Số máy gọi tới chính là của nhà làm phim mà Lục Dương lúc trước từng viết kịch bản.
Lục Dương để bát xuống, đi ra ngoài ban công, thuận tay nhận nghe điện thoại.
Liễu Thanh Thanh thấy Lục Dương đi ra ngoài ban công, cũng không nói gì, lại cúi đầu xuống tiếp tục ăn cơm.
"Hoa Tỷ, ngươi mạnh khỏe."
Ngữ khí Lục Dương bình thản.
"Lục lão sư, hôm nay ta gọi điện tới cho ngươi ,chủ yếu muốn nói với ngươi một tiếng, Hoàng Kim Đại Kiếp, sẽ được chiếu vào ngày mùng 1 tháng 1..."
Quả nhiên.
So với dự đoán trong lòng của Lục Dương thì không sai biệt lắm.
"Cảm ơn Hoa tỷ, ta còn chưa biết chuyện này, cũng may có ngươi nói cho ta biết."
Lục Dương cười nói.
Cũng được một năm rồi, kịch bản của bản thân, cuối cùng cũng được phát hành.
Không biết lần này doanh thu phòng vé sẽ được bao nhiêu đây?
Kiếp trước, Lục Dương đã làm biên kịch rất nhiều năm, kịch bản phim truyền hình làm qua không ít, nhưng để lên rạp cũng chỉ có hai bộ, một bộ còn không có quyền kí tên, còn bộ còn lại, doanh thu phòng vé mới được chín trăm ngàn.
Nhìn qua thì rất nhiều, nhưng doanh thu tám chín trăm ngàn đặt vào tám năm sau, thực không coi vào đâu.
Bộ phim điện ảnh Hoàng Kim Đại Kiếp này, vượt quá chín trăm ngàn khẳng định không phải vấn đề, cụ thể kết quả cuối cùng là bao nhiêu, Lục Dương cũng không rõ, nhưng chắc hẳn phải vượt qua kiếp trước...
Kiếp trước bộ Hoàng Kim Đại Kiếp này, ở trong nội địa bán hơn một trăm triệu vé, Lục Dương cảm thấy, doanh số lần này chắc chắn sẽ vượt qua lần này, có lẽ không có vấn đề gì.
Dù sao kịch bản hắn viết vô cùng tinh hoa...Chất lượng so với bản cũ chắc chắn phải tốt hơn, huống chi, còn trùng hợp chiếu vào ngày nghỉ tết Nguyên Đán, đây cũng là một cơ hội rất tốt.
Nếu như đổi lại kiếp trước, thời điểm hắn làm biên kịch, nghe được cái tin này đoán chừng phải lâng lâng lên chín tầng mây, buổi tối sẽ hẹn hai ba người bạn ra ngoài chơi đùa, tuy nhiên nhân sinh hai đời đã hoàn toàn khác, tâm tình của hắn lúc này tương đối lạnh nhạt, hắn hiện tại cũng không trông chờ bộ phim này có thể mang đến dang tiếng thế nào cho hắn.
"Lục lão sư, quả nhiên giống như dự đoán của ta, ngươi còn chưa biết tin tức này."
Có thể là do thưởng thức tài hoa của Lục Dương, nên nhà làm phim đối với hắn rất khách khí.
Lục Dương cười nói: "Ta gần đây không có để ý tới tin tức điện anh hay truyền hình nên không biết."
Nhà làm phim nói tiếp: "Vậy xem ra Lục lão sư nhất định đang bế quan học tập, hy vọng tương lai chúng ta sẽ có cơ hội hợp tác lần nữa, ta cũng muồn nhìn xem, thành quả bế quan của Lục lão sư..."
Không hổ là nhà làm phim.
Cách nói chuyện đều không giống người thường.
Xảo diệu khen một câu, thời điểm ước hẹn bản thảo lần sau, thì liền không đột ngột rồi, biên kịch phim truyền hình và điện ảnh thì có rất nhiều, nhưng biên kịch có thể cam đoan doanh thu phòng vé thì không có mấy người, ở trong quá trình quay phim, đạo diễn đối với kịch bản của Lục Dương thì đánh giá rất cao, vì vậy nhà sản xuất đối với vị biên kịch thiên tài mới nổi này, vẫn hết sức xem trọng.
Lục Dương chỉ cười cười, không có trả lời.
Có cơ hội tác nữa hay không thì Lục Dương không biết, nhưng khả năng nhất định rất thấp rồi, lần sau coi như có muốn đùa giỡn, hắn cũng có thể tự thu mua một công ty sản xuất phim, không cần phải đi làm công cho người khác.
Cúp điện thoại xong, Lục Dương lên mạng tìm hiểu về tin tức liên quan, sau khi đọc một đống bài, có thể thấy được bộ phim này được rất nhiều người thảo luận.
Đã có phần đầu tiên, nên người xem đối với bộ phim này vẫn còn rất chờ mong, dù sao bộ phim này cũng là phần hai trong loạt seri phim Đại Kiếp do đạo diễn Ninh Đạo quay, lại có thành tích tốt trong quá khứ, được đồn đón là tác phẩm kinh điển, nhưng thực chất thế nào, phải đợi xem xong mới biết được...
Tùy tiện đọc mấy tin tức, Lục Dương lại lên websites, tìm một tấm áp-phích của bộ phim rồi lưu xuống điện thoại, sau đó từ ban công đi vào.
Tiền Vân đi vào phòng bếp rửa chén.
Từ khi Liễu Thanh Thanh bụng lớn, Tiền Vân liền không cho nàng đụng vào nước lạnh nữa rồi, đem hơn phân nửa việc nội trợ ôm vào trong trên người mình, tận chức tận trách làm một bà bà tốt.
Liễu Thanh Thanh cũng không có nhàn rỗi, dùng khăn lau bàn vừa ăn cơm xong.
"Em không muốn hỏi xem, vừa rồi ai gọi cho anh à?"
Thấy mẹ không có ở đây, Lục Dương nắm lấy tay Liễu Thanh Thanh.
Liễu Thanh Thanh lắc đầu: "Em không hỏi."
Lục Dương đem khăn lau lấy xuống, để ở một bên, bảo Liễu Thanh Thanh ngồi bên cạnh mình, xong rồi mới lấy điện thoại ra, đem hình ảnh vừa lưu lại đưa Liễu Thanh Thanh xem.
"Nhìn xem đây là gì?"
Lục Dương khoe khoang hỏi.
Liễu Thanh Thanh nhìn điện thoại Lục Dương.
Nàng có chút nghi hoạc nói: "Là một tấm áp-phích điện ảnh."
"Em nhìn kỹ đi."
Lục Dương nhắc nhở.
"Đây là..."
Liễu Thanh Thanh nghĩ đến lúc trước Lục Dương có nói viết qua một kịch bản phim, nghe nói vẫn còn đang quay, chẳng lẽ là...Lần này nàng cẩn thận nhìn một chút, bộ phim Hoàng Kim Đại Kiếp, đạo diễn Ninh Hạo, biên kịch Lục...Lục Dương...
"Điện ảnh anh viết."
Liễu Thanh Thanh hết sức kinh ngạc.
"Đúng vậy a, vừa rồi nhà làm phim gọi tới cho anh báo tin này, anh còn chưa biết chuyện này, thiếu chút nữa quên mất bộ phim của bản thân mình rồi."
Lục Dương cười ha hả mà nói.
Một năm qua, hắn cực ít đi xem phim, nếu không có ai nhắc nhở, khả năng cao đã bỏ lỡ.
Đương nhiên.
Nếu như sau khi bộ phim chiếu xong, hắn đại khái cũng biết được tin này, dù sao nếu như bạo hỏa, người bên cạnh nhất định sẽ thảo luận.
"Một tháng một ra rạp."
Liễu Thanh Tahnh nhìn ngày chiếu của bộ phim.
Lông mi nàng giật giật, có chút mong chờ nói: "Ngày đó kêu dì, ba người chúng ta cùng đi xem phim được không?"
Lục Dương nhìn bụng của Liễu Thanh Thanh, có chút chần chờ nói: "Rạp chiếu phim tuy rằng không xa, nhưng bên kia khẳng định có rất nhiều người, em thế này, vẫn nên cẩn thận một chút."
"Không có chuyện gì đâu, em không có yếu ớt như vậy." Liễu Thanh Thanh có chút gấp.
Nàng bình thường thích lên CCtok xem Review về mấy bộ phim điện ảnh, cũng muốn đi xem phim, hiện tại người mình thích có một bộ phim ra rạp, nàng làm sao có thể bỏ lỡ được chứ.
Lục Dương suy nghĩ một chút, nói ra:" Chuyện này phải cần mẹ anh đồng ý mới được, em cũng biết, sau khi nàng đến, cái nhà này nàng làm chủ, lời anh nói không tính, nếu mà nàng không cho em đi, anh cũng không có biện pháp..."
"Để em vô nói với dì...."
Liễu Thanh Thanh đứng dậy, đi vào phòng bếp nói cho Tiền Vân biết chuyện này.
Qua một phút sau.
Tiền Vân vội vàng đi ra từ phòng bếp, hỏi: "Tiểu Dương, lời vừa rồi của Thanh Thanh là thật sao? Con làm một bộ phim điện ảnh, tết Nguyên Đán này chiếu?"
Tiền Vân có chút khó tin, nàng hoàn toàn không biết chuyện này,
Lục Dương gật đầu: "Đúng vậy a, tuy nhiên, không phải do còn làm, con chỉ viết kịch bản thôi, mà kịch bản này, là người nhà công ty ủy thác con viết, nên con chỉ lời có một triệu."
Viết một kịch bản liền được một triệu, cái tốc độ kiếm tiền này làm Tiền Vân khó bình tĩnh nổi, khó trách nhi tử có tiền như vậy, đi ra ngoài ăn cướp cũng không nhanh như thế.
Liễu Thanh Thanh lại cho Tiền Vân xem tấm áp-phích, vừa đọc thấy tên biên kịch Lục Dương, Tiền Vân mới xác định, con mình quả thực thành một nhà biên kịch rồi.
Nghĩ đến thỉnh cầu vừa rồi của Liễu Thanh Thanh, Tiền Vân nói ra: "Thanh Thanh mấy ngày gần đây ít ra ngoài, tết Nguyên Đán đi ra ngoài xem phim cũng được, bất quá..."
"Bất quá phải cẩn thận đúng không mẹ, đến lúc đó mẹ cũng đi đi, mẹ hỗ trợ nhìn xem là được." Lục Dương nói ra.
Tiền Vân tuy rằng có chút không yên lòng, nhưng nhìn ánh mắt mong chờ của Liễu Thanh Thanh, vẫn gật đầu, ngày đó nàng cũng đi, chỉ cần bảo vệ tốt Liễu Thanh Thanh là được rồi.
Đạt được câu trả lời thuyết phục của Tiền Vân, Liễu Thanh Thanh tỏ ra cao hứng, Lục Dương cũng cầm lấy điện thoại di động của mình.
Điện thoại mới cầm tới tay.
Trên QQ đã nhảy lên vài tin nhắn.
Mở ra nhìn.
Là của Quan Nguyệt gửi tới.
"Lục Dương, bộ phim điện ảnh của anh sắp chiếu rồi đó, anh biết chưa?"
"Vẫn còn do Triệu Oánh Oánh lên mạng phát hiện ra đấy."
"Anh quá tuyệt đi."
"Hinhanh.ipg"