Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 735: Báo Đáp Ca Ca




"Lâm ca, còn chưa tan ca sao?"

Lần nữa quay lại cổng Tây Môn, Lục Dương vẫn thấy Lâm Hổ đứng ở bên ngoài chờ đợi.

"Tối nay còn phải tăng ca, đợi lát nữa thằng nhóc trong nhà đưa cơm tới, ta đang đợi nó đưa cơm tới đây...." Lâm Hổ cười ha hả trả lời, thấy Lục Dương trở về một mình, hắn cười nói: "Đưa về ký túc xá rồi à?"

"Ừ, nhờ dì quản lý đưa lên rồi." Lục Dương nhẹ gật đầu.

Lâm Hổ cười nói: "Nha đầu kia lớn lên khôn tệ, ở bên ngoài uống nhiều rượu cũng quá nguy hiểm, ngươi về sau phải nói nàng một chút..."

"Chúng ta chỉ là bạn bè bình thường, không quản được người ta."

Lục Dương lắc đầu.

Lâm Hổ lườm liếc nhìn, căn bản không tin lời Lục Dương nói ra.

Bạn bè bình thường mà còn cõng về mập mờ như vậy à?

"Đúng rồi, Lục Dương, ta có một việc, không biết có nên nói ra hay không?"

Lâm Hổ nghĩ tới điều gì, do dự một chút nói ra.

"Lâm ca, cần gì phải khách sáo, nói đi, lúc trước ngươi giúp ta mấy lần, chỉ cần không phải mấy chuyện trái pháp luật, đều không có vấn đề gì."

Lục Dương đã nhìn ra, Lâm Hổ có chuyện muốn nhờ.

Lâm Hổ ngượng ngùng cười cười, nói ra: "Là ta làm kiêu, còn không phải là nhờ tiểu tử thúi trong nhà sao, nó đi lính vài năm đã về, ta muốn tìm cho nó một vị trí công tác..."

"Chuyện này dễ nói, công ty của ta mới chuyển đến vùng mới giải tỏa, hiện tại vẫn còn đang thiếu người, hắn muốn làm gì, có thể đi qua thử một chút."

Chuyện này không có gì để cự tuyệt.

Công ty vốn cần người, nên thuận nước đẩy thuyền cũng không tệ, hơn nữa, nghe nói còn đi lính vài năm, Lục Dương cũng thêm vài phần tin tưởng nhân phẩm không có vấn đề.

Nghe nói như thế, Lâm Hổ cười một tiếng: "Không cần phải chọn, ngươi xem công ty thiếu bảo vệ hay lái xe gì gì đó, nhét hắn vào đó là được rồi, kỹ thuật lái xe của hắn không tệ đâu...Còn mấy công việc khác, hắn đến cả đại học còn chưa học xong, căn bản không biết làm gì..."

Lục Dương không nghĩ tới yêu cầu của Lâm Hổ lại thấp như vậy, làm tài xế hay bảo vệ cũng được, vậy cũng không khó khắn, hắn nói ra: "Lâm ca, ngươi ở trường học làm bảo vệ cũng coi như là lãnh đạo của trường, an bài hắn đến trường học công tác không phải càng tốt hơn sao? Ở trường học công tác, tốt xấu gì cũng có thể diện hơn một chút, ngươi còn có thể chiếu cố"

Lâm Hổ lắc đầu: "Ta cũng từng nghĩ như vậy, tuy nhiên cái thằng tiểu tử thúi kia, căn bản không muốn làm việc cùng ta, có thể khi còn bé ta quá nghiêm khắc với hán, vì vậy hiện tại cánh cứng cắp rồi nên tránh ta rất xa....Còn nữa là sinh viên ở trong trường học đều bằng tuổi hắn, người ta lên đại học còn hắn làm bảo vệ thì cũng không tốt lắm..."

"Ta đây cũng chưa nghĩ tới..." Lục Dương suy nghĩ một chút nói ra: "Như vậy đi, trước đên bộ phận An Ninh làm, lương ở đó một tháng năm nghìn, bảo hiểm đóng hằng năm, có cả lương hưu....về sau nếu công ty có vị trí lái xe, liền điều hắn qua, lại tăng thêm chút đãi ngộ."

Sắc mặt Lâm Hổ lập tức vui mừng, nói ra: "Đãi ngộ này không tệ, so với trường học còn tốt hơn nhiều, làm bảo vệ ở trường học, một tháng mới có ba nghìn, đa tạ ngươi rồi..."

"Đều là người một nhà, không cần phải khách khí, nhân viên bên bộ phận An Ninh cũng là dân quân xuất ngũ đấy, hắn đi qua, khẳng định có thể mau chóng hòa nhập, cũng có chủ đề chung để nói chuyện."

Lục Dương nhìn thoáng qua điện thoại.

"Không còn sớm nữa, ta phải về nhà ăn chút gì đây, số của ta ngươi có rồi, thời điểm hắn qua phỏng vấn, sớm gọi cho ta là được, ta sẽ an bài tốt chuyện này."

"Được, vậy không làm phiền nữa, trước quyết định vậy đi..."

"Đi đây."

Khoát tay áo, đi ra khỏi trường học, lúc này hắn cũng không đi từ cửa Đông vào chung cư, mà đảo một vòng lớn, đi vào bên phía cửa Bắc.

Siêu thị nhỏ vẫn còn đang mở cửa.

Tân Làm đang ở trong sửa sang lại kệ.

Tiểu Đậu Đậu ngồi ngoài cửa ra vào, trên tay cầm một đống thẻ, đang đếm lui đếm tới.

Cửa tiệm hoa ở bên cạnh thì đóng chặt, trên cửa còn treo biển cho thuê, hẳn là Tần Lam hỗ trợ làm cho.

Lục Dương đi tới cửa.

Đậu Đậu thấy bóng người trên mặt đất, biết có người đến, ngẩng đầu lên phát hiện là Lục Dương, nàng cao hứng nói: "Lục Dương ca ca...."

"Đậu Đậu, đang đùa nghịch gì thế."

Lục Dương đem Đậu Đấu bế lên.

Tiểu nha đầu này lên cân không ít, so với một năm trước thì nặng hơn rất nhiều.

'"Thẻ bài Ultraman."

Đậu Đậu cho Lục Dương nhìn thành quả của bản thân.

"Sao lại có nhiều thẻ vậy."

Lục Dương cười hỏi.

Đậu Đậu vô cùng kiêu ngạo nói: "Em ở trường học thắng đấy."

"Đậu Đậu lợi hại quá đi!."

Bế một hồi, Lục Dương đem Đậu Đậu đặt xuống, nhìn bím tóc Đậu Đậu có chút kỳ quái, mấy thứ như thẻ bài này, không phải chỉ có tiểu nam hài mới thích chơi thôi phải không?

Sở thích của Đậu Đậu đúng là đặc biệt.

Tân Lam nhìn thấy Lục Dương tới, cũng đi ra ngoài.

"Bên phía Thanh Thanh thế nào rồi."

Tân Lam có chút quan tâm mà hỏi, nàng vài ngày không gặp Thanh Thanh rồi.

Lục Dương nhẹ gật đầu: "Rất tốt, một mực ở trong nhà, còn có mẹ của em tới chiếu cố, không có vấn đề gì...Hiện tại bụng đã có chút nhô lên, không thuận tiện đi ra ngoài, nên nàng không chạy lung tung được."

"Ừ, ừ, nữ nhân lần đầu tiên mang thai rất quan trọng, nhất định phải điều dưỡng thật tốt, bằng không rất dễ tổn thương cơ thể."

Tần Lam vô cùng nhận thức nói.

"Biển này do chị treo lên sao?"

Lục Dương nhìn nhìn biển cho thuê đang treo trên cửa hàng bán hoa.

"Ừ, không phải lần trước cậu nói, đem cửa hàng này cho thuê sao?" Tần Lam gật đầu.

"Thế nào rồi, có người hỏi không?"

Lục Dương hỏi.

Tần Lam nhẹ gật đầu: "Có hai ba nhà hỏi, nhưng giá đều trả rất thấp, vì vậy chị cũng không muốn nói với cậu, hiện tại con đường này quá vắng vẻ, nếu đặt ở bên phía Đông, tiền thuê khẳng định phải gấp đôi."

Tân Làm cũng rất hâm mộ sinh ý bên cửa Đông cư xá, bên kia gần với đại học cùng Tây Môn, vì vậy có rất nhiều sinh viên, lưu lượng khách rất nhiều...

Lục Dương chỉ cười cười.

Lúc trước giả cả cưa hàng của hai bên không sai biệt lắm, Lục Dương lựa chọn bên này, cũng là bởi vì coi trọng giá trị bên này hơn, đừng nhìn hiện tại bên kia rất tốt, nhưng đợi đến khi cửa Bắc mở ra trạm tàu điện ngầm, đối diện lại xây dựng một trung tâm thương mại, thì giá phòng hai bên liền xuất hiện chênh lệch lớn, một cửa hàng ở Bắc Môn có thể đổi được 2 cửa hàng ở Đông Môn.

Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, ai cũng không biết trước.

"Bỏ đi, tạm thời không cho thuê nữa."

Lục Dương đi qua, đem biển cho thuê tháo xuống dưới, nói tiếp: "Em không thiếu chút tiền này, chẳng qua lúc ấy thuận miệng nói một chút..."

"Còn nữa Tần tỷ, hiện tại sinh ý ở siêu thị so với trước kia tốt hơn một chút, tiền lương của chị cũng tăng thêm chút đi, về sau một tháng nhận bốn nghìn, chị thấy thế nào, Đậu Đậu hiện tại cũng tuổi ăn tuổi lớn ,vẫn còn phát triển lên, cho nàng ăn nhiều thêm một chút..."

Tần Lam vốn muốn cự tuyệt.

Lục Dương trực tiếp cắt đứt nàng: "Tần tỷ, em coi Đậu Đậu như thân muội muội, về sau nàng xuất giá, còn có ý định cho nàng một phần đồ cưới đấy, đều là người một nhà, không cần phải khách khí, chị cũng biết, em thật sự không thiếu tiền...Nói thẳng ra, tiền lời một năm của cái siêu thị này, còn không bằng tiền lãi em kiếm được một ngày."

Sờ lên đầu Đậu Đậu, Lục Dương nói ra: "Buổi tối ăn cơm ở trường học no chưa?"

"Ăn no rồi."

Đậu Đậu vỗ vỗ cái bụng, nhìn qua có chút phát tướng.

Lục Dương ở trên khuôn mặt nàng véo một cái, nói ra: "Đậu Đậu ăn no rồi, nhưng tối nay ca ca còn chưa ăn cơm đâu đấy, ca ca phải về nhà ăn cơm rồi."

"Ca ca, hẹn gặp lại."

Bàn tay nhỏ bé của Đậu Đậu đung đưa trong không khí.

"Hẹn gặp lại, Đậu Đậu."

Lục Dương cũng khoát tay áo, từ cửa Bắc tiến vào chung cư.

Nhìn bóng lưng Lục Dương rời đi, Tần Lam nâng tay áo xoa xoa khóe mắt, nắm tay Đậu Đậu nhìn một hồi, nói ra: "Con gái, chờ sau này trưởng thành, nhất định phải báo đáp Lục Dương ca ca biết không?"

"Ừ."

Đậu Đậu phát ra giọng mũi, còn thận trọng nhẹ gật đầu.