Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 730: Xảy Ra Chuyện Lớn




"Thật sự ở trong trường học chúng ta sao?"

Siêu ca kinh ngạc không thôi.

Hắn vẫn còn tưởng tên lừa đảo kia lấy danh nghĩa trường của bọn họ, là người từ ngoài đến, vì để lấy tín nhiệm của Vương Hồng Vỹ, cho nên mới giả mạo thân phận học trưởng này.

"Nếu không có gì bất ngờ, thì hẳn là hắn đi."

Lục Dương nhẹ gật đầu.

Siêu ca hưng phấn không thôi.

"Lục ca, tranh thủ thời gian nói ra đi, là ai...Chúng ta phải đem tên tiên nhận này bắt lại mới được."

Lưu Lỗi cùng Lý Minh Bác kinh ngạc nhìn Lục Dương, bọn hắn không nghĩ tới Lục Dương thậm chí cái này cũng biết.

"Tên gì, ta cũng không nhớ rõ lắm, chờ sau khi quay về trường học, hỏi một chút mới được...Nếu thật sự là hắn mà nói, Siêu ca, đến lúc đó ngươi dùng diễn đàn của trường gửi ra ngoài."

Lục Dương chẳng muốn bản thân đi dính vào.

Chuyện này cứ giao cho Siêu ca đến quấy phá.

Hiện tại trên mạng vẫn chưa xác nhận danh tính thật, Siêu ca lúc trước còn kiêm qua chức thủy quân cào phím, tài khoản chính không biết có bao nhiêu cái, giao cho hắn làm người ẩn danh, đem những người kia lôi ra ngoài ánh sáng.

Mặc dù biết sau màn khẳng định có Vương Khánh Huy.

Còn có tên biểu ca kia nữa.

Nhưng Vương Hồng Vĩ có liên hệ gì với Vương Khánh Huy hay không, cũng không ai biết, lấy thái độ cẩn thận của Vương Khánh Huy, đoán chừng hắn sẽ không lộ mặt ra ngoài, trước mắt, coi như phanh phui Vương Khánh Huy ra, cũng không có bằng chứng gì, nhưng nếu có thể tìm tên học trưởng ở trong trường kia ra, thì kết quả lại khác nhau.

Vương Hỗng Vĩ nhận thức được người kia, chỉ cần hắn chỉ mặt đối phương, đối phương liền chạy không thoát, đến lúc đó là có thể đem những người khác một mẻ hốt gọn.

Nói thật, cái công ty tên An Khang này, dưới suy nghĩ Lục Dương thì chẳng khác gì công ty bán hàng đa cấp cả, kiếp trước Lý Minh Bác còn bị bọn họ lừa gạt tham gia vào bên trong, hơn nữa cũng thông qua một tên học trưởng, Lục Dương thậm chí hoài nghi, hai học trưởng này có phải cùng một người hay không.

Nếu thật sự là một, thì coi như giúp đỡ Lý Minh Bác tiêu diệt trước kẻ thù hủy hoại đời hắn rồi, cũng miễn cho tên kia về sau tiếp tục lừa gạt những người khác.

"Được, vậy ta sẽ đợi kết quả của ngươi."

Siêu ca có chút không thề chờ được nữa.

Lưu Lỗi nhắc nhở: "Siêu ca, giả lộ ra hơi quá, coi như làm tải khoàn nạc danh của ngươi tỏa sáng được, người ta làm lừa đạo khẳng định có một đội, cẩn thận bị người ta tìm thấy."

"Yên tâm, Siêu ca ta trên mạng hóa thân ngàn vạn, đến hacker của CIA cũng chưa chắc tìm được ta ." Đinh Siêu tràn đầy tự tin.

Chuyện nay còn chờ sau này tính tiếp, mấy người lại bắt đầu kể chuyện bát quái ở khoa máy tính.

Qua thật lâu.

Rốt cuộc.

Dê nướng chín đã được dọn lên.

Thịt dê như trước vẫn bị gác ở trên lò lửa, mùi thơm xông vào mũi. mấy người cũng không nói chuyện nữa, bắt đầu đứng dậy mà ăn.

Không thể không nói, nhà hàng này làm dê nướng nguyên con mùi vị coi như không tệ, cũng khó trách vì sao Lưu Lỗi đến đây hai lần, còn đối với chỗ này nhớ mãi không quên...Mấy người vừa ăn, vừa uống bia.

Bởi vì nơi này cách trường học quá xa.

Mấy người bọn hắn coi như cũng khắc chế, sau khi uống xong một kết, Lục Dương thấy Siêu ca có chút say, liền ngăn hắn tiếp tục uống....

Một bữa cơm ăn hết hai giờ, sau khi ăn xong, bụng ai đấy đều nhô to lên.

Đinh Siêu còn nấc lên một cái.

Đứng dậy đi ra trả tiền, sau đó bắt một chiếc ta-xi quay về trường học.

"Lục Dương, có về trường không?"

Cổng Tây Môn, sau khi xuống xe Lưu Lỗi hỏi.

"Không, cùng đi đi."

Tuy rằng không đi về ký túc xá, nhưng Lục Dương cũng theo đám bạn cùng phòng đi về phía trường học, chủ yếu là vừa rồi hắn ăn hơi nhiều, nên cũng muốn đi bộ một chút tiêu cơm. Còn có một điểm, hắn ý định tìm hiểu xem bằng hữu lần trước Vương Khánh Huy giới thiệu, cuối cùng tên gì....

Từ Tây Môn đi tới.

Không bao lâu, đã đến vườn khởi nghiệp.

Lữ Tiểu Vũ hôm qua đã ai bàn tốt sự tình bên chỗ Sơn Hải Đại Hạ, cũng quay về trường học, đại khái cần phải ở vài ngày đem sự tình bên này xử lý xong, mới chuyển sang tổng bộ công ty ở bên kia, vì vậy không có gì bất ngờ xảy ra, thì giờ này nàng vẫn còn ở vườn khởi nghiệp.

Phụ thân của Lữ Tiểu Vũ là Lữ Bảo Hoa, chính là giáo sư dạy ở học viện THương Mại, bảo ông tìm danh sách học viên năm 2 trở lên thì vấn đề cũng không lớn.

Người kia tuy Lục Dương đã quên mất tên, nhưng nếu có thể thấy lại tên trong danh sách, hắn khẳng định có thể nhớ lại.

Chỉ cần đồ vật đã nhìn hay nghe qua, ở trong tiềm thức, sẽ lưu lại ấn tướng....

Tuy nhiên, thời điểm chuẩn bị tách ra với đám người Lưu Lỗi, đột nhiên, Đinh Siêu khiếp sợ nói: "Người kia có phải muốn nhảy lầu không?"

"Người nào, Siêu ca, không phải ngươi hoa mắt chứ."

Lưu Lỗi có chút bất mãn vì Siêu ca vội vội vàng vàng hấp tấp.

"Thật mà, ngươi nhìn bên kia đi."

Thuận theo phương hướng Đinh Siêu chỉ, mấy người đều nhìn sang, sau đó cả đám đều lộ vẻ mặt khiếp sợ, ở phía trước cách đó không xa, trên mái lầu tòa nhà hành chính, quả thực có một người.

Tuy rằng nhìn không phải rất rõ, nhưng vẫn có thể nhận ra đây là một nữ nhân.

Khu Hành Chính là tòa nhà cao nhất trường học, có mười tầng, mặt đất phía dưới được rải xi măng chắc chắn, chỗ này không giống với Dư Phương lúc trước, Dư Phương lần trước là ở trên tầng sáu ký túc xá, phía dưới đều là mặt cỏ, coi như nhảy xuống, chưa chác sẽ ngã chết, nhưng từ nơi này mà nhảy, thì chắc chắn phải chết....

Rất nhiển hiên.

Phát hiện chuyện này không chỉ có mình Đinh Siêu.

Rất nhanh, từng sinh viên đều hướng khu hành chính chạy tới.

"Đi, chúng ta cùng đi qua xem."

Lưu Lỗi thúc giục một tiếng.

Lục Dương cũng buông tha cho kế hoạch quay về vườn khởi nghiệp, cùng theo đám người Đinh Siêu một chỗ chạy đến khu hành chính, nhưng mà, không đợi bọn họ đến nơi.

Một tiếng thét chói tai truyền đến.

Mấy người lần nữa nhìn sang.

Người đứng trên lầu đã biến mất không thấy.

Thay vào đó là một bãi máu dưới mặt đất.

Mấy người toàn bộ đứng nguyên một chỗ.

Một sinh mệnh sống trong nháy mắt liền biến mất, hơn nữa còn lấy phương thức thảm liệt để kết thúc đời người, chuyện này đối với mấy đệ tử đơn thuần mà nói, quá rúng động rồi.

Dù là một người ưa thích cười hì hì như Siêu ca, cũng phải hít một hơi hàn khí, hắn vốn có chút men say, thấy một màn như vậy cũng trong nháy mắt thanh tỉnh lại.

Hai chân Lý Minh Bác run lên, không biết là lạnh hay là vẫn bị hù.

Lưu Lỗi mặt không biểu tình, thở dài một hơi, nói ra: "Quá nhanh đi!."

Thời điểm vừa rồi Đinh Siêu phát hiện, bên lầu hành chính căn bản không có người vây xem, nói cách khác, người kia cũng vừa vặn đi lên, không nghĩ tới, lúc này mới qua chưa đến một phút đồng hồ, liền trực tiếp nhảy xuống dưới.

Nếu không phải mang quyết tâm chết, thì tuyệt đối không quyết đoán như vậy được.

Phát sinh chuyện lớn như vậy, bảo vệ là người đầu tiên biết tin, từng nhóm một vội vàng chạy tới đây, một bên duy trì trật tự, một mặt khác, cũng vội vàng gấp gáp gọi điện cho lãnh đạo trường.

Đệ tử vây xem ngày càng nhiều, bọn hắn mặc kệ bảo vệ quát lớn, cũng chạy tới xem náo nhiệt, suy đoán thử xem, Trong lòng mỗi người, đều nảy sinh ra một kịch bản khác nhau.

Còn có sinh viên lấy điện thoại ra chụp ảnh hiện trường.

Mấy người Lục Dương đi tới.

Mặt đất đã được xử lý .

Nhưng có thể xác định, người nhảy không phải nữ nhân trẻ tuổi, bởi vì có thể thấy được từng mảnh tóc trắng.

Nhìn người nằm trong vũng máu, Đinh Siêu rùng mình một cái, giọng nói run rẩy: "Nàng....Nàng hình như là mẫu thuân của Vương Hồng Vĩ...."