây là vật gì? Mặc dù hiếu kỳ, nhưng Trương Yến cũng không nghĩ tới chuyển hủy đi bưu phẩm của Quan Nguyệt, dù sao tối nay Quan Nguyệt cũng về, liền có thể biết trong là vật gì.

Là kinh hỉ, hay là kinh hãi, hoặc là đồ vật lừa đảo, tối nay sẽ biết.

Cầm lấy bưu phẩm vào căn tin.

Trương Yến cầm lấy tệp hồ sơ, nhìn một chút rồi bỏ trên bàn ăn, lấy túi sách đè lên, sau đó nàng đi tới cửa sổ mua đồ, một lát sau, đợi nàng bưng đồ ăn trở lại, vừa đúng lúc có hai tên nam sinh cãi nhau chạy tới bên này.

Mà một nam sinh trong đó liền đẩy nam sinh còn lại, đụng vào bàn ăn không người.

Tập hồ sơ để trên bàn cũng bị lực tác động của nam sinh này mà rơi xuống mặt đất.

Trương Yến vội vàng đi tới, đem đồ ăn đặt lên bàn, có chút không vui nói: "Các ngươi làm gì vậy? Làm rơi đồ của ta rồi."

"Xấu hổ, xấu hổ, để ta giúp ngươi nhặt."

Nam sinh cũng ý thức được sai lầm của mình, vội vàng giúp đỡ đem túi văn kiện nhặt lên, còn cẩn thận phủi bụi ở phía trên, bất quá, miệng hồ sơ lúc này đã bị mở ra một nửa.

"Được rồi, được rồi, cẩn thận một chút." Dù sao cũng không có gì tổn thất, Trương Yến cũng không chỉ trích đối phương, liền bảo hai người họ rời đi.

Nhìn túi hồ sơ bị mở ra.

Trương Yến nhịn không được liếc nhìn vào bên trong.

"Những thứ này là?"

Hình như là ảnh chụp.

Bên trong túi hồ sơ là một phong thư, nhưng phong thư cũng không bịt miệng lại, mấy tấm hình cũng từ phong thư chui ra một nửa, có một vài tấm bay ra ngoài.

Bởi vì nhìn xéo, Trương Yến nhìn không rõ nội dung trong ảnh là gì, nhưng đây càng thêm khơi dậy lòng hiếu kỳ của nàng.

"Quan Quan không biết là bưu phẩm của ai gửi đến, khẳng định không phải là đồ vật trọng yếu, hay ta nghĩ sai..."

"Cái này là do người ta mở ra, không phải mình cố ý mở, coi như ta không nhìn, buổi tối Quan Quan khẳng định cũng cho mình nhìn xem."

"Nếu không nhìn trước một chút."

"Quan Quan là hảo tỷ muội, chắc chắn sẽ không chú ý chuyện này, coi như đợi lát nữa nàng trở về, cũng sẽ cho mọi người cùng xem."

Nội tâm Trương Yên xoắn xuýt không thôi, nhưng cuối cùng lòng hiếu kỳ vẫn chiến thắng lý trí, ý định của nàng nhìn một chút, nàng nhìn xung quanh không có ai chú ý đến bên này, mơi cẩn thân mở tệp hồ sơ ra lấy một tấm ảnh chụp.

Mới chỉ nhìn thoáng qua thôi, Trương Yến đã ngây ngẩn cả người.

Sau đó trợn to hai mắt.

"Đây không phải là bạn trai của Quan Quan sao."

Tuy rằng tấm hình chỉ lộ ra bóng lưng, nhìn không rõ ràng, nhưng Trương Yến vẫn cảm thấy người này đặc biệt giống Lục Dương, hơn nữa, bưu phẩm này lại gửi đến tên Quan Nguyệt, điều này cũng xác nhận thân phận của nam nhân này.

Người nào chụp mấy tấm ảnh này, tại sao lại gửi đến đây? Trương Yến có cảm giác, bản thân đang tham gia vào một bộ phim Hàn Quốc.

"Dù sao cũng nhìn rồi, nhìn thêm mấy tấm cũng không sao đâu."

Trương Yến tỏ vẻ nhà dột rồi dột thêm một chút cũng không sao, dứt khoát nhìn thêm mấy tấm, mấy tấm ảnh còn lại, đều được chụp chính diện, hiện rõ bộ dạng khuôn mặt nam nữ sinh.

Nàng đoán không sai, nam nhân bên trong ảnh chụp chính là Lục Dương, nữ nhân thì Trương Yến không biết, nhưng cũng có thể nhìn ra, nữ sinh này chân dài lại vô cùng xinh đẹp, coi như mấy mỹ nữ học khoa Tiếng Anh Kinh Doanh cũng chưa chắc đã có thể so với nữ sinh này.

Lục Dương hắn...

Trương Yến hiện tại không biết nên làm sao bây giờ?

Nàng có chút hối hận khi nhìn những bức hình này rồi.