Mới đăng lên.
Điện thoại của Lục Dương đã giống như núi lửa, tiếng ting ting vài lên không ngừng.
QQ, Wechat, tin nhắn, một mảnh dài thông báo xuất hiện trên màn hình, Lục Dương lúc này mới biết, nguyên lai kiếp này, không ngờ bằng hữu của hắn lại nhiều như vậy.
Trước đọc trên Wechat.
Ở đây hắn có khá ít bằng hữu.
Có thể rất nhanh đọc xong.
Đinh Siêu: Kháo! Lục Dương, ngươi giấu cũng quá sâu rồi, chuyện lớn như vậy sao lúc trước lại không có chút tiếng gió?
Lưu Lỗi: Tốt lắm, ta chắc chắn sẽ ra rạp ủng hộ.
Lý Minh Bác :Ủng hộ.
Lữ Tiểu Vũ: Like like, bộ phim điện ảnh của lão bản cuối cùng cũng chiếu rồi, hy vọng doanh thu sẽ cao.
Huyền Môn Lão Cửu: Lộc thần không hổ là lộc thần, ta nói sao lại không có tiểu thuyết mới, nguyên lai chuyển sang chiến đấu bên mảng truyền hình cùng điện ảnh rồi.
Lục Dương nhắn lại toàn bộ icoin cảm tạ.
Không rep thì tỏ ra quá không biết điều rồi.
Siêu ca còn nhắn tới một đống tin nhắn, Lục Dương tỏ ra mình không phát hiện, không nhắn lại....
Sau đó là QQ.
Bên này khá nhiều bằng hữu, nhưng đa số đều lặn xuống nước, không liên hệ, nhưng nhìn thấy bài đăng của Lục Dương, cả đám đều bình luận khen ngợi, còn có đồng học nhắn tin tơi chúc mừng.
Thậm chí có người hỏi làm sao để làm biên kịch, bằng tiểu học có thể làm được không? Lục Dương nhìn nhìn ghi chú, là một hảo hữu trong game lúc trước, không nhắn tin nhiều...Lục Dương trực tiếp xóa bỏ hảo hữu, cảm giác có chút bị mạo phạm...
Kéo xuống dưới có Chu Đình Đình.
Cũng trùng hợp, Chu Đình Đình mới cày xong phó bản, liền nhìn thấy bài đăng Lục Dưng, nàng trả lời: "Em cùng Tiểu Hoa sẽ đi xem ủng hộ..."
"Chú ý an toàn."
Lục Dương nhắn lại một câu.
Tiền Tiểu Hoa còn phải lo cho cửa tiệm bán quần áo, vì vậy lúc đi xem khẳng định cũng muộn rồi, vì vậy hắn mới nhắc nhở một câu.
"Ừ ừ, em biết rồi."
Nói chuyện phiếm vài câu, Chu Đình Đình cũng không mở lời rủ Lục Dương cùng nàng đi xem.
....
Xử lý xong tất cả tin nhắn, Lục Dương kinh ngạc phát hiện thế mà không có Từ Thi cùng Trần Thu Nguyệt, điều này làm cho hắn không sử dụng được mấy cái cỡ mới nghĩ ra.
Học tỷ Tống Giai cũng không có nhắn, đoán chừng lúc này vẫn còn say lắm?
Lâm Viện Viện?
Được rồi, hắn không có hảo hữu với nàng.
Lại nhìn tin nhắn trên điện thoại.
Biết rõ người nhắn tin tới, so với trên Wechat hay QQ thì càng thêm thân thuộc, tuy nhiên, dù sao cũng đăng lên không được bao lâu, cho nên người nhắn tin tới cũng không phải rất nhiều.
Quách Tiểu Ngọc: Bạn học cũ, lợi hại nha...Nếu không phải ta lên mạng tìm hiểu, còn tưởng là người cùng tên đấy?
Lục Dương nhắn lại: Bình thường thôi, may mắn được đạo diễn chấm trúng.
Quách Tiểu Ngọc: Quá khiêm tốn rồi, thời điểm sơ trung ngươi không như vậy nha, ngươi bây giờ đã rất lợi hại, đến lúc đó ta sẽ rủ theo mấy bạn cùng phòng đi ủng hộ.
Lục Dương: Haha, không cần phải ủng hộ đâu, qua mấy ngày là trên mạng có rồi, không cần phải lãng phí tiền, dù sao ta cũng không có phần.
Thời điểm này, bản quyền điện ảnh cũng không phải gắt gao, bộ phim mới chiếu rất nhanh có thể lên mạng xem, hơn nữa giá vé xem phim lúc này cũng không rẻ, vì vậy thời này bán được một trăm triệu vé, đã coi như là rất tốt, so với Chiến Lang 2 thời sau, thì chênh lệch như trên trời với dưới đất vậy.
Nếu là điện ảnh của người khác, Lục Dương cũng sẽ không nói vậy, nhưng đây là bộ phim do bản thân viết, nên nói vậy cũng không sao.
Quách Tiểu Ngọc: Không được, bạn học của ta vất vả làm ra một biên kịch, đương nhiên phải đích thân đi xem tác phẩm mới được, nếu không, về sau muốn khoác lác với người ta thì lấy gì ra mà chém."
"Vậy ngươi cứ thoải mái đi" Lục Dương không nói gì thêm.
Quách Tiểu Ngọc còn nói thêm: "Nhắc nhở ngươi một chút, còn nhớ rõ ước định của chúng ta không, ngươi đừng nói bởi vì viết kịch bản, mà quên mất nha."
Ước định?
Lục Dương nhắn lại một dấu chấm hỏi.
Quách Tiểu Ngọc nhắn lại hai biểu cảm tức giận.
Lục Dương vội vàng bổ sung nói ra: "Đi đại học Giang Thành ngắm hoa anh đào phải không? Không phải nói, phải tháng ba tháng bốn sao? Bây giờ còn sớm đấy."
"Nhớ kỹ là tốt rồi, ta chỉ muốn nhắc nhở ngươi một chút, đến lúc đó đừng có quên, kỳ nở hoa của hoa anh đào rất ngắn, bỏ lỡ, phải đợi thêm một năm."
"Được, đến lúc đó ta nhất định sẽ tới."
Lục Dương cam kết.
Từ Lục Thành đến Giang Thành, đi cao tốc khoản hai giờ, cũng không phải xa, đi một chuyến vẫn tương đối thuận tiện, lúc trước đã hữa rồi, cũng không thể thất hứa được.
Còn nữa là, dì nhỏ của Quách Tiểu Ngọc gả cho cậu nhỏ hắn, về sau hai nhà sẽ là thân thích, xa cách cũng không tốt, dù sao nhà Trần Thu Nguyệt cũng ở Giang Thành ,đến lúc đó mang nàng đi theo một chỗ....
Mặc dù biến hóa của Quách Tiểu Ngọc khá giật mình, nhưng Lục Dương cũng không có ý nghĩ gì xấu....Nhiều nữ nhân quá rồi, cũng là một chuyện rất phiền phức.
...
Sáng sớm ngày hôm sau.
Vì không muốn ở nhà nghe mẹ lải nhải, Lục Dương khó được một chuyến tới phòng học.
Còn chưa đến thời gian lên lớp, trong phòng líu ríu không thôi, nhìn thấy Lục Dương đi tới, từng đồng học đều vụng trộm nhìn lại.
"Lục Dương, chúc mừng chúc mừng."
Ngưu Nguyên Khôi từ bên ngoài tiến đến, nhìn thấy Lục Dương thì hơi giật mình, sau đó liền đi tới chúc mừng.
"Cảm ơn lớp trưởng."
Lục Dương cũng không khiêm tốn.
Hắn biết rõ, Ngưu Nguyên Khôi nói về sự tình điện ảnh.
"Lục Dương, ngươi thật lợi hại, ngày hôm qua ngươi nói cho ta biết, ta còn chưa tin được..." Lớp phó Phó Mông cũng cười dịu dàng đi đến.
Tất nhiên là chỗ nào náo nhiệt không thể thiếu Đinh Siêu được.
Siêu ca đi tới, ngồi bên cạnh Lục Dương, nói ra: "Trả lời mau, ngươi lúc nào quay phim điện ảnh?"
"Nào có quay phim điện ảnh gì đâu, chỉ viết một cái kịch bản mà thôi, viết xong đưa cho đạo diễn, đạo diễn liền chọn, rât đơn giản..." Lục Dương cười cười, giải thích với Siêu ca."
"Ta còn tưởng mấy chuyện nhỏ nhặt thế này, Siêu ca không thèm quan tâm chứ."
Đinh Siêu bị thổi phồng một cái, trong nội tâm có chút lâng lâng, thấy mọi người bàn tán nhiều như vậy, hắn còn tưởng rằng làm điện ảnh thì rất lợi hại, không nghĩ tới lại đơn giản như vậy.
Siêu ca vỗ vỗ bả vai Lục Dương, nói ra:" Lục ca, không cần nhục chí, về sau khẳng định ngươi có thể trở thành một biên kịch nổi tiếng, viết một kịch bản lời ba mươi lăm vạn...."
Thần sắc Lục Dương trở nên cổ quái, đem cánh tay đang vỗ của Siêu ca để xuống, nói ra: "Siêu ca nói rất đúng, ta nhất định phải nỗ lực, viết một kịch bản lợi nhuận 35 vạn."
Lý Minh Bác ở một bên giống như phát hiện được vấn đề gì, hỏi: Lục Dương, vậy kịch bản này ngươi kiếm được bao nhiêu tiền?"
"Đúng vậy a, Lục Dương, viết kịch bản kiếm được bao nhiêu tiền? Có được chia doanh thu phòng về không..." Phó Mộng đối với vấn đề này cũng vô cùng hứng thú.
Lục Dương nói ra: "Biên kịch bình thường thì không được chia, trừ khi bản thân cũng là nhà đầu tư, kịch bản ta viết, kiếm được không nhiều lắm, chỉ được một triệu tiền nhuận bút mà thôi..."
Một triệu....Ừ, cũng không...
Nghe nói như thế, sinh viên bốn phía đều chấn kinh.
Tốt xấu gì cũng học đại học được một năm, nên bọn họ cũng biết một triệu nhiều thế nào, một triệu có thể ở Lục Thành này mua một căn phòng, tiền dư còn lại có thể mua một chiếc BBA(BMW-Benz-Audi) sang trọng.
Lúc trước bọn hắn đã biết Lục Dương rất trâu rồi, ở khoa máy tính tuyệt đối là nhân vật phong vân, còn là nhà văn lớn, nhưng không nghĩ tới lại cường đại như vậy, viết một kịch bản có thể kiếm được bảy số.
Lưu Lỗi cùng Lý Minh Bác nhịn không được quan sát biểu cảm của Đinh Siêu.
Biết rõ Lục Dương viết một kịch bản lời trăm vạn, Siêu ca liền minh bạch, bản thân ''thể hiện'' thất bại...Vừa rồi hắn còn cổ vũ Lục Dương, không nghĩ tới đối phương dĩ nhiên đã là Vương giả.
Mất mặt quá, xấu hổ chết người ta rồi, Siêu ca che mặt, không có mặt mũi gặp người khác.
Ngưu Nguyên Khôi đề nghị: "Lục Dương, đây là một đại hảo sự, có nên chúc mừng không?"
Hắn có chút hoài niệm lần nướng đồ trên mái nhà.
Lục Dương cười cười, nói ra: "Được a, chờ phim điện ảnh ra mắt, ta dành chút thời gian, mời cả lớp chúng ta cùng sinh viên khoa máy tính đi xem phim một trận, ai muốn đi cũng được..."