Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 731: Rung Động




"Siêu ca, ngươi xác định không có nhìn lầm chứ?"

Lưu Lỗi khiếp sợ không thôi.

Vừa rồi bọn hắn lúc ăn cơm, còn nhắc đến vụ của tân sinh này, không nghĩ tới vừa ăn xong bữa cơm quay về trường học, liền thấy một màn trước mặt, đây cũng quá đúng dịp đi.

"Thật sự, không có nhầm..."Mặt mày Đinh Siêu căng thẳng, nhìn qua hết sức khẩn trương, hắn giải thích nói: "Ngày hôm qua ta còn gặp nàng một lần, tóc trắng rất nhiều, hơn nữa còn mặc loại giày đế vải, loại giày này được làm bằng thủ công, hiện tại có rất ít người đi, vì vậy chắc chắn sẽ không nhận sai...."

Nghe được Đinh Siêu nói.

Lục Dương nhìn xuống một chiếc giày lăn sang một bên.

Chính là loại giày dùng vải để may, lúc trước bà ngoại Lục Dương cũng thường xuyên làm, nhà hắn trước kia, những y phục rác rươi, bỏ đi, đều bị bà ngoại cầm lấy đem ra may giày.

Không có sự tình nào trùng hợp như vậy.

Nói như vậy.

Vậy thì không có sai rồi.

Nữ nhân trung niên này, chính là mẫu thân của Vương Hồng Vĩ.

Nhưng vì sao....

Lục Dương không biết rõ, vì sao bà lại đưa ra lựa chọn không sang suốt này...Trường học mặc dù có vài tin đồn, nhưng có thể khai trừ Vương Hồng Vĩ hay không, còn đang thảo luận, cũng chưa phát ra thông báo, không cần phải ôm quyết tâm như vậy đi.

Mà nhảy lầu, không chỉ có nàng nổi danh, mà nhà trường cũng theo đó nổi danh.

Hoặc là nói, có ẩn tình gì khác.

"Quá choáng váng, chỉ cần tìm được tên chủ mưu, con của nàng tối đa nửa tháng là có thể ra rồi, sao lại xúc động như vậy!." Lý Minh Bác nắm tay thành quyền, có chút cảm động.

Hắn và học sinh kia đều giống nhau, đều là sinh viên đi ra từ gia đình nghèo khó, hơn nữa còn có một người mẹ sẵn sàng hy sinh.

"Đúng vậy a, vừa rồi mới còn nói, muốn đem tên lừa đảo kai kéo ra ngoài, không nghĩ tới chậm một bước..." Lưu Lỗi thở dài, trong lòng hết sức tiếc nuối.

Sắc mặt Lục Dương cũng không tốt lắm, hắn nói ra: '' Ta cũng vừa mới biết chuyện này, cậu học sinh kia bị lừa gạt làm pháp nhân công ty An Khang, nếu như sớm biết là công ty này, cũng sẽ không xảy ra loại chuyện này rồi."

"Là lỗi của ta, nếu sớm đem lịch sử nói chuyện cho ngươi xem thì tốt rồi." Đinh Siêu cũng hết sức tự trách.

Cho dù chuyện này không liên quan đến bọn họ, nhưng nhìn thấy một mạng sống sờ sờ biến mất, trong nội tâm bọn hắn vẫn có chút khó chịu.

Đặc biệt là hiện tại đã có phương án xử lý.

Lão đạo trường học vội vàng chạy tới.

Không lâu sau, máy bạn cùng phòng Vương Hồng Vĩ cũng chạy tới theo.

Bọn hắn từ ảnh chụp của các đệ tử khác, nên cũng biết tin này.

"Lão sư, vừa rồi a di có đi qua ký túc xá, đem vật này đưa cho chúng ta."

Mấy người bạn cùng phòng Vương Hồng Vĩ, đem một phần văn kiện lấy ra.

Cặp văn kiện mới tinh, nhìn qua chưa có dấu vết mở ra, là nữ nhân nông thôn, cầm lấy một cặp văn kiện giao cho bạn cùng phòng nhi tử, chuyện này nhìn qua vô cùng kỳ quặc.

Bởi vì ở ngay khu hành chính, lãnh đạo trường học rất nhiều, truyền truyền lẫn nhau, cuối cùng tập văn kiện đến tay phó hiệu trưởng, ở chỗ này, ông là lãnh đạo cao nhất.

Phó hiệu trưởng hơn bảy mươi tuổi, mở ra cặp văn kiện.

Rút ra bên trong một chồng giấy A4.

Nhìn nội dung ở bên trong.

Ông sửng sốt nửa ngày, sau đó thở dài.

Không ai biết, mấy tờ giấy này bên trong ghi cái gì, nhưng nhất định có quan hệ rất lớn đến vụ việc này.

Lục Dương từ trong đám sinh viên, chen lấn đi tới.

Đi tới bên phía lãnh đạo trường học.

"Lão viện trưởng, cho em xem."

Hắn và phó viện trưởng coi như là người quen cũ, cũng không cần phải khách khí, lão viện trưởng phát hiện là Lục Dương, liền đem văn bản tài liệu đưa qua, Lục Dương cũng thành người thứ hai nhìn thấy tài liệu.

Nhìn thoáng qua.

Hắn cũng đồng dạng ngây người theo.

Lại nhìn thi thể được đắp lên vải trắng, hắn thở dài, nói ra: "Không nghĩ tới, nàng lại có ý tưởng này..."

Lão viện trưởng nói: "Chuyện này ta cũng vừa được nghe nói, vụ án lần này dính đến kim ngạch rất lớn, nếu như không lấy được sự thông cảm của người bị hại, thì rất phiền toái, nên ta đoán nàng muốn dùng phương thức này, cũng coi như là cố gáng lớn nhất của một người mẹ đi."

"Thế nhưng, nếu mà tự sát, thì phần hợp đồng bảo hiệm này chưa tới hai năm, nên không có hiệu lực." Lục Dương vừa liền nhìn tài liệu, vừa đưa cho một lãnh đạo khác.

Không sai.

Đây là một phần bảo hiểm.

Là một hợp đồng bảo hiểm nhân thọ giá trị một triệu tệ, phí đăng ký hết hai nghìn bảy trăm tám mươi hai tệ.

Lục Dương có thể nghĩ đến một hình ảnh như vậy, một nữ nhân tập tễnh đi vào công ty bảo hiệm, cầm hết gia sản ra mua cho mình một cái bảo hiểm nhân thọ, sau đó đem người hưởng viết tên con mình.

Trước lúc mua nàng sẽ thận trong hỏi, nếu mà tự sát, cũng sẽ được bồi thường tiền sao?

Nhân viên tiêu thụ sẽ nói nàng được bồi thường, mặc kệ nguyên nhân gì tử vong, đều được bồi thường, dù là tự sát cũng vậy, nhưng vì đảm bảo có thể bán được phần bảo hiểm này, không nói ra phải đợi hai năm sau phần hợp đồng này mới có hiệu lực....

Trở lại trong đám người.

Lục Dương đem chuyện này nói cho mấy người bạn cùng phòng nghe.

"Mẹ kiếp!."

Đinh Siêu cắn răn, hung hăng nói: "Lục ca, ngươi nhất định phải đem tên kia tìm ra, không cho hắn vào ngục giam, lão tư liền không tin vào phát luật nữa!."

Ở trong truyện này, trong phòng mấy người, Đinh Siêu là người tham dự nhiều nhất, vậy mà xuất hiện kết quả như vậy, kinh hãi nhất cũng chính là hắn.

Lưu Lỗi cùng Lý Minh Bác cũng bị chấn động, bọn hắn thật không nghĩ tới, mẫu thân này bất lực đến tận cùng, cuối cùng mới lựa chọn một biện pháp....

Nhìn qua thì thấy ngu dốt, nhưng kì thực cũng koong biết làm thế nào.

"Yên tâm, ta khẳng định sẽ tìm ra hắn."

Nếu như nói, lúc trước Lục Dương còn đem theo tâm tính chuyện không dính đến mình không cần quan tâm, nhưng hiện tại, nhìn phần hợp đồng bảo hiểm của vị mẫu thân kia đã làm cho hắn hạ quyết tâm. Bất kể là vị học trưởng kia hay là Vương Khánh Huy, còn thêm tên biểu ca gì đó, hoặc là nhà đầu tư khác, ở trong chuyện này, bọn hắn tuyệt đối không thoát được trách nhiệm của mình.

Bọn họ đều là đao phủ giết người.

Tin tức này mặc dù không được nhiều người biết.

Nhưng rất nhanh được truyền ra ngoài.

Một mẫu thân bời vì để có tiền bồi thường người bị hại, lấy được lòng thông cảm của bọn họ, làm cho con trai mình giảm bớt trách nhiệm, vậy mà lựa chọn một phương thức kết thúc đời mình như vậy.

Mà con của hắn, đồng dạng cũng là người bị hại.

Vẻn vẹn cả buổi.

Trên mạng khắp nơi đều thảo luận về chuyện này.

Đến cả khu video của Csite, cũng có sinh viên đăng tải video giảng giải chuyện này, bình luận phía dưới rất nhiều, dấy lên lòng căm phẫn của đại bộ phận người xem, muốn nghiêm trị lừa đảo, cho mẫu tử hai người một cái công bằng.

Giờ khắc này, nhân tâm nhất hướng.

Vườn khởi nghiệp, trong văn phòng.

Lục Dương ngồi trước máy vi tính, nhìn một bảng danh sách, đây là danh sách Lục Dương lấy được từ phụ thân Lữ Tiểu Vũ, danh sách sinh viên học viện Thương Mại.

Lữ Tiểu Vũ cũng ở một bên nhìn vào màn hình máy tính, sự tình phát sinh ngày hôm nay, nàng cũng được nghe nói.

"Có thể tìm được người kia thật sao?"

Lữ Tiểu Vũ hỏi.

"Ừ, nếu thấy tên của hắn, ta có thể nhớ ra được, hắn lúc trước còn tìm ta lôi kéo đầu tư, ta biết công ty này không đáng tin nên trực tiếp cự tuyệt." Ánh mắt Lục Dương vẫn còn tập trung vào trên màn hình.

Lại thay đổi một tờ danh sách khác, ánh mắt Lục Dương từ trên nhìn xuống, đột nhiên, tay cầm chuột của hắn ngừng lại, đưa tay vỗ mạnh lên bàn, nói ra: "Chính là hắn!."

Học viện Thương Mại, Khoa Tài Chính năm 2009, Cổ Ngộ!

Cái tên này được hợp thành bởi hai họ, nên hắn chắc chắn không có nhớ lầm.