Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 723: Khóc Không Ra Nước Mắt




"Mẹ, trưa nay mới ăn sủi cảo xong, giờ lại tối ăn sủi cảo nữa hả."

Mới từ bên chỗ Trần Thu Nguyệt ăn về xong, Lục Dương bây giờ đối với sủi cảo một chút cảm giác cũng không có.

Tiền Vân trừng mắt liếc nhìn nói ra: ''Hôm nay đông chí, không ăn sủi cảo thì ăn gì?"

Liễu Thanh Thanh đang nằm ở trên ghế xem TV, thấy vậy đứng dậy nói: "Lục Dương không muốn ăn sủi cảo, vậy để cháu đi nấu cơm..."

"Được rồi, sủi cảo thì sủi cảo, chỉ là con không quá đói, cho một ít là được rồi."

Lục Dương khoát tay áo, hắn chẳng muốn phiền toái, dù sao cũng phải ăn, hắn cũng không muốn làm phiền Liễu Thanh Thanh đang mang thai, mặc dù xác suất lớn là mẹ sẽ không để nàng động tay động chân.

Giữa trưa đã nói về nhà ăn cơm, giờ Lục Dương cũng không dám nói mình đã ăn ở bên ngoài rồi, bằng không sẽ bị Tiền Vân truy vấn đến tận gốc, một khi đã nói dối, phải phối hợp nhiều lời nói dối sao cho thành sự thật, còn không bằng đừng nói gì cả...Cùng lắm thì ăn nhiều thêm một chút là được rồi.

Lục Dương ngồi trên ghế sa lon xem Tivi.

Tiền Vân đi qua nấu nước sôi thả sủi cảo.

Tuy rằng Lục Dương nói ăn ít một chút, nhưng làm mẹ chẳng qua cảm thấy Lục Dương quá kén ăn, tật xấu này không thể nuông chiều, cho nên trực tiếp bỏ cho hắn hơn ba mươi viên.

Thừa dịp mẹ ở trong phòng bếp bận rộn, Lục Dương nhích tới gần Liễu Thanh Thanh, nửa nằm trên đùi của nàng, lỗ tai dán sát vào trên bụng như muốn nghe gì đó.

"Còn sớm, nghe không được."

Liễu Thanh Thanh nói ra.

"Đúng không?"

Lục Dương dí tai cả buổi, cũng không nghe được động tĩnh gì.

"Ừ."

Liễu Thanh Thanh nhẹ gật đầu: "Em có lên mạng tìm hiểu, hình như phải hơi 5 tháng, mới có thể cảm giác được rõ ràng thai động..."

"A, vậy vẫn còn hai tháng."

Lục Dương ngồi dậy.

Còn nói thêm: "Mỗi tháng cũng phải đi tới bệnh viện kiểm tra, em nhớ kỹ thời gian đi, đến lúc đó, anh đi cùng em."

"Em không quên đâu."

Liễu Thanh Thanh đối với hài tử của mình thì hết sức quý trọng, loại chuyện trọng yếu này, nàng đã sớm đạt ghi chú trên điện thoại cùng lịch treo tường, không quên được...

Lục Dương lại hỏi: "Bên phía thúc thúc cùng a di, em đã tìm cơ hội nói ra chưa?"

Giống như Lục Dương không có gạt Tiền Vân chuyện mang thai, Liễu Thanh Thanh khẳng định cũng không thể một mực giấu kín, dù sao, mười tháng hoài thái, rất nhanh liền trôi qua.

Đến lúc sinh con rồi, cha mẹ còn không biết rõ tình hình, thì lúc đó nội tâm nghĩ như thế nào?

"Chiều nay em đã gọi nói với họ chuyện này."

"Vậy bọn họ nói thế nào?"

"Cha em gần đây ở bên ngoài bận rộn, rất ít khi về nhà, còn không biết chuyện này, mẹ của em muốn tới Lục Thành nhìn xem, em nói có Tiền a di ở bên cạnh rồi, bảo nàng không cần lo lắng, nàng liền không nói gì nữa, chỉ dặn em phải chiếu cố thân thể mình cho tốt."

Nghe nói như thế.

Lục Dương nhẹ nhàng thở ra.

Xem ra cha mẹ Liễu Thanh Thanh đã sớm chuẩn bị tinh thần, cũng không gặp phải quá nhiều phiền toái.

Sủi cảo rất nhanh đã làm xong, nhìn thấy Tiền Vân đang múc ra chén, Liễu Thanh Thanh đứng dậy đi tới hỗ trợ, Lục Dương cũng theo qua nhìn xem..Sau đó nhìn thấy Tiền Vân một mực múc sủi cảo vào chén của mình.

"Được rồi, được rồi, nhiều quá con ăn không hết được.

Nhìn một bát đầy sủi cảo, Lục Dương có chút khóc không ra nước mắt.

..

Phía Đông Thành Đại Học.

Tiệm bán quần áo.

Tiền Tiểu Hoa mang theo hai cái cà-mên từ bên ngoài đi vào.

Chu Đình Đình vẫn ngồi vùi đầu vào máy tính nơi quầy thu ngân, cảm giác có người bước vào cửa, nàng ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua, phát hiện là Tiền Tiểu Quyên, lại lần nữa tập chung thao tác trên máy tính.

Tiền Tiểu Hoa đi tới, nhìn thoáng qua màn hình Chu Đình Đình.

Nhịn không được nói ra.

"Trò chơi này, thực sự hay lắm sao?"

Chu Đình Đình không ngẩng đầu, nói ra: "Rất thú vị, mấu chốt nhất là còn có thể kiếm tiền."

"Ngươi còn chăm chỉ kiến tiền nữa làm gì, hơn nữa ngươi bây giờ còn thiếu tiền sao? Để ta tính cho ngươi một chút, tháng trước thu nhập của cửa tiệm này hơn sáu vạn, còn có tiền thuê nhà bên phía Miêu Thôn, Hùng đại tỷ cũng đã đưa tới cho ngươi rồi, một tháng cũng gần bảy vạn a, nhiều tiền như vậy, còn cày game làm gì nữa?"

Tiền Tiểu Hoa tách mấy ngón tay ra tính một cái, sau đó có chút câm lặng, một tháng bảy tám vạn, một năm cũng gần trăm vạn rồi, nhưng sao nàng một chút cũng không hưởng thụ sinh hoạt?

Đổi lại bản thân là Chu Đình Đình, còn cày game làm gì nữa, trực tiếp hưởng thụ nhân sinh a, tiệm bạn quần áo này một tháng kiếm nhiều như vậy, còn có nhà thuê để thu tô, làm một tiểu công chúa không tốt sao?

Chu Đình Đình ngẩng đầu, nói ra: "Những số tiền này đều là của Lục Dương, phải đưa cho hắn."

"Dừng."

Tiền Tiểu Hoa lắc đầu.

Nàng nói ra: "Cũng không biết ngươi ngốc hay nhìn không ra, Lục Dương rõ ràng đã đem cửa hàng này giao cho ngươi rồi, hắn nói đem thu nhập mỗi tháng gửi cho ngươi, cái này còn chưa phải rõ ràng sao?"

"Vậy cũng không được, ta có thể tự nuôi sống mình."

Chu Đình Đình vẫn lắc đầu như trước.

Tiền Tiểu Hoa nhịn không được nôn ọe: "Ngươi làm sao để nuôi sống bản thân, còn không phải chơi game, nếu không có Lục Dương mua tài khoản cho, thì một team này, ngươi mua nổi sao? Lần trước Chiêm Tuấn không phải đã nói, team này của ngươi phải hơn hai mươi vạn...Ngươi dựa vào số tiền tích lũy lúc trước, ngày tháng năm nào mới mua nổi."

Chu Đình Đình không biết phản bác thế nào, chỉ có thể miễng cưỡng nói ra: "Về sau ta kiếm được tiền rồi, sẽ đem tiền mua lại tài khoản của hắn."

"Còn có máy tính."

Tiền Tiểu Hoa nhắc nhở.

Chu Đình Đình không nói.

"Còn có phòng ở hiện tại của chúng ta."

Tiền Tiểu Hoa còn nói thêm.

Chu Đình Đình liền trầm mặc.

Tiền Tiểu Hoa nở nụ cười: "Vì vậy ngươi không nên rụt rè làm gì, rụt rè đến nỗi Lục Dương hiện tại cũng không tới, nữ nhân cần phải học nữ nhân mới được, ngươi mỗi ngày đều ở một chỗ chơi game, thổ lí thổ khí đấy (Dân cày ruộng), tuy lúc đầu thì không có gì, nhưng thời gian dài liền có cảm giác mệt mỏi, quằng thâm, ngươi phải học được cách trang điểm mới được."

"Ta không biết trang điểm."

Chu Đình Đình sửng sốt nửa ngày, yết ớt nói.

Nàng một mực chơi game, thật đúng là quên mất, Lục Dương rất lâu rồi chưa tới chỗ này.

"Không biết thì có thể học a, hiện tại trên Csite có rất nhiều video dạy về vấn đề này, ta cũng học được mấy ngày rồi, chúng ta cũng một chỗ học đi, bất quá trước đó...."

Tiền Tiểu Hoa đặt cà-mên lên quầy thu ngân.

"Sủi cảo ta mua, chúng ta trước ăn no rồi hãy nói."

Chu Đình Đình đem laptop đặt qua một bên, bưng lên cà-mên bắt đầu ăn, sau đó nói: "Nhà ai làm vậy, mùi vị không tệ."

"Sủi cảo Đông Bắc Vương, quán ở trong ngõ nhỏ kia kìa."

Tiền Tiểu Hoa vừa ăn vừa nói.

Sau khi ăn xong, Chu Đình Đình đem đồ ăn thu dọn lại, ném vào trong thùng rác, sau đó trở lại tiệm bán quần áo, nàng do dự một chút, hỏi: "Hôm nay là Đông Chí, ngươi nói ta có nên gọi điện qua hay không?"

"Bà cô của ta ơi, ngươi cuối cùng cũng được thông não rồi, thanh thủ thời gian mà gọi đi."

Tiền Tiểu Hoa trực tiếp đem điện thoại Chu Đình Đình cầm tới.

Chu Đình Đình mở khóa, sau đó ở trong danh bạ tìm tìm, rồi gọi tới cho Lục Dương.

Một lát sau, điện thoại đã có người nhận.

"Ăn sủi cảo chưa?"

Chu Đình Đình hỏi.

"Ăn, ăn đến nỗi sắp nôn ra ngoài."

Đầu bên kia truyền đến giọng nói của Lục Dương.

Chu Đình Đình cười cười: "Anh không thích ăn sủi cảo sao?"

"Coi như cũng được, chủ yếu hôm nay ăn hơi nhiều."

Chu Đình Đình nói tiếp: "Tiền Tiểu Hoa đưa thu nhập hai tháng nay của cửa hàng cho em, nói là anh bảo vậy?"

"Ừ, đúng vậy, là anh bảo nàng, cửa hàng ở bên kia luôn là do hai người bận rộn, hiện tại vấn đề nhập hàng anh cũng không có quản, vì vậy tiền kiếm được, em giữ lại đi..."

"Nhưng cũng quá nhiều rồi, hiện tại em chơi game, mỗi tháng đều kiếm được không ít."

"Còn có người chê mình nhiều tiền sao? Cầm lấy đi, tiền lời bên kia đối với anh mà nói, không thấm vào đâu, em không cần phải tiết kiệm cho anh, thích ăn cứ ăn, thích uống thì uống, đem tiêu chuẩn sinh hoạt đề cao một chút, dùng không hết thì gửi tiết kiệm..."

"Ừ, ừ, em biết rồi, Đông Chí vui vẻ."

"Đông Chí vui vẻ."