Quan Nguyệt gửi tới một tấm ap-phích điện ảnh.
Phía dưới tấm ap-phích, ghi rõ ràng rành mạch tên Lục Dương.
"Đúng vậy a, anh cũng vừa mới biết tin này xong."
Lục Dương soạn tin nhắn, ấn vào gửi đi, sau đó đứng dậy hướng phòng ngủ của mình đi tới.
Phòng ngủ chính đã đưa cho Liễu Thanh Thanh, hiện tại hắn ngủ ở một phòng khác.
Vừa mới đi vào phòng.
Quan Nguyệt đã gọi điện tới, có thể là thấy Lục Dương trả lời tin nhắn, biết rõ Lục Dương không có chuyện gì bận nên nàng mới gọi tới.
Điện thoại tiếp thông, ngữ khí Quan Nguyệt còn có chút kích động, nói ra: "Lục Dương, anh cũng quá giỏi rồi..."
"Quan Quan, em nói như vậy làm anh có chút ngại đấy, chỉ là một cái kịch bản mà thôi, không coi vào đâu." Lục Dương đem gối dựng lên, sau đó dựa lưng vào, điều chỉnh sao cho tư thế thoải mái nhất.
Cùng Quan Nguyệt nói chuyện phiếm, là một chuyện tiêu tốn thể lực, cần chuẩn bị thật tốt mới được.
"Không được, không được, đây là phim điện anh nha, em muốn đi rạp xem bộ phim này, vừa vặn ngày chiếu đúng dịp Nguyên Đán, em được nghỉ, có gì em đến tìm anh..."Quan Nguyệt còn rất hưng phân.
Nghe nói như thế.
Lục Dương không bình tĩnh nổi.
Vừa mới hẹn Liễu Thanh Thanh cùng mẹ xong, nói sẽ đi coi phim cùng nhau, nếu mà Quan Nguyệt đến, vậy vấn đề không phải trở nên nghiệm trọng sao, Lục Dương cũng không giống nhân vật chính trong tác phẩm của mình, cũng không có phân thân thuật như ninja.
"Quan Quan, suất chiếu ngày đó cũng quá muộn rồi, nếu không đổi ngày khác đi."
Lục Dương thăm dò nói.
"Không được, phim điện ảnh phải xem ngày đâu tiên mới có ý tứ...Em vừa lên mạng kiểm tra xong, bên phía quảng trường Wanda có suất chiếu bảy giờ tối, cũng không phải quá muộn, thời gian vừa vặn." Trước khi gọi điện, Quan Nguyệt rõ ràng đã điều tra thời gian, hơn nữa còn điều tra rạp chiếu phim phụ cận Lục Dương.
"Bảy giờ tối, xem xong cũng là chín giờ, anh ở bên này không có chỗ ở, xem phim xong chúng ta đi khach sạn sao? Em cũng biết, thời này khách sạn không quá an toàn, vạn nhất có camera quay lén thì làm sao bây giờ, chúng ta lâu lâu mới gặp mặt một lần, cũng phải làm..."
Ngữ khí của Lục Dương hết sức bình tĩnh, giống như không phải bởi vì lo cho mình, cũng không phải bản thân không muốn Quan Nguyệt đến đây, mà thật sự lo cho hoàn cảnh khách sạn không tốt.
"Vậy làm sao bây giờ? Em muốn xem phim của anh vào ngày đầu tiên cơ." Quan Nguyệt lầm bầm: "Nếu không, anh tới đây xem?"
"Em chờ một chút, để anh kiểm tra..."
Lục Dương chờ đúng là câu này, hắn mở loa ngoài điện thoại, sau đó đặt vào trong chăn, cầm Laptop ở đầu giường tới.
Lên mạng tìm toài, rạp phiếu gần đại học Hà Đông.
Cách đại học Hà Đông không xa có một khu thương mại, có một rạp phim Bảo Vạn, truy cập vào trang web, nhìn lịch chiếu phim ngày mùng một tháng một, có một suất chiếu vào lúc 10:50 tối.
Tính thời gian đại khái.
Bộ phim này đại khái khoản 2 tiếng, nên bên này bảy giờ bắt đầu, thì hơn chín giờ là chấm dứt, sau đó đưa mẹ cùng Liễu Thanh Thanh trở về nhà, lại đi đến đại học Hà Đông xem suất chiếu 10:50, có lẽ vẫn kịp.
Sau khi xác định thời gian không có vấn đề.
Lục Dương nói ra: "Anh vừa lên mạng kiểm tra rạp chiếu phim gần trường học của em, có rạp Bảo Vạn, mười giờ năm mươi có một suất, dựa theo lời em nói, đến lúc đó anh tới tìm em, sau đó chúng ta đi xem, xem xong thì về biệt thự ngủ..."
"Tốt, thế cũng được..."
Quan Nguyệt đáp ứng đề nghị này.
Bàn xong chuyện này, hai người bắt đầu nói chuyện trên trời.
Đại khái khoản mười phút sau.
Quan Nguyệt đặt xong hai vé xem phim, còn đem ảnh chụp gửi tới Lục Dương, nhìn giờ, là suất chiếu mười giờ năm mươi, Lục Dương lúc này mới yên tâm.
Trong biệt thự cư xá Kiếp Nghiệp.
Mấy nữ sinh đang ngồi ăn lẩu.
Trên lò vi sóng bốc lên hơi nóng, trên bàn bày đủ các loại đồ ăn.
"Ta đoán không sai chứ, nhất định là Lục Dương...." Triệu Oánh Oánh bỏ một ít hạt mè vào trog bát, sau đó hướng về phía Quan Nguyệt mới nói chuyện điện thoại xong nói ra.
"Ừ ừ, là hắn, đúng rồi." Quan Nguyệt gật đầu.
Hoàng Hà khâm phục nói: "Nam nhân của Quan Quan thật lợi hại, không nghĩ tới còn là biên kịch lớn, bộ phim điện ảnh này nếu bảo hỏa, thì về sau chúng ta có thể đem chuyện này khoác lác với các bạn học rồi."
Triệu Oánh Oánh nhìn thoáng qua điện thoại của Quan Nguyệt, nói ra: "Sao ngươi lại đặt vé muộn vậy?"
Quan Nguyệt không để ý, nói ra: "Là Lục Dương bảo ta đặt thế, hắn nói sau khi xem xong, liền không cần về ký túc xá."
"n."
Triệu Oánh Oánh nhìn thoáng qua Quan Nguyệt, không nói gì, dùng đũa gấp một miếng thịt bò bỏ vào trong bát.
Hoàng Hà cùng Trương Yến thương lượng với nhau muốn đi xem.
Nhưng mà các nàng còn phải về ký túc xá, vì vậy thời gian nhất định phải sớm.
"Các ngươi xem thì xem ,nhưng sau khi xem xong không được lên nhóm chat thảo luận."
Quan Nguyệt uy hiếp nói.
"Được được được, chúng ta đi cùng với nhau, muốn thảo luận cũng không cần lên nhóm thảo luận a."
Mấy nữ sinh vừa ăn, vừa thảo luận về sự tình điện ảnh, một lát sau, Quan Nguyệt cầm lấy điện thoại, lại đem tin tức bộ phim điện ảnh sắp chiếu, gửi đến nhóm chat bạn học thời cấp ba.
....
"Lục ca, ngươi trâu, bộ phim điện ảnh đầu tay sắp chiếu rồi."
Chung cư Hoa Đình.
Lục Dương nhận được cuộc gọi của Ngô Bá.
"Ài, sao ngươi lại biết chuyện này?"
Lục Dương mới biết chuyện này, không nghĩ tới nhưng người khác đã biết rồi.
Ngô Bá nói ra: "Học bá Quan Quan đem tấm ap-phích điện ảnh gửi vào trong nhóm chat rồi, không chỉ có mình ta biết rõ, mà toàn bộ bạn học cũ cấp ba đều biết, thầy Đổng cũng biết..."
"Thiệt hay giả?"
"Ngươi tự lên xem không phải là biết rồi sao, hiện tại ở trong nhóm đang thảo luận chuyện này đấy."
Lục Dương cầm lấy Laptop đăng nhập vào QQ.
Ở dưới mười mấy nhóm chat, đã tìm được nhóm chat cấp ba.
Quả nhiên.
Nguyên bản một nhóm vắng như chùa, bởi vì tin tức Quan Nguyệt gửi tới, hiện tại đã sống lại, Lục Dương nhìn đại khía tin tức nói chuyện phiếm, đều đang thảo luận chuyện này.
Nhiếp Vũ Phong: Ngưu, Lục Dương thành biên kịch lớn rồi, tết Nguyên Đán này ta nhất định phải ra rạp xem phim.
Trương Tiểu Thúy: Thiệt hay giả, Lục Dương sao thành biên kịch rồi, hắn không phải còn đang đi học sao?
Trương Kỳ: Chắc là giả, nhất định là trùng tên, Quan Nguyệt nghĩ sai rồi.
Ngô Bá: Lớp trưởng, ngươi có phải vẫn còn đang ghen tị hay không, nếu giả, thì sao học bá Quan Quan lại gửi tới nhóm chúng ta, nàng là ngươi ưa thích nói giơn sao?
Một đám người tranh luận không ngớt
Có người cảm thấy là thật, cũng có người giống như Trương Kỳ tỏ ra không tin, cho rằng Lục Dương thời điểm cấp ba ham chơi như vậy ,tuyệt đối không có khả năng trở thành biên kịch, hơn nữa kịch bản viết ra còn lâu mới được chuyển thể thành phim.
Xem mọi người tranh luận.
Quan Nguyệt ở trong nhóm cũng phải lộ diện.
Quan Nguyệt: Thật mà, kịch bản điện ảnh này là do Lục Dương một năm trước làm ra, hiện tại mới quay xong, vì vậy ta đề cử mọi người đi xem, không phải trùng tên, cũng không phải cùng tên!
Bình luận phía dưới đều 666, đại lão trâu bò, Lục lão bản phát đạt, những câu khoác lác xuất hiện liên hồi.
Còn có người tìm được video phỏng vấn đạo diễn, gửi vào trong nhomns.
Ở trong đoạn phỏng vấn, đạo diện đã nói rõ ràng, biên kịch là một vị thiên tài trẻ tuổi, vẫn còn đang học đại học, cho nên không cùng đi theo đoàn để tuyên truyền về bộ phim...Cái này không thể nghi ngờ là cái tát vả mặt những đồng học còn nghi ngờ trước kia.
Lục Dương đem toàn bộ tin nhắn đều đọc qua một lần.
Trừ hắn ra thì còn có chủ nhiệm Đổng Quang Nho không xuất hiện, còn lại hầu như đều ngoi đầu lên tiếng.
Lục Dương có chút câm lặng.
Vậy hắn hết làm hắc thủ nấp sau màn rồi.
Có thể nghĩ, sau khi bộ phim điện ảnh này được phát sóng, bản thân nhất định sẽ trở thành ngôi sao sáng trong đám bạn học cấp ba,lấy thân phận là biên kịch nổi tiếng.
Nếu như ai cũng biết rồi, Lục Dương cũng lười che giấu.
Trực tiếp ở trên Wechat cùng QQ đăng lên tấm ap-phích bộ phim, hơn nữa còn kèm theo dòng cap: Bộ phim đầu tiên,ngày một tháng một, kính thỉnh đón xem...