Cho tới trưa, Lục Dương cũng không rời đi, ở trong biệt thự phụng bồi Quan Nguyệt xem TV, đến trưa, còn tự mình xuống bếp làm mấy món ăn.
Biết rõ buổi chiều Lục Dương còn phải quay về, nên sau khi ăn trưa xong, Quan Nguyệt liền kêu Lục Dương cùng đi tới trường học.
So với thời điểm khai giảng, đại học Hà Đông hôm nay quạng quẽ hơn nhiều, trên đường không nhìn thấy được mấy sinh viên, cây cối cũng trụi lủi, thời điểm này mà tới khu rừng nhỏ khi bữa, rất dễ bị người ta nhìn thấy đấy.
"Đi thư viện đi."
Quan Nguyệt đề nghị.
"Được."
Lục Dương cũng không có phản đối.
Thời tiết hôm nay rất lạnh, ở bên ngoài cũng không có gì hay mà đi dạo.
Cùng theo Quan Nguyệt đi tới bên ngoài thư viện Hà Đông.
Khả năng là bởi vì sắp đến kỳ thi, nên chỗ này có không ít sinh viên, thường xuyên có người trẻ tuổi mang cặp sách đi vào, trong đó đại bộ phận đều là nữ sinh.
Luận về tính tự giác học tập, thì nữ sinh trên đại học cao mạnh hơn nam sinh một tí, nam sinh ở trong đại học, giống như chim được sổ lồng nên hết sức buôn thả, ngoài trừ các trường đại học đỉnh cấp ra, thì loại hiện tượng này rất thường xuyên bắt gặp.
"Yến tử..."
Thời điểm hai người chuẩn bị đi vào, Quan Nguyệt nhìn thấy Trương Yến cùng phòng.
Trên tay Trương Yến cầm một cái xẻng nhỏ, ở bên ngoài thư viện bận rộn gì đó, nhìn thấy Quan Nguyệt cùng Lục Dương đi đến, trên mặt nàng lộ ra nụ cười lúng túng.
"Quan Quan, ngươi đi thư viện sao?"
"Đúng vậy a, bên ngoài cũng quá lạnh rồi, ta mang Lục Dương đến thư viện ngồi một chút...Ngươi vẫn còn bận rộn à."
Trương Yến nhìn xung quanh một vòng, nói ra: "Đem mấy cái cột điện này xử lý xong, liền có thể nghỉ ngơi."
"A, vậy để chúng ta giúp ngươi."
Quan Nguyệt nhìn nhìn mấy cây cột, phía trên dán đầy cái loại quảng cáo, muốn xử lý sạch sẽ không phải là một chuyện dễ dàng, đặc biệt là những thứ này đều bị dùng nhựa cao su dán lên, nên rất khó để xử lý...
"Không cần, không cần đâu."
Trương Yến vội vàng lắc đầu.
"Các ngươi không có công cụ, không làm được đâu, hơn nữa trời lạnh như vậy, nhanh vào thư viện tránh đi, chờ ngươi quay về ký túc xá rồi chúng ta nói chuyện."
"Ừ."
Quan Nguyệt nhìn nhìn Lục Dương.
Sau đó nói: "Vậy được, đợi ngày mai ta chuẩn bị công cụ, rồi tới giúp ngươi."
Lại hàn huyên vài câu, Quan Nguyệt cùng Lục Dương tiến vào trong thư viện.
Lục Dương chỉ cười với Trương Yến, toàn bộ cuộc đối thoại đều không nói gì, nếu đoán không sai, Trương Yến hẳn là đi làm thêm ngoài giờ...Nữ sinh dù sao cũng coi trọng mặt mũi, nếu mà hỏi sẽ làm cho người ta lúng túng.
"Nàng làm thêm à?"
Sau khi tiến vào thư viện, Lục Dương mới hỏi.
Quan Nguyệt nhẹ gật đầu: "Đúng vậy a, em kể cho anh nghe, hiện tại Trương Yến vô cùng thảm, bởi vì sự tình lần trước, nên tiền đều bị lừa gạt hết, hơn nữa còn nợ rất nhiều...Trong nhà nàng đoán chừng cũng tức giận, vì vậy liền mặc kệ, hiện tại nàng chỉ có thể đi làm thêm ngoài giờ, nếu không ngay cả phí sinh hoạt cũng không có rồi.."
"Thời tiết rất lạnh, cũng không dễ dàng.."
Lục Dương thở dài.
Dưới thời tiết âm vài độ, dùng xẻng cùng nước lạnh để dọn mấy tấm quảng cáo, nghĩ tới thôi là đã thấy lạnh.
"Đúng vậy, Trương Yến quá đáng thương, Vương Khánh Huy chính là một tên siêu cặn bã, mà mấy tên cặn bã nên bị đánh chết." Quan Nguyệt nắm chặt quyền, tức giận nói.
Ặc...
Tuy rằng Quan Nguyệt đang nói Vương Khánh Huy, nhưng Lục Dương sao có cảm giác là lạ, lặng lẽ nhìn thoáng qua Quan Nguyệt, mới xác định nàng không phải chỉ cây dậu mắng cây hòe.
Hai ngừi cùng nhau đi lên thang máy.
Lục Dương nói ra: "Vương Khánh Huy chính là một tên bại hoại, không liên quan đến cặn bã, hắn lừa nhiều người như vậy, chứ không phải có nhiều bạn gái."
Quan Nguyệt hồ nghi nhìn thoáng qua Lục Dương.
"Bại hoại cùng cặn bã nam, anh phân rõ ràng như vậy làm gì?"
Cái trực giác chết tiệt này.
Lục Dương nói xong liền có chút hối hận.
Hắn không nên hỏi thêm.
Hắn tranh thủ thời gian thay đổi một vấn đề: "Trương Yến làm thêm ngoài giờ một tháng được bao nhiêu?"
"Sáu trăm tệ, nhưng cũng rất mệt mỏi, ngoài trừ mấy miếng dán quảng cáo ra, nàng còn phải quét dọn vệ sinh...Hơn nữa sáu trăm tệ còn vào thẻ cơm của trường, không phải là tiền mặt."
Quan Nguyệt từ nhỏ đã có điều kiện sinh hoạt ưu việt, không cảm thấy gì, nhưng Lục Dương lại cảm thấy trường đại học này khá thú vị, đối với sinh viên mà nói, sáu trăm tệ tiền cơm cùng sáu trăm tệ tiền mặt kỳ thật không có gì khác nhau lớn, lấy giá hàng tại nhà hàng đại học Hà Đôgn, sáu trăm tệ đã đủ cho một sinh viên ăn thư thái một tháng.
Hơn nữa thời gian làm việc là sau mỗi tiết học, giúp nhà trường sử lý một số công việc, chuyện này đối với mấy sinh viên nghèo khó, vẫn còn là rất trượng nghĩa, dù sao, ở thời điểm này, đại bộ phận công nhân ở Lục Thành tiền lương một tháng cũng chỉ hai ba nghìn tệ...Đổi lại là Lý Minh Bác lúc trước, nếu có công việc này nhất định sẽ cao hứng.
Lục Dương suy nghĩ một chút hỏi: "Em cùng Trương Yến có quan hệ thế nào?"
"Hỏi chuyện này làm gì?"
Quan Nguyệt có chút tò mò.
"Không có việc gì, chỉ tùy tiện hỏi một chút."
Kỳ thật trong lòng Lục Dương muốn hỏi là, nếu như Trương Yến có quan hệ không tệ với Quan Nguyệt, ngược lại có thể giúp nàng một chút, giống như Siêu ca vậy, cho nàng cơ hội làm công việc trên mạng, nếu quan hệ bình thường thì coi như xong, Lục Dương cũng không rảnh rỗi thấy một người khó khăn liền ra tay giúp đỡ.
Lại nói tiếp, Trương Yến cũng là người bị hại trong chuyện của Vương Khánh Huy, Lục Dương nhớ lại sinh viên trong trường tên Vương Hồng Vĩ kia, còn có mẹ của hắn, trong lòng cũng có vài phần đồng cảm.
Quan Nguyệt suy nghĩ một chút nói ra: "Mấy người trong phòng của em đều có quan hệ rất tốt, Trương Yến cũng không tồi, lúc trước thời điểm còn chưa bị Vương Khánh Huy lừa, nàng còn thường xuyên mua hoa quả về mời mọi người trong phòng ăn, nhưng nếu nói về quan hệ thì em với Triệu Oánh Oánh là tốt nhất."
Quan hệ Triệu Oánh Oánh với Quan Nguyệt, Lục Dương tự nhiên biết rõ, hắn cười cười, nói rA: "Vậy ý của em là, quan hệ của mình với Trương Yến cũng không tệ lắm đúng không?"
"Ừ, đúng vậy a, mà anh muốn nói gì?"
Quan Nguyệt nghi hoặc nhìn Lục Dương.
"Lần trước ở quê không phải anh đã nói mình có một công ty về internet sao....Cần một ít CTV kiểm duyệt video, một ngày một trăm tệ, làm việc ngày bốn tiếng, so với làm thêm ngoài giờ học thì tốt hơn một chút, em hỏi Trương Yến một chút, nếu như nàng muốn, anh có thể đưa nàng công việc này..."
Lần này Lục Dương cũng không có tăng tiền.
Một ngày một trăm tệ, một tháng ba nghìn, làm giờ thoải mái, đối với sinh viên ở trong trường học mà nói, đã là một việc làm thêm vô cùng tốt.
Bất quá cũng không phải Lục Dương không cho ưu đãi, CTV kiểm duyệt video một ngày phải làm 6 tiếng, cân nhắc đến chuyện học của Trương Yến, hơn nữa còn ở đại học Hà Đông, áp lực học tập rất lớn, vì vậy giảm bớt cho nàng hai giờ.
"Lục Dương, anh thật sự là một người tốt."
Quan Nguyệt mừng rỡ nói.
Lấy tình huồng quẫn bách hôm nay của Trương Yến, Lục Dương đưa ra việc làm thêm này, không thể nghi ngờ là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, Quan Nguyệt rõ ràng, nếu như mình nói cho nàng biết, nhất định Trương Yến sẽ rất vui vẻ.
Nghe thấy Quan Nguyệt nói vậy, Lục Dương nghiêm mặt, nói ra: "Cảm ơn đã khen, nhưng lần sau đừng khen anh như vậy."
"hì hì, anh không thích người ta kêu mình là người tốt à."
Quan Nguyệt kéo cánh tay Lục Dương, toàn bộ người như dán vào người hắn.
Lục Dương nói: "Anh không phải người tốt, anh là cặn bã nam."
"Em không tin."
"Thật mà!"
"Thế để em đánh chết anh."
...